Thập Niên 60 Mẹ Kế Có Nông Trường - Chương 518: Có người vợ như thế, còn mong gì hơn

Cập nhật lúc: 2025-11-30 00:01:44
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ông chủ Ngưu ăn ở Thâm Quyến bao nhiêu năm nay, cũng thực lực nhất định. Lần là do sự việc xảy quá đột ngột, ông hề phòng , nên mới bọn gã đầu trọc tay trót lọt. Bây giờ bộ mặt thật của gã, lý nào ông đề phòng.

 

Nếu đồng ý với nhóm Sở Y Nhất, thì lý nào bỏ dở giữa chừng.

 

Huống hồ, gã đầu trọc dám đối xử với ông và nhà ông như , nếu cho gã nếm chút đau khổ, chẳng là một thằng hèn .

 

, ông đưa cả nhà đến một nơi an . Không còn nỗi lo về , lúc ông mới thể tính toán kỹ lưỡng với gã đầu trọc.

 

“Thế nào, ông chủ Ngưu, con vẫn giữ lời chứ hả. Người nhà của ông thiếu một sợi tóc, đưa về . Bây giờ, ông nên thu xếp tâm tư, chúng bàn chuyện hợp tác t.ử tế chứ?”

 

Khi gã đầu trọc gặp ông chủ Ngưu, gã chỉ cảm thấy, ông chủ Ngưu , dường như thêm chút tự tin một cách khó hiểu, sự tự tin của ông rốt cuộc từ , trong lòng gã chút thoải mái.

 

“Là mày đưa họ về? Sao tao vợ tao , là một đám lạ mặt cứu họ mà.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Thực sự quen bộ dạng khoe khoang, kiêu ngạo của gã, ông chủ Ngưu nhịn , móc .

 

Người lạ mặt?

 

Chẳng trách hôm qua thằng nhóc với nào, xem là thật.

 

“Ài, đó là do dặn thế, để chị dâu , sợ gặp , chị ấn tượng về , nên giấu một chút chứ.”

 

mà mặt đỏ, tim đập nhanh.

 

“Dù thì mặc kệ thế nào, nhà của ông bây giờ đưa về, điểm ông thừa nhận chứ?”

 

“Được , mày cũng đừng thăm dò tao nữa. Chuyện hứa với mày, tao đương nhiên sẽ !”

 

“Tốt, ! Biết ngay ông chủ Ngưu là sảng khoái mà. Vậy chúc chúng hợp tác vui vẻ, tiền vô như nước, ha ha…”

 

Gã đầu trọc ông chủ Ngưu , cảm giác như tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống, gã vươn tay, bắt tay ông chủ Ngưu.

 

Ông chủ Ngưu đành nén sự khó chịu trong lòng, giả vờ đưa tay nắm lấy.

 

Tuy hiện tại chuyện tiến triển thuận lợi, nhưng Sở Y Nhất vẫn chút yên tâm, nên họ Thâm Quyến thêm mấy ngày.

 

“Em gái, em định khi nào về? Lô hàng ông chủ Ngưu chuẩn cho chúng về .”

 

Đường Cường cũng suy nghĩ của Sở Y Nhất, nhưng còn cách nào khác. Hàng ông chủ Ngưu đặt cho họ tới, nếu vận chuyển về Kinh Thành, sẽ tiện giải thích, nên ông đành mở miệng hỏi.

 

Sở Y Nhất cũng điều đó, nhưng cô đúng là cân nhắc của riêng .

 

“Đại ca, là vầy , hai vận chuyển hàng về , em ở đây thêm mấy ngày nữa. Tiểu Trụ ở đây, em thấy yên tâm chút nào.”

 

Đùa với hổ, đúng là quá nguy hiểm. Cô Cố Tiểu Trụ một chống chọi ở nơi , nên mới , nếu cần gì, ít nhiều cũng thể giúp một tay.

 

“Như ? Không thể nào để em một đây . Không , , tuyệt đối !”

 

Sở Y Nhất dù lợi hại đến , trong lòng Đường Cường, cô vẫn là phụ nữ. Sao thể để ông và Tiểu Xuyên hết, bỏ một cô ở đây.

 

“Tiểu Xuyên, là cháu theo lô hàng về . Nếu chúng ai theo, chú cũng yên tâm lắm. Cháu theo, chú ở cùng thím cháu.”

 

Bị điểm danh đột ngột, Cố Tiểu Xuyên cảm thấy chút bất ngờ.

 

Ở Thâm Quyến nhiều ngày như , đầu tiên cảm nhận sự nhỏ bé của bản . Trước còn thấy cũng tệ, việc trong tay đều xử lý . đến nơi , chứng kiến những thứ khác biệt, mới hiểu, con đường học hỏi là vô tận.

 

Có lẽ đây cũng là lý do thím theo ngoài.

 

Bây giờ để một mang lô hàng quan trọng như về, thật, trong lòng thấp thỏm, thậm chí là chút sợ hãi.

 

“Đại ca, . Tiểu Xuyên còn quá nhỏ, đường lỡ chuyện gì đột xuất, em sợ nó xoay xở nổi. Cho nên vẫn nên cùng về . Bên cứ yên tâm, việc gì em sẽ , việc gì em nhất định sẽ cố thể hiện.”

 

Sở Y Nhất phủ quyết đề nghị của Đường Cường. Cố Tiểu Xuyên đầu theo ngoài, việc vận chuyển hàng hóa đến ga tàu hỏa nhiều thủ tục cần , cô lo Tiểu Xuyên xuể, hơn nữa một đúng là tiện.

 

Thực Đường Cường cũng thấy . Trước đây ông cũng từng việc , đơn giản chỉ là vận chuyển đồ đến ga chất lên tàu. Cho nên khi Sở Y Nhất , ông cũng từ bỏ đề nghị .

 

Nhìn thím và chú Cường rối rắm như , Cố Tiểu Xuyên bên cạnh, vẻ mặt ngập ngừng, dường như gì đó, nhưng cuối cùng vẫn mở miệng.

 

“Cốc cốc”

 

Căn phòng đang yên tĩnh đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.

 

Cả ba đều giật .

 

“Là Tiểu Trụ ? Không dặn dạo cho thằng bé qua tìm chúng , đến nữa ?”

 

Sở Y Nhất thấy Cố Tiểu Xuyên mở cửa, liền cau mày .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-co-nong-truong/chuong-518-co-nguoi-vo-nhu-the-con-mong-gi-hon.html.]

Không là cô gặp Cố Tiểu Trụ, cô chỉ mong mỗi ngày đều thấy để đảm bảo an . vì suy nghĩ cho , hiện tại họ gặp mặt mới là nhất.

 

“Chú út?”

 

Hử? Ai?

 

Sở Y Nhất còn tưởng nhầm, vội vàng bước lên mấy bước, mà thật sự thấy Cố Hướng Đông đang ở cửa, mỉm rạng rỡ cô.

 

“Cố Hướng Đông, đến đây?”

 

“À, công tác.”

 

Đi công tác?

 

Cố Tiểu Xuyên thấy Cố Hướng Đông đến, mới thở phào nhẹ nhõm. Trước đó chú út liên lạc với , là dạo sẽ qua, nhưng rõ ngày nào. Cho nên, lúc thím và chú Cường đang thảo luận, mới ngập ngừng .

 

Bây giờ , chú út đến, chú ở với thím, đó và chú Cường đưa hàng về là thỏa.

 

bộ trưởng Cố, đến đúng là kịp lúc thật đấy.”

 

Ngay khi thấy Cố Hướng Đông, sự bực bội trong lòng Đường Cường lập tức tan thành mây khói.

 

“Em gái, nếu bộ trưởng Cố đến , với Tiểu Xuyên sẽ mang hàng về. An bài xong, qua đây.”

 

“Không cần đại ca, cũng đừng chạy chạy . Cứ ở Kinh Thành . Em ngoài nhiều ngày cũng yên tâm việc ở nhà, ở đó, em cũng yên tâm hơn. Bên Cố Hướng Đông , còn yên tâm ?”

 

Đường Cường , thấy cũng lý, liền kiên trì nữa.

 

Thế là, bốn chia hai ngả, mỗi mỗi việc.

 

“Nói , đến đây?”

 

Khi chỉ còn hai , Sở Y Nhất kéo tay Cố Hướng Đông hỏi.

 

Đừng bề ngoài cô bình tĩnh , thực khi đối mặt với việc của ở trong cảnh nguy hiểm, cô vẫn thấp thỏm và sợ hãi. Sự xuất hiện của Cố Hướng Đông cuối cùng cũng khiến cô tìm một chỗ dựa.

 

“Anh thấy tiếng gọi từ nội tâm của em, nên đến đây.”

 

Nói cho cùng, Sở Y Nhất phấn đấu quên như , là để bảo vệ nhà họ Cố của bọn họ, là gánh vác cả những trách nhiệm vốn dĩ thuộc về Cố Hướng Đông lên vai .

 

Ngay từ đầu Cố Hướng Đông theo, chỉ là khi đó trong tay đúng là việc thể bỏ dở. Mấy ngày nay cố gắng xử lý xong, đó lập tức đến tìm vợ.

 

“Ồ, bộ trưởng Cố, ngờ bây giờ còn ‘lão hóa ngược’ cơ đấy.”

 

Càng già càng dễ mấy lời lãng mạn sến sẩm.

 

“Ý gì?”

 

“Không ý gì, mời bộ trưởng Cố tiếp tục duy trì. À đúng , Vui Vẻ và Tiểu Bảo sắp xếp thế nào ?”

 

Nghĩ đến hai đứa con ở nhà, cô lo lắng.

 

“Anh với bọn nhỏ , mấy ngày nay chúng nó qua nhà Quách Hòa Bình, chị dâu sẽ trông chừng giúp. Em cứ yên tâm.”

 

“Vậy thì …”

 

Tâm trạng dâng lên hạ xuống, Sở Y Nhất chút mệt mỏi phịch xuống ghế. Cô lắc lắc cổ, liền thấy tiếng xương khớp kêu "rắc rắc", Cố Hướng Đông thấy mà xót cả lòng.

 

“Mấy ngày nay mệt c.h.ế.t , .”

 

Nói bước qua, bàn tay to đầy sức lực bắt đầu xoa bóp vai cho vợ.

 

“Cảm ơn …”

 

Giữa vợ chồng với , họ ít khi lời cảm ơn. ngay lúc , Cố Hướng Đông cảm thấy ngoài mấy chữ , thể biểu đạt tâm trạng của .

 

Cảm ơn cô hết lòng vì bọn trẻ nhà họ Cố như . Thời gian qua đối với Tiểu Xuyên cũng , bây giờ đối với Tiểu Trụ cũng , ngay cả mấy đứa trẻ ở quê nhà, cô đều tận tâm tận lực giúp đỡ.

 

Tuy bây giờ họ thường xuyên về quê, nhưng năm nào cũng gửi đồ về, tiền nong thiếu thứ gì. Ngay cả nhân viên ở bưu điện cũng đều quen mặt họ.

 

Đối với trai và các chị dâu ở quê nhà chăm sóc cha , cô càng gì để , góp sức góp tiền, cuộc sống ở nhà bây giờ hơn bao nhiêu .

 

“Cảm ơn gì chứ, thằng bé là em nó lớn lên. Hồi lúc mới về nhà họ Cố các , dối , chính Tiểu Trụ là đầu tiên với em. Cho nên, trong lòng em lúc nào cũng chút thiên vị nó. Bây giờ nó rơi cảnh , em càng thể ném nó một ở đây, thích.”

 

Cố Hướng Đông vợ , nhất thời cảm xúc đều dâng trào.

 

“Ui, ui, nhẹ tay chút, cánh tay sắp bóp gãy …”

 

 

Loading...