Thập Niên 60: Theo Chồng Nhập Ngũ, Ta Trở Thành Tâm Can Bảo Bối - Chương 128: Bàn chuyện sính lễ

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:43:45
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đợi đến khi phố còn xảy những cuộc xung đột vũ trang nữa, An Họa cũng trở xưởng việc.

cũng là hưởng lương, cô thể cứ nghỉ phép dài hạn lương mà "vặt lông" tập thể mãi . Có điều cũng chẳng việc gì mấy, sản xuất đình trệ, việc mỗi ngày của sách báo và học tập.

Mỗi khoa phòng buổi sáng còn tổ chức một buổi họp học tập, tìm một tài liệu, đó cùng thảo luận công khai về cảm nghĩ. Trưởng khoa Thái thấy An Họa tiếng phổ thông chuẩn, vốn định để cô hàng ngày, nhưng An Họa vội vã tìm cớ từ chối ngay. Vào thời điểm nhạy cảm , cô nhất nên chơi trội, vạn nhất câu nào đúng sẽ nắm thóp rùm beng lên.

Lúc tan , Cảnh Gia Bưu chặn An Họa . Anh đổi vẻ hào sảng thường ngày, ngập ngừng hồi lâu mới : "Chị dâu, chị xem khi nào thuận tiện, em đến nhà bàn bạc với chị và về chuyện kết hôn."

An Họa bật : "Có gì cứ thẳng, còn ngại ngùng cơ ?" Cô hỏi: "Chú bàn với Phương Phương ?"

Cảnh Gia Bưu đáp: "Cô đều theo chị và . Về sính lễ, lễ hỏi, cả ngày giờ nữa, cô bảo để em bàn bạc với hai ."

An Họa gật đầu: "Vậy để về hỏi ý kiến , sẽ trả lời chú ."

"Dạ !"

Hai ngày , Cảnh Gia Bưu tới nhà. Anh thường xuyên mang đồ đến cho Tiêu Phương Phương nên quen thuộc với nơi . Vừa sân, lượn một vòng quanh vườn rau, khen ngợi vài câu mới nhà.

"Chú Cảnh! Chú Cảnh!" Đông Đông cũng thích Cảnh Gia Bưu, thấy đến liền vội khoe khéo: "Chú mau xem hai em gái sinh đôi của cháu , các em lớn thêm một chút đấy!"

Cảnh Gia Bưu xoa đầu Đông Đông: "Được ."

Cặp sinh đôi giờ trở nên bụ bẫm, còn thích gặm nhấm đồ vật. An Họa bảo Tiêu Chính cho hai đứa mấy cái que mài răng bằng gỗ, mài nhẵn nhụi, còn luồn dây đỏ treo ở nơi chúng chỉ cần với tay là tới.

Lúc Đông Đông dẫn Cảnh Gia Bưu , hai nhóc tì đang gặm que mài răng, biểu cảm chút "hung dữ", hai cái chân nhỏ ngừng đạp, lúc đập xuống giường phát tiếng "đùng đùng", sức lực cực kỳ lớn.

Cảnh Gia Bưu "hồ" lên một tiếng: "Hai cô nhóc khỏe thật đấy."

"Tay các em cũng khỏe, lúc túm đau lắm ạ." Đông Đông , vẻ mặt còn lộ rõ sự tự hào.

Cảnh Gia Bưu cúi hai đứa trẻ trong nôi. Hai đứa bé gần như đúc cùng một khuôn, béo tròn đáng yêu, như thể... , màu da đúng lắm, thể dùng từ "như tạc bằng phấn trắng bằng ngọc" . Tuy nhiên, Cảnh Gia Bưu vẫn từ tận đáy lòng dâng lên một nỗi thèm mãnh liệt.

Anh dám xa cầu gì chuyện sinh đôi, đời chỉ cần với Phương Phương một mụn con, bất kể trai gái, thể cùng tạo thành một gia đình là mãn nguyện lắm . Nghĩ đến đây, Cảnh Gia Bưu thấy nhiệt huyết sôi trào, hận thể dắt ngay Tiêu Phương Phương về nhà lúc .

Tiêu Chính về nhà khi trời gần đến giờ cơm. Cảnh Gia Bưu mở miệng: "Anh..."

Tiêu Chính giơ tay ngăn : "Ăn cơm , ăn xong ."

Cảnh Gia Bưu đành nhẫn nhịn thêm chút nữa.

Trên bàn ăn, Tiêu Tiểu Thúy ngừng quan sát Cảnh Gia Bưu. Ngoại hình cũng tạm , trông vẻ sức khỏe, là cán bộ của xưởng quốc doanh, ở thành phố còn nhà nữa... Tiêu Tiểu Thúy phục Tiêu Phương Phương một cái, một đứa câm dựa cái gì mà tìm đối tượng điều kiện như chứ!

"Chú Cảnh, chú là loại cán bộ gì thế ạ? So với lính thì ai lợi hại hơn?" Tiêu Tiểu Thúy đột nhiên lên tiếng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-theo-chong-nhap-ngu-ta-tro-thanh-tam-can-bao-boi/chuong-128-ban-chuyen-sinh-le.html.]

Cảnh Gia Bưu chỉ Tiêu Tiểu Thúy là cháu gái của Tiêu Phương Phương, tuy ngạc nhiên nhưng vẫn trả lời: "Trước đây chú cũng lính, khi chuyển ngành mới về xưởng thực phẩm. chú cán bộ lớn gì, chỉ là Trưởng phòng Bảo vệ thôi."

Tiêu Tiểu Thúy hỏi: "Chuyển ngành là cái gì ạ?"

Cảnh Gia Bưu giải thích cho cô một phen.

Tiêu Tiểu Thúy: "Nghĩa là trong quân đội cũng chia cán bộ và lính thường, chỉ cán bộ chuyển ngành mới tiếp tục cán bộ ?"

An Họa khẽ hắng giọng, lảng sang chuyện khác: "Trưởng phòng Cảnh, hồi nãy lúc loạn lạc tay chú thương ? Có gì nghiêm trọng ?"

Tiêu Phương Phương thấy thế, vội vàng lo lắng Cảnh Gia Bưu. Sao chẳng gì với về chuyện thương hết ?!

Ánh mắt quan tâm của Tiêu Phương Phương khiến Cảnh Gia Bưu thấy ấm lòng: "Không , chỉ trầy da một chút thôi, đừng lo."

Nói trầy da chắc chắn là nhẹ , nhưng đúng là tổn thương đến gân cốt thật. Tiêu Phương Phương hiểu tính , lườm một cái, quyết định lát nữa kiểm tra cho mới . Cảnh Gia Bưu hì hì vẻ hiền lành.

Sau bữa cơm, Tiêu Phương Phương dọn dẹp trong bếp, vợ chồng An Họa và Cảnh Gia Bưu xuống bắt đầu bàn chuyện chính.

"Chú cứ ý tưởng của ." Tiêu Chính bảo.

Cảnh Gia Bưu khi đến chuẩn sẵn bài trong đầu, liền bắt đầu thao thao bất tuyệt.

"Đầu tiên là chỗ ở. Nhà em là căn nhà cấp bốn hai gian do tổ tiên để . Tuy nhiều phòng nhưng diện tích khá lớn, ngăn thể thành bốn gian để ở, còn là sân riêng biệt lập, yên tĩnh. Có điều nhà cũ, một gian dột nhẹ, nhưng yên tâm, em tìm đủ vật liệu và , chuẩn khởi công sửa sang ngay."

Nói đến đây, Cảnh Gia Bưu liếc sắc mặt Tiêu Chính tiếp: "Thực xưởng của em cũng xây nhà lầu. Nếu Phương Phương ở nhà lầu, em thể hỏi thăm xem ai đổi . Nhà lầu tuy nhưng diện tích nhỏ, tin là những nhà đông con sẽ sẵn sàng đổi lấy diện tích lớn của nhà em thôi."

An Họa vội : "Chú đừng tự quyết định, hãy hỏi ý kiến Phương Phương . Tuy đều cho rằng nhà lầu hơn nhà cấp bốn, nhưng thấy cái kiểu nhà tập thể hẹp bí bách, thật sự bằng cái sân nhỏ độc lập của chú ."

Cảnh Gia Bưu vốn lo chị ưng căn nhà cấp bốn nhỏ của , An Họa thì yên tâm hơn hẳn, bảo: "Tất nhiên là theo Phương Phương ạ."

Tiêu Chính hỏi: "Vậy còn đồ đạc trong nhà? Chú sắm sửa bao nhiêu ?" Kết hôn thể chỉ nhà, trong nhà đồ gỗ, những thứ thường do đằng trai lo liệu.

Cảnh Gia Bưu đáp: "Nhà em vốn một ít đồ gỗ , nhưng em thuê đóng thêm một cái giường đôi, một tủ quần áo lớn, một tủ năm ngăn, bốn cái ghế, một bàn trang điểm, cộng là 32 chân gỗ. Đến lúc cưới, em còn dự định mua cho Phương Phương một chiếc đồng hồ đeo tay và may hai bộ quần áo mới."

An Họa: "Đồ gỗ đóng xong chú?"

Cảnh Gia Bưu trả lời: "Thú thật với chị, từ đầu năm em tìm đóng , xong xuôi cả ạ, giờ đến mùi sơn cũng chẳng còn ngửi thấy nữa, bất cứ lúc nào cũng thể dọn ."

" ." Cảnh Gia Bưu còn nhớ một điểm nữa, "Ngoài những thứ nêu , em còn chuẩn hai trăm đồng tiền sính lễ nữa ạ."

 

Loading...