Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 439: Người từ quê tới
Cập nhật lúc: 2025-11-29 00:58:46
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Sở lão bản đầu óc thật, hộp quà bánh trung thu sang trọng, lãnh đạo và các đồng chí trong đơn vị chúng thích!”
Lần Sở Y Nhất khi từ chỗ La chủ nhiệm rời , để mấy hộp bánh trung thu. La chủ nhiệm cũng là linh hoạt, trực tiếp xách đồ về đơn vị.
Ông biếu lãnh đạo một ít, đó bánh trung thu còn liền chia cho các đồng sự khác.
Lần đầu tiên thấy bánh trung thu đóng gói như , đều cảm thấy sáng mắt, kiểu đóng gói tinh xảo đẽ đúng là thật.
Nguyên bản cho rằng chỉ là đóng gói thôi, bên trong đồ vật chắc cũng bình thường, ngờ mở nếm thử, kinh ngạc thêm nữa.
Cuối cùng, mẫu phúc lợi trung thu mà Sở Y Nhất đưa tới, nhận sự khen ngợi nhất trí của . Lãnh đạo cũng hết lời khen ngợi, lập tức quyết định, phúc lợi Tết Trung Thu năm nay cứ chọn loại .
Cho nên La chủ nhiệm liền dựa theo địa chỉ Sở Y Nhất cho mà tìm tới. Vừa đến cửa bao lâu, Sở Y Nhất liền từ bên ngoài trở về.
“Vậy ạ? Vậy thật sự quá cảm ơn La chủ nhiệm cho chúng cơ hội thể hiện . Ông và các đồng sự đều thích đồ của chúng , đó là vinh hạnh của chúng .”
Đồ vật tỉ mỉ chuẩn thể công nhận, Sở Y Nhất trong lòng cao hứng. Bên cạnh Chu Lộ thấy tin tức cũng vui vẻ kém.
“Sở lão bản, khiêm tốn quá . Đồ trong tiệm của cô so với những nơi khác, đầy đủ hơn nhiều. Đồ dùng sinh hoạt hằng ngày đồ dùng văn phòng, ở trong tiệm của cô đều thể giải quyết.”
La chủ nhiệm cũng cần Sở Y Nhất mời, tự dạo một vòng trong tiệm, gật đầu.
“ chủ nhiệm, chúng là tiệm tạp hóa mà, đồ vật đầy đủ . Mọi tới tiệm mua đồ, chẳng là vì tiện lợi ? Tốt nhất là khách hàng cần gì, đều thể ở đây mua đủ. Thậm chí món gì trong tiệm chúng , chỉ cần khách hàng thể rõ, chúng cũng sẽ nghĩ cách tìm cho .”
Với cái hệ thống siêu thị nông trường cực lớn của , bên trong thứ gì mà . Cô tự tin, thể thỏa mãn tuyệt đại đa nhu cầu của khách hàng.
“Cô đúng, cảm thấy chúng nếu cần gì, cứ đến chỗ các cô là .”
La chủ nhiệm Sở Y Nhất , tán đồng gật gật đầu. Quả thực, ở trong tiệm ông thấy ít đồ dùng mà đơn vị cần, hơn nữa ở những nơi khác đều dễ mua. Duy nhất một điểm lắm, chính là, nơi cách đơn vị quá xa, chút tiện.
La chủ nhiệm nhíu mày, tuy rằng chỉ là trong nháy mắt, nhưng vẫn Sở Y Nhất bắt gặp.
“Vậy chúng tùy thời chờ đợi chủ nhiệm ghé qua ạ. Nếu các ông bận quá, báo cho chúng một tiếng, chúng cho giao qua cũng .”
“Thật ? Các cô còn thể giao hàng tận nhà ?”
La chủ nhiệm , hai mắt liền sáng lên. Sở lão bản , thật đúng là tinh tường, trong lòng nghĩ gì, dường như cô đều thể .
“ ạ.”
Sở Y Nhất hề do dự. Chẳng qua, như thì trong tiệm sẽ đủ , xem cô tuyển thêm mới .
“Nếu thì quá.”
La chủ nhiệm từ đáy lòng cảm khái . Cái “Tiệm tạp hóa Vô Ưu” là cửa hàng đặc biệt nhất mà ông từng gặp, nhưng ông cũng thật sự bội phục phụ nữ mắt , ý tưởng mới lạ, dám đầu, đúng là khí chất của việc lớn.
“La chủ nhiệm, trời nóng, là ngài xuống uống ly , chúng đem mấy mẫu hộp quà qua đây, ngài uống từ từ xem.”
Sớm từ lúc cùng La chủ nhiệm chuyện, Chu Lộ chuẩn . Giờ phút bày xong bàn, còn bốc khói nghi ngút.
La chủ nhiệm theo cử chỉ mời của Sở Y Nhất qua, liền thấy Chu Lộ đang chuyên tâm pha . Một lọn tóc từ mái tóc búi lên rủ xuống, cô trông đặc biệt dịu dàng, thoải mái.
“Chị Lộ, phiền chị lấy mấy mẫu hộp quà bánh trung thu qua đây, để La chủ nhiệm chọn lựa một chút.”
Sở Y Nhất ôn tồn với Chu Lộ.
La chủ nhiệm phản ứng , nhấc chân về phía bàn.
“Cảm ơn Sở lão bản. Cơ mà thấy các cô bày hộp quà , như cũng thấy . Các cô thế mà thu hút khách?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Là cố ý bày . Cũng sợ ngài chê , đối với mấy mẫu hộp quà trung thu vô cùng tự tin, ít sẽ thích. đây là bán sự mới mẻ, nếu sớm bày , khó mà đảm bảo khác sẽ bắt chước theo, chẳng là áo cưới cho khác ?”
La chủ nhiệm Sở Y Nhất giải thích như , chút hiểu . Sở lão bản suy nghĩ lý. Ý tưởng của họ, quả thực hấp dẫn, việc khác ăn cắp là khả năng.
Ông nữa đ.á.n.h giá phụ nữ mắt, thật tình cảm thấy cô suy xét sự tình quá chu , chút nào sơ hở.
Trong lúc chuyện, La chủ nhiệm liền xuống, bưng ly ngon pha bàn, nhẹ nhàng nhấp một ngụm. Hương thanh mát liền theo đầu lưỡi lan tỏa khắp cơ thể. Tuy là nóng, nhưng cho cơ thể khô nóng một tia mát lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-439-nguoi-tu-que-toi.html.]
“La chủ nhiệm, đây là mấy mẫu hộp quà mà tiệm chúng mắt, ngài xem xem, thích loại nào?”
Chu Lộ xách mấy mẫu hộp quà tới, đưa tay cầm hộp quà về phía , để La chủ nhiệm thể rõ hơn.
“Mẫu , ý tưởng thiết kế là: Hộp quà bánh trung thu ‘Hoa Hảo Nguyệt Viên’. Linh cảm đến từ bài từ 《Hành Hương Tử》 của Tiều Đoan Lễ thời Tống: ‘Mạc tư ngoài , thả đấu tôn , nguyện hoa trường hảo, trường kiện, nguyệt thường viên.’ (Tạm dịch: Chớ nghĩ chuyện ngoài , hãy cạn chén rượu mắt, nguyện hoa luôn tươi , luôn khỏe mạnh, trăng luôn tròn đầy)”
“Ngụ ý biểu đạt là: Trong khoảnh khắc ngày Tết Trung Thu, cần nghĩ quá nhiều chuyện phù du, nắm bắt thời gian mắt, tận tình uống rượu hưởng thụ, cuộc sống , thứ đều sẽ như ý. Cuộc sống sẽ giống như hoa nở, luôn , chúng đều sẽ luôn bầu bạn bên mỗi ngày, thể khỏe mạnh trường thọ…”
…
Mấy mẫu hộp quà qua lời giới thiệu của Chu Lộ, đều tràn ngập thi vị. Chỉ thôi cảm thấy .
Chu Lộ là phụ nữ nhiều thi thư, vốn dĩ khí chất trí thức dịu dàng. Cô đến giới thiệu thật sự là quá thích hợp, các loại điển cố thơ từ cứ thế tuôn . Sở Y Nhất , lặng lẽ giơ ngón cái lên với Chu Lộ.
La chủ nhiệm xong lời giới thiệu của Chu Lộ, cảm thấy chỉ là mấy cái hộp quà mà thôi, nhưng trải qua lời giới thiệu của phụ nữ mắt, phảng phất đây chỉ là một món hàng, mà là đủ loại mong đợi đối với cuộc sống.
Cuộc sống bình bình đạm đạm, dường như cũng thêm một chút hương vị thi vị.
“Vậy chúng chọn mẫu ‘Hoa Hảo Nguyệt Viên’ , cũng hợp với Tết Trung Thu, đại biểu cho lời chúc của đơn vị chúng đến tất cả đồng sự.”
Sau khi Chu Lộ giới thiệu xong, La chủ nhiệm mấy mẫu hộp quà tay cô, cuối cùng lựa chọn mẫu “Hoa Hảo Nguyệt Viên”.
“Vâng thưa chủ nhiệm. Ngài là đầu tiên trong năm nay đặt phúc lợi trung thu của chúng . Hay là vầy , bên chúng sẽ cho ngài một ưu đãi đặc biệt. Mẫu ngài chọn , chúng sẽ chỉ cung cấp cho đơn vị của ngài, khác qua đây, chúng tuyệt đối giới thiệu mẫu . Đây cũng là thành ý của chúng .”
Việc bớt một mẫu hộp quà, kỳ thực đối với cô cũng là một loại tổn thất. , Sở Y Nhất vẫn quyết định đưa lời hứa như , thật sự là một thành ý lớn.
“Như ngại quá, các cô chẳng là bớt một mối ăn .”
La chủ nhiệm phản ứng đầu tiên là cảm thấy . Người là ăn, như đối với họ mà khẳng định là một tổn thất. So với tổn thất của họ, thì cái vinh dự độc nhất vô nhị , dường như cũng quan trọng đến thế!
“Không chủ nhiệm. thật sự bày tỏ lòng cảm ơn đến ngài, cảm ơn ngài công nhận chúng , cho nên nguyện ý dùng hình thức để cảm ơn. Đương nhiên, căn cứ lượng ngài đặt, nhất định sẽ đưa một mức giá ưu đãi nhất!”
Nhìn xem, Sở Y Nhất chuyện mới khéo , khách hàng, xong mát lòng mát chứ?
La chủ nhiệm cũng ý nghĩ như , cảm thấy cô gái ăn cũng quá hào phóng, xởi lởi.
“Nếu , xin đại diện cho thể đồng chí trong đơn vị cảm ơn tấm lòng của Sở lão bản! Vậy, hợp tác vui vẻ!”
“Hợp tác vui vẻ!”
La chủ nhiệm cũng ngượng ngùng nữa. Nếu Sở Y Nhất thật tâm thật lòng đưa, ông mà nhận cũng . Dù cũng chỉ ăn một , đem ân tình trả cho cô là .
Từ khoảnh khắc hai bắt tay, liền bắt đầu mối quan hệ hợp tác kéo dài mấy chục năm. Đây cũng là duyên phận giữa họ.
Cuối cùng, La chủ nhiệm cho Sở Y Nhất lượng và thời gian yêu cầu. Chu Lộ cầm bút ghi chép .
Sau khi xác nhận với La chủ nhiệm một nữa, hai tiễn ông về, đều vô cùng hưng phấn. Thế là khai trương !
“ Y Nhất , La chủ nhiệm một đặt nhiều như , nếu chúng cứ bán lẻ, thì bán bao lâu chứ? Vẫn là em lợi hại, nghĩ cách !”
Đầu óc Sở Y Nhất nhạy bén, Chu Lộ vẫn luôn điều đó. Bất kể chuyện gì, cô dường như đều thể nắm rõ trong lòng bàn tay, hơn nữa đều biện pháp ứng đối, thỉnh thoảng còn thể nghĩ những ý tưởng mà các cô cũng từng qua. Mỗi cô những điều đó, cô đầu tiên là ngây ngẩn, đó là bừng tỉnh ngộ, nghĩ, thể nghĩ biện pháp như chứ!
“Em , chắc là tương đối may mắn thôi. Cơ mà Tết Trung Thu càng ngày càng gần, chỉ dựa mấy chúng , e là đến lúc đó xoay xở kịp. Chúng cũng sắp xếp một chút.”
Thời gian thì gấp, nhiệm vụ thì nặng, nếu trong thời gian ngắn tìm nhân lực thích hợp, thật đúng là dễ.
Chu Lộ tán đồng gật gật đầu.
Sở Y Nhất đường từ cửa hàng về nhà, vẫn luôn suy nghĩ chuyện . Về đến nhà cũng để ý đến đang trong phòng.
“Thím.”
Một giọng rụt rè vang lên. Sở Y Nhất thuận miệng “Ừ” một tiếng. Trong tiềm thức cô cảm thấy, đây chắc là bọn trẻ con đặt cho biệt danh mới, nhưng qua, mới phản ứng . “Thím?”
Cô lập tức đầu, liền thấy một thiếu niên da ngăm đen đang co ro ở đó.
“Cháu là Tiểu Xuyên?”