Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 513: Lại đến Thâm Quyến
Cập nhật lúc: 2025-11-30 00:01:39
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi ngóng, các cửa hàng lân cận cũng từng gặp chuyện tương tự, Sở Y Nhất liền đem chuyện cho mấy ông chủ quen , nhắc nhở họ đề phòng.
Dần dần, ngày càng nhiều về âm mưu , đám liền còn cơ hội tay, chẳng bao lâu biến mất khỏi khu .
Xưởng bên ngoại thành dạo ăn tồi, hai cỗ máy đặt ban đầu rõ ràng là đủ dùng. Vì , Đường Cường, Tiểu Xuyên và Sở Y Nhất bàn bạc quyết định đặt thêm hai bộ nữa từ ông chủ Ngưu.
Sau khi Sở Y Nhất liên hệ với ông chủ Ngưu, cô quyết định để Đường Cường và Tiểu Xuyên cùng một chuyến.
“Đại ca, em liên hệ xong bên đó . Hai qua đó xem hàng trực tiếp, mang về luôn. Em sợ đường xảy trục trặc gì, vẫn là của tự thì yên tâm hơn. Anh đây từng , cũng quen ông chủ Ngưu, mang theo Tiểu Xuyên cùng, cũng thể chăm sóc lẫn .”
“Được thôi, gã ‘Bím Tóc’ đó đây còn gọi điện cho đấy. Hắc, cái gã , thật đúng là khách khí, gọi điện sang, bảo chuẩn thêm cho gã ít đồ ngon nữa, là nhà gã thích ăn, ha ha.”
Đường Cường vẫn luôn gọi ông chủ Ngưu là "Bím Tóc". Tính cách của ông chủ Ngưu khá hợp với ông, nên hai tương đối ăn ý.
Hơn nữa, việc bảo trì máy móc, huấn luyện các thứ đều cần liên hệ với ông , qua thường xuyên, hai dần trở nên thiết.
“Vậy vất vả cho đại ca . Tiểu Xuyên theo, chuyện gì đều lời chú Cường của cháu, chạy lung tung, ?”
Sở Y Nhất dặn dò Cố Tiểu Xuyên. Bên Thâm Quyến giống như trong nội địa, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, hạng nào cũng . Nơi đó xa xôi cách trở, nên cô Tiểu Xuyên tới đó xảy sai sót gì.
mà, nếu dẫn dắt nó theo con đường , thì những thứ nó bắt buộc học hỏi và trải qua.
“Thím, cháu , thím yên tâm . Cháu nhất định sẽ theo sự sắp xếp của chú Cường, tuyệt đối tự ý hành động.”
Nghe Cố Tiểu Xuyên đảm bảo, Sở Y Nhất lúc mới yên tâm gật đầu.
“Các để , là nhân viên trong , các cái gì hả? Lát nữa mà trễ giờ, trừ tiền lương thì tính đầu các đầu ?”
Văn phòng của Đường Cường ở gần ngay cửa, giờ phút tiếng la hét ầm ĩ ngoài cổng vọng tai mấy rõ.
Sở Y Nhất thò đầu thì thấy một gã đang giằng co với bảo vệ.
Hầy, còn là quen.
“Bên đó chuyện gì ? Gã đó là nhân viên của ?”
Đường Cường và Tiểu Xuyên cũng về phía bên đó.
“Ài, thì là gã , một thằng vô chính hiệu, sa thải .”
Sau khi rõ bên ngoài là ai, Đường Cường thản nhiên một câu.
Vô ?
Phải công nhận, đại ca hình dung chuẩn xác, gã đó vô thì là gì, nếu thể chạy đến tiệm tạp hóa của các cô ăn vạ chứ?
Thế giới thật đúng là nhỏ, nhóc con, rơi tay !
“Gã là dân ở khu ổ chuột bên . Trước đây lúc chúng tuyển công nhân, nhà gã dắt gã tới đăng ký, nhưng gã . Cách đây một thời gian, cũng gã lên cơn thần kinh gì, mà chạy thẳng đến đây, khăng khăng đòi xưởng chúng việc. Chúng thể đồng ý . Thế là, mấy ngày gần đây, hầu như ngày nào gã cũng đến đây quậy một trận. Bác bảo vệ ngoài cổng sắp gã phiền c.h.ế.t !”
Tiểu Xuyên sang, hừ, cái gã thật thứ gì , dám động tay động chân với cả bác bảo vệ lớn tuổi.
Cậu vội vàng chạy ngoài.
“Dừng tay, gì? Bác lớn tuổi , chẳng lẽ còn đ.á.n.h ông !”
Ngay lúc gã vô tay trái túm cổ áo bác bảo vệ, tay giơ nắm đ.ấ.m chuẩn đ.ấ.m xuống, Cố Tiểu Xuyên kịp thời chạy tới.
“Mày là ai? Lão già nào cũng cản tao, cho tao việc, rõ ràng là ông nhắm tao. Thế thì tao phép cho ông một bài học !”
Gã năng đầy lý sự, hề cảm thấy vấn đề gì.
“Thứ nhất, là nhân viên của xưởng chúng , lấy tư cách gì mà nghênh ngang đến đây đòi ? Thứ hai, cho dù là của xưởng, đối xử với bác bảo vệ như , thấy lợi lộc gì !”
Gã thanh niên tình nguyện buông cổ áo bác bảo vệ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-513-lai-den-tham-quyen.html.]
“Lúc các tuyển công nhân tao đến , tao đều đáp ứng đủ điều kiện, tại tao thể đến đây việc?”
“Chỉ bằng việc phụ trách cái xưởng là !”
Sở Y Nhất từ văn phòng đằng tới. Khoảnh khắc thấy Sở Y Nhất, gã thanh niên theo bản năng lùi một bước.
Người phụ nữ là đàn bà đáng sợ ở tiệm tạp hóa ? Tư duy logic của cô quá kín kẽ, đó bọn họ chiếm chút lợi lộc nào, cuối cùng còn suýt tóm lên đồn cảnh sát.
Bây giờ thấy phụ nữ , gã liền cảm thấy sợ hãi!
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
“Cô, cô… cô ở đây? cho cô nhé, chuyện qua , cô cũng tổn thất gì, cô thể bám riết tha đấy nhé!”
Gã thanh niên run rẩy , chỉ sợ Sở Y Nhất gọi điện báo cảnh sát.
“Chà chà, chỉ đầu óc , mà tai cũng nghễnh ngãng ? còn gì, là phụ trách cái xưởng .”
“Người phụ trách? Cô… là ông chủ ?”
Gã nghi hoặc Đường Cường, phụ nữ từ chui , mà còn là bà chủ của cái xưởng ?
Trời ơi, dạo tuyệt đối là bát tự hợp với phụ nữ !
“Có vấn đề gì ? Đây là bà chủ của chúng !”
Đường Cường tuy giữa Sở Y Nhất và gã thanh niên rốt cuộc xảy chuyện gì, nhưng rõ ràng là chuyện gì. Cứ thái độ của Sở Y Nhất là !
“Đại tỷ, đại tỷ, phiền , ngay đây, ngay đây, !”
Nói gã chạy biến, chạy còn ngoái đầu , chỉ sợ Sở Y Nhất buông tha, đuổi theo .
“Thằng nhóc gây sự với em ?”
Đường Cường hỏi Sở Y Nhất.
Sở Y Nhất liền kể chuyện xảy đó cho họ , hai lúc mới hiểu , vì gã thanh niên thấy Sở Y Nhất sợ như chuột thấy mèo.
Trong lòng những chút đồng cảm nào, mà ngược chỉ cảm thán một câu: Đáng đời!
Ngày hôm , Đường Cường và Cố Tiểu Xuyên liền xuất phát Thâm Quyến.
Cố Tiểu Xuyên ngoài Kinh Thành và quê nhà ở công xã Hòa Bình thì từng đến nơi nào khác, huống hồ gì là Thâm Quyến, nơi kinh tế phát triển hơn cả nội địa.
Phong tục tập quán khác lạ, cảnh quan con cũng khác, đều khiến vô cùng tò mò.
“Bộ dạng của bây giờ, giống y như đầu tiên đến đây . Lúc đó, cứ nghĩ, cùng một thế giới, đều là lãnh thổ Trung Quốc, nơi khác biệt đến thế. Có cuộc sống của họ hơn chúng nhiều ?”
Đường Cường bộ dạng ngó nghiêng ngớt của Tiểu Xuyên, nhớ lúc mới đến, khi phản ứng còn dữ dội hơn cả nó.
Tiểu Xuyên gật đầu tán đồng, cuộc sống của dân nơi đây hình như hơn ở nội địa nhiều.
“Đây là sự phát triển tiến bộ của thời đại. Không cần hâm mộ họ, tin tưởng thím , và tin hàng ngàn, hàng vạn lý tưởng lớn lao như thím . Cuộc sống của chúng cũng sẽ ngày càng hơn. Thực , so với mười năm , chẳng là hơn nhiều , đúng ?”
Điều cũng đúng sự thật, Tiểu Xuyên gật đầu.
Đường Cường đặt hành lý trong tay xuống, căn phòng đặt, với Tiểu Xuyên.
“Hai chú cháu ở chung một phòng , chú hứa với thím là chăm sóc thật .”
“Vâng ạ, chú Cường. Không ạ, cháu thích ở cùng chú, cảm giác an .”
Ở một môi trường xa lạ thế , đúng là chút sợ hãi, nên Cố Tiểu Xuyên chỉ mong ở cùng Đường Cường.
Hai nghỉ ngơi một chút, Đường Cường liền dẫn Tiểu Xuyên tìm ông chủ Ngưu.
Điều Cố Tiểu Xuyên thể ngờ tới là, thấy một nên mặt ở đó!