Thập Niên 60: Mẹ Kế Xuyên Sách, Ôm Đùi Chồng Phó Sư Trưởng - Chương 435: Đây là nhiệm vụ anh nói?

Cập nhật lúc: 2025-12-19 02:06:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tuyết rơi lất phất, họ cũng thể leo núi, chỉ dạo một lúc quanh chỗ ở.

 

điều đối với Tiểu Ngư Nhi lớn lên ở thành phố mà , vẫn cực kỳ mới mẻ.

 

Cậu bé mặc áo mưa ủng mưa, đưa tay đón những bông tuyết rơi từ trời xuống.

 

“Mẹ ơi ơi, mau , bông tuyết quá, tặng cho !”

 

Tiểu Ngư Nhi cẩn thận đặt một bông tuyết tay An Họa, nhưng còn đến tay An Họa, nhiệt độ lòng bàn tay tan chảy.

 

“Không , con hứng cái khác.”

 

Động tác tương tự lặp nhiều , Tiểu Ngư Nhi vẫn luôn mệt, tặng cho một bông tuyết chỉnh.

 

Cuối cùng, phát hiện bông tuyết áo mưa của tan chảy, vì thế dùng tay áo hứng, đó thành công đặt bông tuyết tay áo lòng bàn tay An Họa.

 

Tuy rằng nhanh, bông tuyết cũng nhiệt độ trong tay An Họa tan chảy, nhưng hai đều buồn, ngây ngô.

 

Tiêu Chính gốc cây, mỉm hai con chơi đùa.

 

Một lát , gọi Tiểu Trần thì thầm to nhỏ một phen.

 

Tiểu Trần gật đầu, cuối cùng vẻ mặt kiên nghị : “Thủ trưởng yên tâm, đảm bảo thành nhiệm vụ.”

 

“Ừ.” Tiêu Chính gật gật đầu.

 

“Mẹ ơi lạnh ?” Tiểu Ngư Nhi thấy mũi đều đỏ lên: “Hay là về , đừng chơi ở ngoài nữa.”

 

An Họa xoa xoa mũi: “Không , lạnh, mặc dày mà. Mẹ nhân viên công tác , gần đây còn một cái miếu thổ địa, chúng nhanh đến đó xem thử?”

 

Tiểu Ngư Nhi to tiếng : “Đi ạ!”

 

An Họa vẫy tay với Tiêu Chính bên , Tiêu Chính vội vàng đuổi theo: “Tới đây, bà xã.”

 

Tiểu Trần thấy cảnh , khó hiểu gãi gãi đầu, mới, đang dần dần tìm hiểu tính cách lãnh đạo, nhưng càng tìm hiểu càng hoang mang, vị tư lệnh viên đồn đại là thiết diện Diêm Vương , trong cuộc sống và công việc là hai con khác thế? Cái nào là thật cái nào là giả?

 

Mặc kệ thật giả, Tiểu Trần mắt còn thành nhiệm vụ lãnh đạo giao phó, tối nay dụ dỗ Tiểu Ngư Nhi sang chỗ ngủ.

 

Cái dễ hiểu thôi, vợ chồng lãnh đạo chắc chắn là thế giới hai , đem cái bóng đèn là đứa con chỗ khác.

 

Tiểu Trần tự tin thành nhiệm vụ.

 

“Mẹ, tối nay con ngủ với chú Tiểu Trần.”

 

Ăn xong cơm tối, Tiểu Ngư Nhi liền thình lình một câu như .

 

An Họa Tiêu Chính một cái, hỏi Tiểu Ngư Nhi: “Tại thế?”

 

“Vì chú Tiểu Trần thú vị lắm ạ, chú kể nhiều chuyện ma.”

 

“Chuyện ma? Nghe chuyện ma con sợ ?” An Họa hỏi.

 

Tiểu Ngư Nhi lắc đầu: “Con đời ma, nhưng chuyện ma chú Tiểu Trần kể sinh động, con học một chút, kể cho các bạn cùng lớp .”

 

An Họa: “...”

 

Tiêu Chính : “Được, con , học nhiều truyện , hôm nào kể cho ba với.”

 

Tiểu Ngư Nhi ba cổ vũ, dùng sức gật đầu: “Vâng ạ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-xuyen-sach-om-dui-chong-pho-su-truong/chuong-435-day-la-nhiem-vu-anh-noi.html.]

 

Tiêu Chính về phía Tiểu Trần, gật đầu khen ngợi.

 

Tiểu Trần ưỡn ngực, cảm giác tự hào dâng trào, cảnh vệ viên của thủ trưởng lúc mới đầu mắng, đến khen ngợi như mấy ?!

 

Tiểu Ngư Nhi , như nguyện chỉ còn hai vợ chồng.

 

“Bà xã, nhanh lên, chúng ngâm chút nữa.”

 

An Họa do dự: “Không, lắm ... Dù cũng là lộ thiên, vẫn chú ý ảnh hưởng một chút.”

 

Tiêu Chính: “Bây giờ bên ngoài tối om, ai cũng thấy, thể ảnh hưởng gì?”

 

An Họa Tiêu Chính: “Thật, thật sự ? em cảm giác em thoải mái.”

 

Tuy rằng cô đến từ thời đại bùng nổ thông tin, nhưng tính cách cô cũng cởi mở đến mức độ , dã ngoại đấy! Lộ thiên đấy! Trong nước đấy!

 

“Có gì mà thoải mái? Ngày thường thấy em thẹn thùng thế.”

 

Không đợi An Họa trừng mắt, Tiêu Chính nửa dỗ dành nửa cưỡng ép đưa xuống nước: “Chúng , thành nhiệm vụ .”

 

“Ai với chứ, chỉ là tự thôi.”

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

“Thế thì chúng đến đây công cốc !”

 

“Cái gì mà công cốc....”

 

Đêm trong núi tối, chỉ chút ánh đèn gần đó, khỏi phạm vi 5 mét, như phủ một tấm màn đen, giơ tay thấy năm ngón.

 

An Họa đột nhiên cảm thấy chút sợ hãi: “Liệu dã thú bất ngờ lao ?”

 

“Rừng sâu thể sói, nhưng quanh đây thì .” Tiêu Chính đặt s.ú.n.g lục ở bên cạnh: “Yên tâm, cho dù sói đến cũng sợ.”

 

An Họa rúc lòng Tiêu Chính, xung quanh lập tức tràn ngập cảm giác an .

 

Tiêu Chính thuận thế ôm lấy , bắt đầu táy máy tay chân.

 

An Họa nhớ tới mục đích của tên , trong lòng vẫn rối rắm, cho nên giãy giụa nhẹ.

 

nhanh cô phát hiện, Tiêu Chính điều chỉnh tư thế xong, liền dựa đó thở dài thoải mái, động đậy nữa.

 

?

 

“Anh chiều nay thế , em rúc trong lòng , vòng tay ôm em, chúng ngâm , chuyện, ngắm cảnh... Hiện tại cảnh thì thấy, nhưng chúng thể chuyện.”

 

“... Anh bảo thành cái nhiệm vụ , chính là thế á?”

 

thế, đương nhiên còn ...” Tiêu Chính , rảnh một tay, sờ nắn lung tung vợ: “Chiều nay thấy cánh tay em trơn láng, liền sờ một chút, ai ngờ cẩn thận sờ thằng nhóc , giờ thì cần cố kỵ nhiều thế nữa, ông đây sờ thì sờ đó!”

 

Nhận thấy phản ứng của vợ chút đúng, Tiêu Chính cúi đầu cô: “Sao thế?”

 

An Họa gượng hai tiếng: “Không, gì.”

 

Ai thể ngờ , đồng chí Thiết Trụ lên kế hoạch tắm suối nước nóng bao nhiêu ngày, tốn bao công sức tống khứ con trai , mục đích cũng chỉ là ôm vợ ngắm cảnh mà thôi.

 

À, đúng , còn sờ thì sờ đó.

 

An Họa thế mà hiểu lầm nghĩ đến chuyện "dã"... Bí mật cần giấu kỹ, ngàn vạn thể để Tiêu Thiết Trụ !

 

 

Loading...