Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 446: Thành viên mới của cửa hàng
Cập nhật lúc: 2025-11-29 04:35:46
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hù, cuối cùng cũng còn ai. Tiểu Xuyên, chúng dọn hàng, về nhà ăn Tết thôi.”
Hoàng hôn rắc xuống tia nắng cuối cùng, ẩn trong mây. Sở Y Nhất bọn họ cũng rốt cuộc phát xong cái bánh trung thu cuối cùng, thở phào nhẹ nhõm.
Cô gọi Tiểu Xuyên, cùng thu dọn bàn ghế, biểu ngữ, đóng cửa hàng, dẫm lên bóng dáng kéo dài, về nhà.
“Tiểu Xuyên, cháu với Tiểu Bảo đem cái bàn giữa sân, tìm chỗ nào thể thấy trăng đặt xuống, chúng lát nữa là ăn cơm .”
Sở Y Nhất ở trong bếp, xào món ăn cuối cùng, tranh thủ hô vọng sân với hai đứa nhỏ.
“Được ạ.”
Tiểu Xuyên dắt theo Tiểu Bảo nhanh nhẹn đem bàn nâng sân.
“Anh, , đúng, đặt ở đây. Dịch qua bên một chút, chỗ đó mới thể thấy trăng.”
Bé Vui Vẻ chạy vòng quanh cái bàn, giúp các tìm vị trí nhất.
“Vợ , em xem thời gian trôi nhanh thật, một năm Tết Trung Thu nữa, qua mấy tháng nữa là hết một năm…”
Bọn trẻ trong sân, chỉ bé bằng từng , chớp mắt trưởng thành hết . Tiểu Xuyên thành niên, Tiểu Bảo cũng thi đỗ đại học, trở thành một trong những sinh viên nhỏ tuổi nhất của khóa.
Vui Vẻ cũng từ một đứa bé sơ sinh, trưởng thành thành một cô bé con.
Cố Hướng Đông cũng cảm thấy già. Thân thể cường tráng, thể là đang ở độ tuổi huy hoàng nhất của đàn ông. bây giờ bọn trẻ, thật sự cảm thấy già .
Bọn trẻ đều lớn, thể già?
Thời gian cứ vội vã trôi !
“Sao thế? Cố bộ trưởng của chúng đây là đang cảm khái thời gian trôi ? Thời gian hết ?”
Sở Y Nhất đầu liền thấy Cố Hướng Đông đang bọn trẻ trong sân, mặt đầy cảm khái.
Cố Hướng Đông nghĩ , kỳ thực nhiều lúc, Sở Y Nhất cũng sẽ nghĩ như . Khác biệt là, cô cuộc sống của họ, cuộc sống của bộ dân Trung Quốc sẽ ngày càng hơn, trong lòng lẽ càng nhiều mong đợi!
“Ai, chẳng ? Lão làng . Trường Giang sóng đè sóng , chúng thành lớp già, đều xem bọn trẻ.”
Nói , bưng đồ ăn ngoài.
“Đừng nghịch nữa, mau phụ bưng đồ ăn.”
Nhìn bọn trẻ đùa, Cố Hướng Đông nhắc nhở một câu.
“Ha ha, tới đây tới đây. Bố chỉ mắng tụi con thôi. Hôm nay Tết mà, bố cũng thể như !”
Bé Vui Vẻ lè lưỡi, mặt quỷ, lúc mới theo các bếp.
Cả nhà ở trong sân, ăn đồ ăn mỹ vị, thưởng thức ánh trăng, tâm sự, chơi trò chơi, vô cùng vui vẻ.
Ngày hôm , Tiểu Xuyên như thường lệ đến cửa hàng sớm hơn Sở Y Nhất một chút, nhưng thấy ở cửa một cô gái đang xổm. Có thể là dậy sớm quá, giờ phút cô đang ôm gối, vùi đầu giữa hai đầu gối, gật gù.
“Cô gái, cô trốn ở đây gì ? Hay là đến cửa hàng chúng mua đồ?”
Cố Tiểu Xuyên đến mặt cô gái, giữ một cách, hỏi.
“Hả?”
Cô gái chút mơ màng ngẩng đầu lên, liền thấy đang che . Ánh mặt trời buổi sáng sớm nhẹ nhàng rắc xuống, Tiểu Xuyên che mất phần lớn ánh sáng, cô gái thấy rõ mặt mắt.
“Anh là ông chủ ?”
Lúc dậy vội, cô gái còn lảo đảo một chút. Cố Tiểu Xuyên sợ cô ngã, vội vàng đưa tay đỡ.
“Cái đó, tới mua đồ, tới tìm việc ! Các tuyển ? việc, cũng chịu khó, các giữ !”
Cô gái thừa dịp Tiểu Xuyên đỡ , vội vàng bắt lấy cánh tay , chút vội vàng .
Tiểu Xuyên từng tiếp xúc gần với con gái như . Nhìn bàn tay nhỏ trắng nõn đang nắm chặt cánh tay , trái tim đập thình thịch!
“Cái cửa hàng của . cũng chỉ là công trong tiệm thôi. quyết định . Nếu cô thật sự tìm việc, thì chờ bà chủ của chúng tới, cô hỏi cô .”
Khi Cố Tiểu Xuyên ông chủ, cô gái rõ ràng cảm thấy thất vọng. Cậu chút đành lòng, vẫn là đưa đề nghị, dạo trong tiệm bận, tìm thêm một , chắc là cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-446-thanh-vien-moi-cua-cua-hang.html.]
Tiểu Xuyên nghĩ như .
Quả nhiên, cô gái , trong mắt sáng lên.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chờ Sở Y Nhất đến, liền thấy cô gái chuyện với Tiểu Xuyên, phụ giúp chút việc.
“Tiểu Xuyên, bạn cháu ?”
Sở Y Nhất nghi hoặc hỏi. Cô hình như từng Tiểu Xuyên nhắc tới chuyện .
Nghe thấy tiếng, hai đang chuyện trong tiệm giật . Tiểu Xuyên Sở Y Nhất, vội vàng giải thích.
“Thím, cô gái là tới tiệm chúng tìm việc. Con liền bảo cô chờ thím.”
Tiểu Xuyên chút co quắp. Cậu mơ hồ cảm thấy như , nhưng bộ dạng của cô gái , giúp cô .
“Ồ? Vậy ? Cô tới cửa hàng chúng việc ?”
Sở Y Nhất thấy hứng thú. Hai ngày nay cô cũng nghĩ tới vấn đề . Chỉ dựa ba các cô, quả thực xuể. Tuyển thêm một cũng là thể.
“Dạ đúng , bà chủ.”
Cô gái thấy Sở Y Nhất chút ngoài ý . Cô ngờ, bà chủ của cửa hàng là một cô gái, còn trẻ trung xinh như .
“Vậy cô giới thiệu một chút về . Rồi xem, tại cô đến chỗ chúng việc?”
Sở Y Nhất liên tiếp hỏi chuyện, cô gái chút khẩn trương. Cô theo bản năng ngẩng đầu Tiểu Xuyên, đó mới về phía Sở Y Nhất.
“Em tên là Chu Tiểu Nguyệt, năm nay 18 tuổi. Tại đến đây việc ạ?”
Chu Tiểu Nguyệt phảng phất đang tự hỏi .
“À, là bởi vì, hôm qua em thấy các chị ở đây miễn phí phát bánh trung thu cho già 70 tuổi, bà nội em cũng nhận . Em cảm thấy cửa hàng của các chị giống những cửa hàng khác, cho nên em đến đây việc, cũng thể kiếm chút tiền…”
Nói đến cuối cùng, dường như chút ngượng ngùng. Sở Y Nhất để ý. Ai mà vì kiếm tiền, chẳng lẽ là ngoài để trải nghiệm cuộc sống?
Chu Tiểu Nguyệt xong, thấy Sở Y Nhất tiếp tục hỏi gì, chỉ chằm chằm , cô chút tự nhiên, nhịn tự hỏi trong lòng, trả lời , vấn đề gì ?
Nếu nữ chủ gì, còn cứ ?
Ngay lúc Chu Tiểu Nguyệt nghĩ nên gì , Sở Y Nhất mở miệng.
“Tiểu Xuyên, cháu cảm thấy cửa hàng chúng cần tuyển thêm một ?”
Không ngờ Sở Y Nhất ném vấn đề cho . Cố Tiểu Xuyên sững sờ một chút, nghiêm túc sắc mặt cô.
“Cháu cảm thấy cũng thể. Như thím và dì Chu thể đỡ vất vả hơn. Công việc bên , một cháu thể giải quyết .”
Cố Tiểu Xuyên dứt lời, Sở Y Nhất liền . Cố Tiểu Xuyên chút rõ, thật lòng, thím hẳn là sẽ trách chứ.
“Tiểu Nguyệt, nếu như , chúng đây liền một chút, về nội dung công việc, thời gian việc và vấn đề tiền lương nhé…”
Sở Y Nhất về phía bàn , tự xuống. Cô mơ hồ thấy, ấm nước vẫn còn bốc nóng, chắc chắn là Tiểu Xuyên sáng sớm tới đun.
Cô rót cho và Chu Tiểu Nguyệt ly , mời cô xuống.
Cố Tiểu Xuyên kỳ thực xem họ gì, nhưng chút hổ. Sau đó, đơn giản đến kho hàng xa nhất để sắp xếp đồ đạc.
Tuy rằng cách khá xa, nhưng tiếng thỉnh thoảng phát từ thím và Chu Tiểu Nguyệt, vẫn Tiểu Xuyên nhịn ngẩng đầu qua.
“Tiểu Xuyên, cháu qua đây một chút.”
Ngay lúc , Sở Y Nhất gân cổ lên gọi.
“Tới đây, thím.”
“Tiểu Xuyên, từ giờ trở , cửa hàng chúng thêm một đồng chí mới, chính là Chu Tiểu Nguyệt. Em tới, cháu chỉ bảo em nhiều một chút. Tiểu Nguyệt , cố gắng sớm thích ứng với công việc của cửa hàng nhé.”
“Vâng thím, con , con sẽ cố gắng hướng dẫn em . Lát nữa con sẽ dẫn em xem cửa hàng chúng .”
Thế là “Tiệm tạp hóa Vô Ưu” thêm một thành viên. Cố Tiểu Xuyên trong lòng cũng cao hứng, rốt cuộc Chu Tiểu Nguyệt cũng bằng tuổi , cuối cùng cũng bạn bè.