Thập Niên 60: Mẹ Kế Xuyên Sách, Ôm Đùi Chồng Phó Sư Trưởng - Chương 467: Cả nhà đoàn tụ, chỉ thiếu Tiêu Chính

Cập nhật lúc: 2025-12-19 02:08:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đám cưới Tư Tề, họ hàng đến đông đủ đặc biệt.

 

Ông bà ngoại và bên , cùng với hai gia đình Tiêu Tiểu Thúy, Tiêu Phương Phương đều đến từ sớm.

 

Mọi tụ tập ở bên tứ hợp viện.

 

Tống Dực theo An Họa chạy đôn chạy đáo lo trong lo ngoài, ngay cả Khâu Thục Thận cũng cảm thán: "Có con rể như thế , con chẳng khác nào thêm một đứa con trai, thật đấy."

 

An Họa : "Con thấy nó còn hơn cả con trai chứ. Thằng cả thì bận công tác, gia đình nhỏ của còn lo xong, gì đến chuyện lo việc khác."

 

Tiểu Ngư Nhi mắt trông mong An Họa: "Thế còn con út thì ạ?"

 

An Họa: "Con út ?"

 

Tiểu Ngư Nhi: "Mẹ bảo rể cả hơn cả, thế còn con? Cũng hơn con ạ?"

 

An Họa : "Con út lớn , ."

 

Tiểu Ngư Nhi hài lòng: "Con lớn đùng mà, con thấy rể cả bằng con, con mới là chiếc áo bông tri kỷ nhất của ."

 

Tiểu Ngư Nhi đang trong thời kỳ vỡ giọng, giọng ồm ồm, trầm, mấy lời trẻ con buồn .

 

Khâu Thục Thận cháu: "Ái chà chà, Tiểu Ngư Nhi nhà lớn tướng mà còn nũng tranh sủng cơ đấy?"

 

Tiểu Ngư Nhi ngượng chín mặt: "Đâu ..."

 

"Tiểu Ngư Nhi nhà đương nhiên là áo bông tri kỷ , miệng ngọt, ai mà chẳng thích! Tống Dực , là một kiểu tri kỷ khác, luận về khoản chia sẻ gánh vác việc nhà thì nó đầu. Còn thằng cả... nó là nhà ngoại giao mà, bất do kỷ bận rộn công việc, tinh thần phân cho gia đình chắc chắn là ít hơn, đây cũng là chuyện bất khả kháng, nhưng tâm nó chắc chắn là hướng về gia đình." An Bá Hòe bắt đầu "bưng bát nước cho bằng".

 

Tiểu Ngư Nhi xong hì hì: "Con thấy ông ngoại đúng ạ."

 

Tiêu Tiểu Thúy chen : "Cháu hôm còn thấy cả báo đấy, bức ảnh bé tí tẹo chụp bao nhiêu , thế mà cháu liếc mắt cái là nhận ngay. Phong độ nhẹ nhàng, tuấn tú lịch sự, thật sự là rạng danh nhà họ Tiêu chúng ."

 

An Họa đầy tự hào.

 

Tiêu Tiểu Thúy nịnh An Họa: " , đây đều là công lao của thím cháu, cả giống thím mà! Nếu mà giống chú ba cháu thì chỉ định là sáng láng thế ."

 

Cao Triết liếc vợ một cái, bóc mẽ: "Em cũng chỉ dám tranh thủ lúc chú ba ở đây mà thế thôi."

 

Tiêu Tiểu Thúy bộ mặt "đương nhiên": "Chú ba ở đây em dám ?"

 

Cao Triết: "Lát nữa mách chú ba."

 

Tiêu Tiểu Thúy khinh thường: "Anh cái gan đấy ? Anh mặt chú ba chẳng nửa câu cũng thốt nên lời ?"

 

Cao Triết: "..."

 

Tiêu Tiểu Thúy: "Xì."

 

Cảnh Bưu với Cao Triết: "Cậu cãi , sống với cả đời còn điểm ?"

 

Cao Triết chép miệng, bắt đầu oán thán: "Hồi trẻ ghê gớm thì ghê gớm, nhưng cũng lúc dịu dàng săn sóc . Giờ thì hừ, cô trở thành ba ngọn núi lớn đè đầu , ở cái nhà một chút quyền lên tiếng cũng ..."

 

Tiêu Tiểu Thúy : "Thím ba từng bảo, quyền kinh tế chính là quyền lực tối cao trong gia đình. Em là nắm kinh tế nhà , đương nhiên em."

 

An Họa thắc mắc: "Thím câu bao giờ?"

 

Tiêu Tiểu Thúy: "... Chưa ạ? Thế cháu nhỉ?"

 

Cao Triết: "Tự em bịa chứ ! Hơn nữa, đường đường là Phó cục trưởng Cục chuyên bán t.h.u.ố.c lá thành phố, phúc lợi đãi ngộ cũng kém, nuôi gia đình thành vấn đề, dựa mà quyền lực tập trung hết em?"

 

Tiêu Tiểu Thúy: "Một năm kiếm tiền gấp mấy chục ông."

 

Cao Triết câm nín.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-me-ke-xuyen-sach-om-dui-chong-pho-su-truong/chuong-467-ca-nha-doan-tu-chi-thieu-tieu-chinh.html.]

 

Mọi đều ồ lên.

 

Cao Triết vốn còn thấy mất mặt, nhưng nghĩ những gì Tiêu Tiểu Thúy đều là sự thật, nhà lầu xe đều là Tiêu Tiểu Thúy kiếm , những thứ đều là hàng thật giá thật cả! Anh thấy chẳng cả, hùa theo hà hà.

 

An Họa hỏi Tiêu Tiểu Thúy: "Nghe cháu khắp nơi mua nhà ?"

 

Tiêu Tiểu Thúy gật đầu: "Vâng, chẳng thím khuyên cháu , bảo là tiền để đó cũng mất giá, chi bằng biến thành bất động sản." Nói đến đây, Tiêu Tiểu Thúy chút hưng phấn.

 

"Nhà cháu mua đều tăng giá , tháng nào cũng tăng, tương đương với việc nhà chả gì cũng tiền. Mọi , đây là nguyện vọng lớn nhất của cháu, giờ thành hiện thực ."

 

Cảnh Bưu : " thế, nhà bọn cháu cũng tăng giá. Nói đến điểm , bọn cháu đều cảm ơn thím."

 

An Họa xua tay: "Ngàn vạn đừng, thím cũng chỉ thuận miệng nhắc tới, cuối cùng quyết định mua là ở các cháu."

 

Bàng Tú Ni xong tiếc nuối: "Hồi em gái cũng bảo chị mua nhà, tiếc là chị chỉ mua hai căn... Chủ yếu lúc nghĩ nhà cửa chỉ để ở, nhiều quá cũng chẳng để gì."

 

Tiêu Tiểu Thúy: "Nhiều thì cho thuê chứ , thì đợi tăng giá bán lấy tiền mặt, đó đầu tư cái mới! Qua năm em định một chuyến tỉnh Hải Nam, thị trường nhà đất ở đó đang nóng hổi lắm!"

 

An Họa đang uống , suýt chút nữa thì phun .

 

Nếu bà nhớ nhầm thì đầu những năm 90 ở Hải Nam một quả bong bóng bất động sản cực lớn.

 

"Tỉnh Hải Nam... Bất động sản hình như thổi giá nóng thật, nhưng các cháu thấy nóng quá mức ? Giá trị căn nhà cũng chỉ tăng giảm."

 

Tiêu Tiểu Thúy tin tưởng An Họa vô điều kiện, cho dù An Họa lý do 1, 2, 3 cụ thể nào, cô cũng lọt tai.

 

"Cũng lý, cháu nữa."

 

An Họa : "Cháu thể đến kinh thành, hoặc là Thượng Hải mua, đều ."

 

"Vâng, ạ..." Tiêu Tiểu Thúy với Tiêu Phương Phương: "Đợi sang năm tầm tháng tư tháng năm, hai chị em kinh thành chuyến nữa xem nhà."

 

Tiêu Phương Phương gật đầu.

 

Bàng Tú Ni do dự một chút, ngại ngùng với Tiêu Tiểu Thúy: "Đến lúc đó... thể cho mợ cùng ?"

 

"Không thành vấn đề ạ!" Tiêu Tiểu Thúy nhiệt tình, "Cháu cứ thích đông , náo nhiệt! Chúng cùng mua, chừng còn thể mặc cả, giảm giá chứ."

 

Xoay quanh chuyện mua nhà một hồi, An Bá Hòe hỏi An Họa: "Thằng cả bao giờ về?"

 

An Họa: "Chắc sắp ạ."

 

Khâu Thục Thận: "Mẹ lâu lắm gặp thằng T.ử Hạ, chắc cao lên ."

 

An Họa : "Trên ảnh thì rõ lắm, chỉ thấy đen thôi."

 

Tiêu Tiểu Thúy: "Đi xứ da trắng mà còn đen ?"

 

"Ai ..."

 

Đang chuyện thì Tống Dực từ bên ngoài bước , tay bế cặp sinh đôi, Tư Hiền bên cạnh, phía còn Tư Tề và Hứa Thừa Chí.

 

Tống Dực : "Anh cả gọi điện từ sân bay, bảo máy bay hạ cánh ."

 

"Hôm nay về luôn ?" An Họa vui mừng: "Vậy chúng đợi bọn nó về hẵng ăn cơm."

 

Mọi đầu tiên là xúm trêu chọc cặp sinh đôi một lúc, đó chuyển sự chú ý sang Hứa Thừa Chí. Mọi đều là đầu gặp Hứa Thừa Chí, khỏi hỏi han đủ thứ.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Hứa Thừa Chí kiên nhẫn trả lời câu hỏi của họ hàng, tự nhiên hào phóng, trông đặc biệt trọng kiên định, bù trừ cho tính cách thi thoảng tưng tửng của Tư Tề.

 

An Họa quanh một vòng, thở dài, cả nhà đều đến đông đủ, chỉ thiếu mỗi Tiêu Chính.

 

 

Loading...