Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 440: Có thêm một người giúp đỡ
Cập nhật lúc: 2025-11-29 00:58:47
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Tiểu Xuyên đầu tiên rời khỏi công xã Hòa Bình, đầu tiên xa nhà, liền đến kinh thành, cái thành thị mà ngày thường chỉ thể thấy trong sách vở.
Hiện tại, cũng thể đặt chân lên mảnh đất , hít thở khí nơi đây.
Ở đây nhiều thứ, đều từng thấy qua. Lòng tự trọng của thiếu niên đả kích một chút, ở trong cái tứ hợp viện ấm áp , càng cảm thấy tự nhiên, tay chân cũng để .
“Tiểu Xuyên, ở nhà ông bà nội, bố cháu, dì Chu và chú thím hai, các em trai em gái đều khỏe cả chứ?”
Dì Chu chính là Chu Khiết. Sau khi mười năm biến động kết thúc, bà cũng minh oan. Ở công xã Hòa Bình, nhà họ Cố vẫn luôn chăm sóc bà, bà Tôn cũng ý tác hợp, cho nên chuyện gì cần đưa thứ gì, đều bảo Cố Kiến Quốc tìm Chu Khiết.
Qua thường xuyên như thế, thời gian dài, hai cũng nảy sinh tình cảm.
Cuối cùng, họ cũng đến với .
Sở Y Nhất hai ngày nay bận, hình như đây Cố Hướng Đông với cô, Tiểu Xuyên lên kinh thành. Đứa nhỏ ở quê nhà cứ quanh quẩn với ruộng đồng, cho nên mới nghĩ ngoài học hỏi thêm.
“Thím, đều khỏe ạ, chỉ là nhắc đến thím!”
Tiểu Xuyên đặt tay lên đầu gối, lưng thẳng tắp. Cậu từ nhỏ gây rối, thím nhỏ gõ đầu ít. Kỳ thực trong lòng vẫn sợ Sở Y Nhất, nhưng đồng thời, cũng cảm kích cô. Bởi vì Sở Y Nhất, mới sai đường, mới sa ngã.
“Khỏe là . Chú của cháu với thím là cháu qua đây, phòng thím đều dọn dẹp xong . Cháu đem đồ đạc mang qua cất , thím cho cháu chút gì ăn.”
Sở Y Nhất sự câu nệ của Tiểu Xuyên, nhưng những thứ dăm ba câu là thể đổi, vẫn là cần Tiểu Xuyên chậm rãi cảm nhận. Chờ đến khi cảm nhận sự quan tâm và yêu thích thật lòng của , tự nhiên cũng sẽ thả lỏng thôi.
“Vui Vẻ, con đưa đến phòng nghỉ ngơi một chút, nấu cơm cho .”
“Vâng, con . Anh ơi, em đưa về phòng nhé.”
Vui Vẻ kéo tay Cố Tiểu Xuyên, dắt bé đến căn phòng mà Sở Y Nhất chuẩn sẵn.
“Cảm ơn em gái.”
“Không khách khí . Bố , chúng là một nhà, một nhà là giúp đỡ lẫn .”
Cô bé Vui Vẻ là hòn ngọc quý duy nhất trong nhà họ Cố. Mỗi năm trở về, đều trong nhà cưng lên tận trời, đặc biệt là mấy ông trai, quả thực chính là gì nấy!
Cho nên cô bé cũng thích các , hiện tại cả đến nhà , đương nhiên tiếp đãi thật .
“Đây, cho em, em thích ăn.”
Tiểu Xuyên từ trong cái túi xách theo lấy vài quả đào tươi. Đây đều là lên núi hái. Lúc cô bé mỗi trở về, đều sẽ bắt bọn họ dắt lên núi hái đào, đó, mỗi đều ăn mấy quả.
Cho nên Tiểu Xuyên qua, cố ý hái một ít mang qua cho cô bé ăn.
“Oa, cả, thế mà mang cái cho em, thật quá, cảm ơn cả.”
Vui Vẻ thích ăn đào, đủ loại đào đều thích. Quả đào trong tay cả đỏ mọng, căng tròn, cầm tay đều thể ngửi thấy một mùi thơm ngọt. Cô bé gấp chờ nổi há miệng c.ắ.n một miếng, nước đào thơm ngọt liền tràn ngập khoang miệng.
“Này, rửa chứ, con bé , còn giống như lúc nhỏ , hấp tấp vội vàng, thứ gì cũng nhét miệng.”
Tuy rằng Tiểu Xuyên lúc rửa , nhưng một đường xa, vẫn cảm thấy rửa một tương đối . ngờ cô bé cứ thế gặm luôn.
Cô bé vẻ mặt thỏa mãn, lờ Cố Tiểu Xuyên đang gì.
Cố Tiểu Xuyên cô bé ăn vui vẻ, vẻ mặt cưng chiều em.
“Tiểu Xuyên, đồ cất xong ? Ra ăn chút gì .”
Trong nồi còn thừa chút cơm, nghĩ cho nhanh, sợ đứa nhỏ đói bụng, liền một bát cơm chiên trứng. Bưng mà thấy Tiểu Xuyên, liền hướng về phía phòng gọi một tiếng.
“Tới đây, tới đây.”
Cố Tiểu Xuyên còn kịp mở miệng, bé Vui Vẻ ứng tiếng, đó kéo tay Cố Tiểu Xuyên, lôi ngoài.
“Đi thôi, cả chắc chắn đói bụng , ăn cơm !”
Cố Tiểu Xuyên cứ như Vui Vẻ lôi khỏi phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-440-co-them-mot-nguoi-giup-do.html.]
Từ xa thấy bàn đặt một bát cơm chiên trứng vàng ươm. Lúc thím nhỏ ở nhà cũng cho bọn họ ăn, ngon. Cái bụng lâu gì lúc kêu lên, Tiểu Xuyên nhịn nuốt nuốt nước bọt.
“Sợ cháu đói lả, thời gian gấp quá, cháu ăn tạm lót . Chờ buổi tối chú và em trai cháu về, chúng cùng ăn cơm.”
Sở Y Nhất đẩy bát cơm đến mặt Cố Tiểu Xuyên, đó rót cho ly nước đặt bên cạnh.
“Cảm ơn thím nhỏ.”
“Không gì, cháu ăn . Thím trải giường đệm bên phòng cháu, Vui Vẻ, con qua đây giúp ?”
Sợ Tiểu Xuyên ngại ngùng, cho nên Sở Y Nhất mới nghĩ và Vui Vẻ đều tránh , như ăn cơm cũng cần câu nệ như .
“Không , tự , con ở đây với cả.”
Bé Vui Vẻ dứt khoát từ chối . Sở Y Nhất bất lực lắc đầu, đành một phòng Tiểu Xuyên.
Cố Hướng Đông khi trở về thấy Tiểu Xuyên đang ngay ngắn ghế, thấy về, vội vàng mỉm .
“Chú nhỏ.”
“Ừm, . Nơi chính là nhà của cháu. Sau cố gắng việc. À, đúng , cháu công việc gì?”
Cố Hướng Đông đặt đồ trong tay xuống, đó lập tức hỏi suy nghĩ của Tiểu Xuyên.
“Chú nhỏ, cháu ý tưởng gì, những công việc gì mà cháu thể …”
Tiểu Xuyên chút luống cuống tay chân. Nơi thứ đối với mà , đều là mới mẻ, là những thứ đây từng tiếp xúc, cũng điều kiện của thì thể gì.
“ mà, chú nhỏ, bất kể cái gì, cháu đều thể chịu khổ, cháu sẽ dụng tâm học hỏi!”
Tuy rằng , nhưng cũng hạ quyết tâm, chút thành tích.
“Ôi chao, Cố Hướng Đông, Tiểu Xuyên mới qua, đối với bên đều hiểu rõ, bảo nó ý tưởng gì chứ? Không vội, chờ nó quen thuộc với bên một chút tính cũng muộn!”
Sở Y Nhất tới, liền thấy dáng vẻ khẩn trương của Tiểu Xuyên, nhịn mở miệng vài câu.
Cố Hướng Đông vợ , cô cũng là vì Tiểu Xuyên suy nghĩ, thế là liền thuận theo lời cô với Tiểu Xuyên thêm hai câu.
“Vậy cháu cứ thím nhỏ cháu , qua một thời gian nữa . Bây giờ nhiệm vụ chủ yếu của cháu là mau chóng quen thuộc với nhịp sống và cảnh sinh hoạt ở đây.”
Tiểu Xuyên chút cảm kích Sở Y Nhất, chính cũng thầm thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Bảo tham gia thi đại học, thi đỗ trường đại học lý tưởng của , cho nên hiện tại và Vui Vẻ đều học. Buổi sáng hai em họ khỏi cửa, trong nhà cũng chỉ còn Sở Y Nhất và Cố Tiểu Xuyên.
“Tiểu Xuyên, thím đến cửa hàng, cháu ở nhà, là cùng thím?”
“Đi cùng thím ạ.”
Tiểu Xuyên chút suy nghĩ, liền đáp án là cùng Sở Y Nhất.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“ Y Nhất , cuối cùng em cũng tới ! Em xem, vị đồng chí tới tìm em, chắc là cũng tới đặt phúc lợi Tết Trung Thu đó.”
Chu Lộ thấy bóng dáng Sở Y Nhất, vội vàng đón . Thật sự là một cô chống đỡ nổi mấy cảnh , cho nên cô thấy Sở Y Nhất, trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Ủa? Đây là em tìm ? Tốc độ cũng nhanh thật đó.”
“Không , đây là cháu trai của em, hôm qua mới tới. Trong nhà ai, nên em dắt nó qua đây xem cửa hàng của chúng .”
“À, chị còn tưởng là em tìm chứ.”
“Cậu nhóc, hoan nghênh cháu!”
Chu Lộ mỉm với Cố Tiểu Xuyên đang phía . Không vì , cảm thấy Chu Lộ mắt chút giống mẫu của .
“Cháu chào dì, cảm ơn dì!”
Cậu cung kính chào hỏi.