Thập Niên 60: Mẹ Kế Xuyên Sách, Ôm Đùi Chồng Phó Sư Trưởng - Chương 462: Tìm vợ cứ như đi tìm mẹ

Cập nhật lúc: 2025-12-19 02:08:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng ngày hôm , Tiêu Chính phát hiện ánh mắt Tiểu Ngư Nhi chút kỳ quặc.

 

"Có chuyện gì thì mau, đàn ông con trai đại trượng phu, cái gì mà lén lút như ăn trộm thế hả?"

 

Tiểu Ngư Nhi vội vàng lắc đầu quầy quậy: "Không chuyện gì, ạ."

 

Tiêu Chính định mở miệng giáo huấn thì Tiểu Ngư Nhi nhanh như chớp cắp sách chạy học. Tiêu Chính nhíu mày, xuống bên bàn ăn.

 

Quả Khế bưng bữa sáng lên cho ông, đầu lên lầu hỏi: "Bác gái ạ? Bác ... vẫn xuống ăn cơm ?"

 

Quả Khế kết hôn sinh con, chuyện gì cũng hiểu. Hôm qua Tiểu Ngư Nhi giấu , nhưng đó thấy Tiêu Chính và An Họa mãi xuống ăn cơm, cô cũng lờ mờ đoán .

 

Không ngờ nha, bác Tiêu và bác gái ở tuổi mà vẫn còn ân ái mặn nồng đến thế.

 

"À, cứ để phần cho bà , lát nữa bà xuống ăn ." Tiêu Chính nào rằng trong nhà một sự hiểu lầm sâu sắc về .

 

Đêm qua, ông và vợ thật sự chẳng gì cả, thậm chí chuyện cũng chẳng mấy câu, chỉ đơn giản là ôm ngủ, tận hưởng những giây phút yên bình.

 

Ông cũng tại , hiện tại còn giống như hồi trẻ, cần dùng những hành động kịch liệt xúc động mạnh để biểu đạt tình cảm dạt dào trong lòng. Giờ đây, chỉ cần ôm vợ, da kề da, ông cảm thấy vô cùng thỏa mãn và hạnh phúc.

 

Tất nhiên, đồng chí Thiết Trụ sẽ bao giờ thừa nhận là già.

 

Tiêu Chính ăn sáng xong xuôi mà An Họa vẫn xuống. Nếu là khi, ông tự , nhưng hôm nay khi , ông mò lên lầu một cái.

 

An Họa đang đ.á.n.h răng rửa mặt, ông liền dựa cửa ngắm nghía, khóe miệng vương vấn nụ nhàn nhạt.

 

"Ông cái gì thế?" An Họa hiểu .

 

"Không gì cả, lên với một tiếng, đây."

 

"Thì ông ." An Họa càng thấy lạ, mấy chuyện cỏn con cũng cần báo cáo ?

 

"Mình thơm một cái ?" Lão già hổ nào đó còn đưa yêu cầu.

 

An Họa ghé sát , quẹt cả một miệng đầy bọt kem đ.á.n.h răng lên mặt ông.

 

Tiêu Chính cũng chẳng giận, hà hà hôn chụt một cái lên môi vợ, đó mới xoay rời .

 

"Này, ông lau sạch bọt kem đ.á.n.h răng mặt chứ!" An Họa gọi với theo.

 

"Biết ."

 

Nói xong thì bóng mất dạng, An Họa cũng chẳng ông lau .

 

Sau đó An Họa phát hiện , cách thức chung sống giữa bà và Tiêu Chính dạo giống cho lắm.

 

Chủ yếu là do lão già Thiết Trụ "lão lai tài", càng già càng trẻ con, cứ hễ rảnh là dính lấy An Họa. Không việc gì cũng í ới gọi vợ đang ở , cứ y như trẻ con tìm .

 

"Vợ ơi, thế? Cả buổi chẳng thấy ."

 

"... sân tưới cái cây thôi mà."

 

"Vợ ơi, đây, nắm tay ."

 

"... Ông đang vệ sinh ???"

 

"Vợ ơi, lát nữa tăng ca, mang cơm đến cho nhé, nếu sợ kiên trì nổi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-xuyen-sach-om-dui-chong-pho-su-truong/chuong-462-tim-vo-cu-nhu-di-tim-me.html.]

"Không kiên trì nổi cái gì?"

 

"Không thấy của , trong lòng hoảng hốt, việc nổi."

 

"... Thật bó tay với ông."

 

An Họa lúc đầu cũng chịu nổi sự sến súa của Tiêu Chính, nhưng lâu dần cũng thành quen. Ngược , Chu Mai Hoa sang chơi chứng kiến cảnh thì dọa cho một trận khiếp vía.

 

"Trời đất ơi, Tư lệnh Tiêu nhà bà mà còn sến hơn cả hồi thanh niên thế? Trước khi còn nắm tay bà chuyện đến năm phút đồng hồ."

 

An Họa ngượng ngùng: "Ông là cái tính như thế đấy."

 

Chu Mai Hoa An Họa đầy ngưỡng mộ: "Tình cảm vợ chồng hai thật đấy, già mà vẫn ngọt ngào như vợ chồng son. Haizz, chẳng bù cho bọn , cuộc sống chỉ quanh quẩn củi gạo dầu muối."

 

"Đâu thế, nhớ bà với lão Thạch nhà bà cũng lắm mà, chẳng qua lão Thạch giống lão Tiêu, thể hiện, trò thôi."

 

"Thôi , sớm như xưa ." Chu Mai Hoa bĩu môi, "Bà thấy với lão Thạch sống với bây giờ , trừ mấy chuyện liên quan đến cháu đích tôn , những lúc khác còn chẳng buồn giao lưu câu nào."

 

"Không đến mức đó chứ?" Thạch Vĩ Quang và Chu Mai Hoa cũng là vợ chồng tình cảm cơ mà.

 

"Hừ, đến mức? Bây giờ bộ tâm tư của ông đều đặt mấy cái đồ điện gia dụng. Trong khu nhà ai đài hỏng, quạt hỏng, chỉ cần ới một tiếng là ông chạy còn nhanh hơn thỏ. Còn nếu nhờ ông chút việc thì nửa ngày cũng chẳng thấy nhúc nhích."

 

Nói đoạn, Chu Mai Hoa bật .

 

"Hồi về hưu, cái đài radio hỏng trong nhà ông xoay vần cả chục năm cũng sửa xong. Giờ về hưu rảnh rỗi, tay nghề tiến bộ nhanh ghê, cái gì cũng sửa , đến TV cũng sửa đấy."

 

An Họa cũng chọc , đùa: "Thế thì tình cảm quá còn gì, đồ đạc nhà hỏng cứ tìm ông ."

 

"Bà nhất định tìm ông , ông chỉ định là sướng rơn cho mà xem."

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Chu Mai Hoa nâng chén lên nhấp một ngụm, đột nhiên nhớ một chuyện, với An Họa: " kể cho bà chuyện Cát Hồng Hà đ.á.n.h nhỉ?"

 

An Họa lắc đầu: "Chưa, bà đánh?"

 

"Còn nữa!" Chu Mai Hoa vỗ đùi đ.á.n.h đét một cái, bắt đầu kể lể đầy sinh động.

 

"Bà chẳng vợ lẽ cho . Bà vợ cả nhà ông cũng chẳng đèn cạn dầu. Bao nhiêu năm nay bà dung túng cho Cát Hồng Hà là vì ông chồng ở bên ngoài còn bà ba, bà tư. Đối với bà cả thì mấy mụ đàn bà cũng chẳng khác gì , miễn vác xác về nhà là .

 

cái bà Cát Hồng Hà sinh một mụn con trai, ở chỗ ông chồng liền chút khác biệt. Cát Hồng Hà thấy con trai lớn , cảm giác vốn liếng, liền bắt đầu xúi giục ông chồng ly hôn. Thế thì còn gì bằng? Bà cả chuyện, đương nhiên là tìm đ.á.n.h cho một trận. cho bà ..."

 

Chu Mai Hoa thần bí ghé sát , tuy rằng ở đây chẳng ngoài nhưng bà vẫn hạ thấp giọng chiều bí mật: "Đánh t.h.ả.m lắm, mặt rạch mười tám nhát dao!"

 

An Họa kinh hãi thốt lên: "Sao bà rõ thế?"

 

"Thì kể!"

 

"..."

 

"Bà bảo t.h.ả.m ? Haizz, tuy rằng Cát Hồng Hà ưa, nhưng cuối cùng nhận cái kết cục như thế cũng thổn thức. Giá mà bà ngay từ đầu cứ an phận thủ thường tìm một t.ử tế mà gả, thì đến nỗi t.h.ả.m như ..."

 

An Họa gật gật đầu: " thế thật."

 

Hai trò chuyện một hồi về Cát Hồng Hà, đó Chu Mai Hoa chuyển đề tài sang Thạch Tiểu Quân, thở dài : "Thằng Quân nhà gần đây một cơ hội điều chuyển lên Bộ Tổng tham mưu, là do bên đó để mắt đến nó."

 

An Họa: "Xem ông bà đang do dự, nên chứ gì?"

 

" , lên cơ quan lớn thì thăng tiến nhanh, vợ nó thì , nhưng bản thích trực tiếp cầm quân, giờ chẳng thế nào."

 

 

Loading...