Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 448: Rốt cuộc là ai?

Cập nhật lúc: 2025-11-29 04:35:48
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Y Nhất nhướng mày, bất động thanh sắc cửa hàng .

 

“Hoan nghênh ghé qua, cần gì cứ xem tự nhiên nhé.”

 

Người đàn ông trung niên thấy Sở Y Nhất , chào hỏi.

 

Sở Y Nhất nhướng mày. Sao thế ? Cùng cửa hàng của một huấn luyện ?

 

Bất quá, đó là khả năng. Cửa hàng của các cô, từ trong ngoài, từ đến hàng hóa, bộ đều qua tay cô. Chung một ? Không thể nào!

 

xem chút . Ông chủ, món nhà ông lạ quá nhỉ? Trước đây từng thấy qua.”

 

Sở Y Nhất cầm lấy một đống đồ vật màu đỏ trưng bày ở vị trí ngay cửa chính, hỏi ông chủ.

 

Không ngờ đàn ông trung niên vội vàng xua tay, vẻ mặt ngượng ngùng.

 

“Không , ông chủ, chỉ là công thôi, dám nhận xưng hô ông chủ.”

 

Đó là ý tưởng lúc của Sở Y Nhất, dán lên nhiều sản phẩm những lá cờ đỏ nhỏ và cờ năm , còn một ít đồ chơi nhỏ liên quan đến ngày Quốc Khánh.

 

Chẳng qua, mấy món đồ chơi trông chẳng , cứ kỳ kỳ.

 

“À, ông chủ của các họ gì?” Sở Y Nhất giống như vô tình hỏi một câu.

 

“Ông chủ chúng họ Chu.”

 

Vị khách cũng thật kỳ quái, mua thứ gì, mà cứ hỏi thăm mấy chuyện .

 

Họ Chu?

 

Thế giới nhỏ ?

 

“Anh lề mề cái gì đó? Còn mau qua đây việc! Vừa mua đồ, mua đồ thật thì còn rảnh đó mấy chuyện vớ vẩn!”

 

Từ bên trong truyền giọng mất kiên nhẫn của một phụ nữ.

 

Người đàn ông chút áy náy Sở Y Nhất, đó đè thấp giọng .

 

“Đồng chí, nếu cô vẫn nghĩ xong mua gì, cô cứ tự xem . Có cần gì cô gọi một tiếng là qua ngay.”

 

Bên trong là bà chủ. Bà khẳng định là đang ở phía chờ việc. Há miệng mắc quai, kiếm cơm mí mắt khác, thể thiếu việc nhẫn nhịn.

 

“Được, cứ . tự xem, lát nữa chọn xong đồ, sẽ gọi tính tiền.”

 

Rốt cuộc là chuyện gì, còn rõ ràng. bất kể thế nào, thái độ của đàn ông cũng vấn đề gì. Ngược , Sở Y Nhất cảm thấy .

 

Sở Y Nhất ở cửa hàng dạo qua một vòng, cuối cùng chọn những sản phẩm liên quan đến ngày Quốc Khánh, tìm đàn ông, thanh toán tiền rời .

 

“Tiểu Xuyên, Tiểu Nguyệt, chị Lộ, mau qua đây xem !”

 

Sở Y Nhất về đến cửa hàng liền la lên, đó đem những món đồ mua từ bên ngoài về đặt cả lên bàn.

 

Ba thấy tiếng Sở Y Nhất đều vây quanh .

 

“Ủa, mấy thứ trông quen mắt ?”

 

Chu Lộ tới cầm lấy mấy món đồ chơi lớn nhỏ bàn, một lúc liền cau mày.

 

Chu Tiểu Nguyệt, vốn dĩ đối với chuyện gì cũng hứng thú, thế mà ở cuối cùng, kéo lê bước chân chậm rãi dịch qua.

 

“Thím, đây là thứ lúc thím với tụi con, dự định lúc Quốc Khánh sẽ mắt ? Đã thành phẩm ? Nhanh …”

 

Cố Tiểu Xuyên cầm lên tay, cảm nhận một chút món đồ mới .

 

“Lần cháu sai . Đây thím , mà là hôm nay thím ngang qua một cái cửa hàng, thấy họ đang bán.”

 

Sở Y Nhất lời , ánh mắt như như liếc qua Chu Tiểu Nguyệt. cô đang cúi đầu, Sở Y Nhất thấy biểu tình của cô, chỉ là vẻ trầm mặc hơn ngày thường.

 

“Cái gì?”

 

“Nhà khác bán?”

 

Chu Lộ và Cố Tiểu Xuyên đồng thời lên tiếng. Đối với lời Sở Y Nhất , bọn họ thật sự khiếp sợ.

 

Đây rõ ràng là sáng ý mà Sở Y Nhất nghĩ , chớp mắt liền ở cửa hàng nhà khác bán? Đây là quá trùng hợp ?

 

, chính là ở cửa hàng khác bày bán. Lúc thấy, thím còn tưởng hoa mắt. Thím còn cùng trong tiệm đó chuyện vài câu, họ , chủ tiệm họ Chu. Tiểu Nguyệt, thật trùng hợp, cùng họ với em. Không em quen ?”

 

Chu Tiểu Nguyệt chút khiếp sợ ngẩng đầu, phát hiện Sở Y Nhất cũng , tựa hồ thật sự chỉ lẩm bẩm.

 

“Không quen !”

 

Cô trực tiếp phản bác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-448-rot-cuoc-la-ai.html.]

Tốc độ quá nhanh, Cố Tiểu Xuyên và Chu Lộ đồng thời ngẩng đầu về phía Chu Tiểu Nguyệt.

 

Chu Tiểu Nguyệt cũng phản ứng , trả lời giống như quá đột ngột.

 

“Thế giới lớn như , họ Chu nhiều lắm. Nếu em một họ Chu mở cửa hàng ăn, em chạy đến nơi tìm việc ? Bà chủ, chị là đang hoài nghi em đem tin tức ở đây truyền ngoài đấy chứ!”

 

Tố chất tâm lý của Chu Tiểu Nguyệt vẫn là . Chỉ một lát công phu, liền phản ứng . Sở Y Nhất bọn họ đây là đang hoài nghi ?

 

“Ừm, em đúng. Kỳ thực thím vẫn quen vị chủ tiệm họ Chu , hỏi một chút xem nghĩ thế nào mà ý tưởng …”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Sở Y Nhất , vẻ mặt quan tâm.

 

“Vậy chúng bây giờ bây giờ?”

 

Chu Lộ cảm giác sự tình đơn giản như . Trùng hợp thế , ông chủ họ Chu?

 

Sở Y Nhất chỉ cùng mấy bọn họ qua ý tưởng . Cô và Tiểu Xuyên là khả năng đem tin tức truyền ngoài. Như Chu Tiểu Nguyệt thì ? Có thể nào là cô ?

 

bất kể là Chu Tiểu Nguyệt tiết lộ ngoài , cô đều hiểu, hiện tại thời cơ để rõ chuyện .

 

đương nhiên, sự tình cũng thể cứ như kết thúc.

 

Các cô còn chuyện quan trọng hơn .

 

“Còn thể nữa, hỏng bét ! Đều chiếm tiên cơ. Chúng đây liền còn ưu thế nữa. Cái sáng ý coi như bỏ, thể dùng .”

 

Sở Y Nhất bất đắc dĩ thở dài. Ý tưởng là khoai tây cải trắng, .

 

Thứ vắt óc nghĩ , xoay liền vì khác áo cưới. Trong lòng trừ nghẹn khuất vẫn là nghẹn khuâm.

 

Chu Lộ mày nhăn càng sâu. Ngay cả Cố Tiểu Xuyên, ngày thường vẫn tương đối trầm , lúc tâm trạng cũng chút sụp đổ.

 

Cậu đem món đồ đang cầm trong tay "Cạch" một tiếng ném lên bàn.

 

Sau đó cúi đầu, giữ im lặng rời .

 

“Bà chủ, em qua đó xem .”

 

Hai phụ nữ tâm tư quá sâu, luôn dùng ánh mắt như chằm chằm , cô cũng chịu nổi cảm giác , vẫn là rời thì hơn. Cô tình nguyện ở cùng Tiểu Xuyên, đầu óc đơn thuần, nghĩ thứ cũng đơn giản.

 

Hiển nhiên, là ở cùng tương đối thoải mái.

 

“Anh ?”

 

Cô đuổi theo Cố Tiểu Xuyên, theo phía , Cố Tiểu Xuyên mím môi lời nào, nhịn tiến lên một bước hỏi.

 

Nghe Chu Tiểu Nguyệt , Cố Tiểu Xuyên trong lòng đang lửa giận, trực tiếp dừng bước. Chu Tiểu Nguyệt cứ thế kịp phòng mà đ.â.m sầm .

 

“Anh đột nhiên dừng ? Đau c.h.ế.t mất!”

 

oán giận xoa cái trán đụng .

 

“Tiểu Nguyệt, là em ? Có là em đem sáng ý của thím tiết lộ ngoài ?”

 

Tuy rằng hoài nghi Chu Tiểu Nguyệt, hơn một tháng nay, và Chu Tiểu Nguyệt mỗi ngày đều ở bên , sớm coi cô như bạn bè của .

 

Cậu nên hoài nghi bạn bè của . , chuyện hôm nay xâu chuỗi , thể hoài nghi!

 

Cho nên, tuy rằng đem những lời hỏi , sẽ Chu Tiểu Nguyệt thương tâm, trách tội , nhưng vẫn hỏi , bất kể cô trả lời là gì.

 

“Cố Tiểu Xuyên, ngay cả cũng hoài nghi em ? Anh chính là đối xử với bạn bè của như ? Em thì em sẽ thừa nhận! Sao bà thím ái của , trừ chúng , cho khác?”

 

Chu Tiểu Nguyệt rít gào. Cô Cố Tiểu Xuyên, trong ánh mắt tràn ngập uất ức. Nước mắt lưng tròng, nhưng quật cường cho nó chảy .

 

Nhìn bộ dạng đó, Cố Tiểu Xuyên chút mềm lòng.

 

“Trong mắt các , em liền vẫn luôn là ngoài. Cho nên chuyện gì, các mới thể cái thứ nhất hoài nghi em! Nếu như , em cảm thấy em cũng cần thiết chỗ , tìm cách hòa nhập với các gì. Em chứ gì?”

 

Chu Tiểu Nguyệt lóc chạy ngoài cửa hàng.

 

Bên ngoài, Chu Lộ và Sở Y Nhất thấy Chu Tiểu Nguyệt lau nước mắt chạy , liếc một cái, vẫn là Sở Y Nhất mở miệng .

 

“Đây là Tiểu Nguyệt? Sao còn lên thế? Tiểu Xuyên nó bắt nạt em ?”

 

“Thôi bà chủ, chị cũng cần giả vờ nữa! Mọi đều hoài nghi là em phản bội các chị ? Bây giờ cái bộ dạng giả nhân giả nghĩa cho ai xem!”

 

Sở Y Nhất trợn mắt há hốc mồm. Vừa nếu lời nào, chuyện gì ?

 

Việc gì cứ hỏi một câu như gì.

 

“Sao em thể thím như ??”

 

Tiểu Xuyên theo sát phía chạy tới, , liền Chu Tiểu Nguyệt chất vấn Sở Y Nhất.

 

Nghe , nữa nhíu mày.

Loading...