Thập Niên 60: Theo Chồng Nhập Ngũ, Ta Trở Thành Tâm Can Bảo Bối - Chương 151: Đăng ký vào lớp một
Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:44:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Họa thấy , vội vàng tới ngăn cản.
Chu Mai Hoa xua tay ý bảo : "Cái vốn là mang sang biếu nhà em ăn mà."
An Họa vẫn nhẹ nhàng vỗ vỗ khóe miệng con gái: "Cái đồ tham ăn , đồ trong tay khác c.ắ.n bừa nhé."
Viên Viên "a a" hai tiếng, bộ dạng hung dữ như thể đang kháng nghị.
An Họa bẹo cái má thịt của con gái: "Con còn dám hung dữ nữa ..."
"Phì phì phì." Viên Viên phun nước miếng .
An Họa giận quá hóa .
"Mạ." Viên Viên bỗng nhiên gọi một tiếng dứt khoát.
An Họa tức khắc quên hết chuyện khác, đôi mắt sáng rực con gái út: "Con gọi cái gì? Gọi nữa xem nào."
"Mạ!"
Chu Mai Hoa cũng hưng phấn : "Ái chà, Tiểu Viên T.ử nhà gọi ."
Đông Đông càng nhảy cẫng lên: "Gọi , gọi ."
"Mạ mạ mạ mạ mạ." Có lẽ cảm nhận sự vui mừng của lớn, cô bé Viên Viên hào phóng khuyến mãi thêm một tràng dài.
An Họa mừng rỡ hôn chụt một cái rõ kêu mặt con gái, cô chị: "Tiểu Đoàn Tử, gọi một tiếng xem nào."
Đoàn Đoàn đang mút ngón tay, vểnh cái bàn chân nhỏ lên, liếc xéo một cái ngoắt đầu .
An Họa dỗ dành: "Ngoan nào, gọi con."
Đoàn Đoàn bỗng nhiên bất động, đôi mắt chằm chằm một điểm, giống như đang tập trung một việc gì đó đại sự. Một lát , trong khí phảng phất một mùi "lạ", vẻ mặt Đoàn Đoàn cũng theo đó chuyển từ nghiêm trọng sang thư thái.
Đông Đông thông báo: "Tiểu Đoàn T.ử ngoài ạ."
An Họa: "... Mẹ ngửi thấy ."
Chu Mai Hoa đặt con gà bếp nhà An Họa. An Họa tự tã cho Đoàn Đoàn, bảo Đông Đông lấy mấy khúc lạp xưởng mà Khâu Thục Thận hồi mùa đông đưa cho Chu Mai Hoa quà đáp lễ.
Chu Mai Hoa từ chối vài , Đông Đông khuyên: "Dì đại cứ nhận ạ, nếm thử tay nghề của bà ngoại cháu, nếu ngon thì khen bà một tiếng, bà chắc chắn sẽ vui lắm."
Chu Mai Hoa tặc lưỡi khen ngợi: "Thằng bé khéo thật, cứ như lớn thu nhỏ ..." Rồi bà hỏi An Họa: "Chị nhớ em lâu là định cho Đông Đông học, giờ vẫn đưa ?"
An Họa đặt Đoàn Đoàn lau rửa sạch sẽ trở xe đẩy, : "Định là nhập học năm ngoái, nhưng năm ngoái chẳng loạn lạc , trường tiểu học đều đình chỉ dạy học, thà để thằng bé ở nhà còn hơn. Giờ cứ cách mấy ngày nó sang chỗ ông ngoại, ông ngoại dạy nó nhận mặt chữ và sách."
Chu Mai Hoa cảm thán: "Trong nhà học đúng là khác hẳn... Mấy đứa nhà chị, trường lên lớp tụi nó mừng húm, suốt ngày chơi rông điên cuồng... Haiz, chị cũng chẳng bản lĩnh mà dạy dỗ tụi nó."
An Họa suy nghĩ một chút bảo: "Trường học sẽ dừng mãi , xưởng của bọn em cũng đang dần khôi phục sản xuất ."
An Họa sai, khi kỳ nghỉ hè kết thúc, học kỳ mới bắt đầu, trong trường học hô hào học . Tuy nhiên vẫn tranh chấp, bên ủng hộ học , bên tiếp tục nghỉ. Vì thế còn chia hai phái đàng hoàng là "Phái Học" và "Phái Nghỉ", bắt đầu đấu đá.
ở bậc tiểu học, học sinh còn nhỏ nên náo loạn gắt gao, bảo học là học ngay. Thế là, An Họa đưa Đông Đông đến trường tiểu học học lớp một.
Ngày đăng ký cho con trai, cặp song sinh bỗng nhiên tiêu chảy, An Họa cùng Khâu Thục Thận đưa con đến trạm xá, nên đành nhờ Tiêu Chính đưa con trai học. Tiêu Chính tuy bận rộn nhưng bớt một hai tiếng đồng hồ thì vẫn .
Anh mặc bộ quân phục xanh, cưỡi chiếc xe đạp hiệu "Bồ Câu Trắng" của An Họa, xách con trai đặt lên thanh ngang phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-theo-chong-nhap-ngu-ta-tro-thanh-tam-can-bao-boi/chuong-151-dang-ky-vao-lop-mot.html.]
Đông Đông động tác thô lỗ của bố đau, bé vùng vằng: "Bố nhẹ tay chút."
Tiêu Chính nới lỏng tay nhưng vẫn quát: "Nói năng cho hẳn hoi, một đấng nam nhi mà nũng nịu thế xem thể thống gì !"
Đông Đông bĩu môi, thèm nữa. Cậu chẳng để bố đưa chút nào, một cũng thể tự đến trường mà.
Tiêu Chính chẳng mảy may nhận sự ghét bỏ của con trai, đôi chân dài đạp một cái, chiếc xe lướt .
Bình thường Tiêu Chính ít khi thời gian riêng với Đông Đông, lúc khỏi mượn cơ hội để bồi dưỡng tình cảm cha con. Thế là bảo: "Con trai, trải nghiệm cảm giác bay ? Bố thể đạp nhanh hơn đấy."
Đông Đông lắc đầu nguầy nguậy: "Không , sợ lắm."
Tiêu Chính: "... Gan bé thế, đàn ông hả?"
Đông Đông: "Bố thế là sai logic . Gan bé lớn và đàn ông mối liên hệ tất yếu. Không đàn ông nào cũng gan lớn, cũng ai gan lớn cũng là đàn ông. Phụ nữ cũng gan , mà đàn ông cũng kẻ nhát gan."
Tiêu Chính một tràng lý lẽ cho nhức đầu, hừ một tiếng : "Chỉ cái mồm là giỏi , chẳng giống ai nữa, bố với con đều là thật thà."
Đông Đông: "Bố thật thà, bố là mù chữ, thì ."
"Ai bảo lão t.ử mù chữ?" Tiêu Chính cáu: "Lão t.ử giờ ngày nào cũng sách, mắt sắp lòa đến nơi đây... Quay về lão t.ử cũng kiếm cái kính đeo cho mặt!"
Nói đến đây, Tiêu Chính còn thực sự tưởng tượng dáng vẻ đeo kính. Hì hì, chắc chắn là trông giống văn hóa lắm đây.
Tiêu Chính vẫn còn ghi thù chuyện con trai bảo mù chữ, cố tình trêu chọc một chút, thế là đột nhiên tăng tốc. Cảnh vật hai bên lùi vù vù khiến Đông Đông hét toáng lên.
Tiêu Chính ha hả: "Thằng ranh con, phục bố mày ?"
Đông Đông cạn lời, cảm thấy bố thật là trẻ con.
Khi bước xuống xe đạp, Đông Đông lườm bố một cái, đôi má phồng lên trông giống dáng vẻ An Họa lúc giận dỗi. Tiêu Chính lập tức mềm lòng, hạ giọng: "Được , trêu con nữa."
trong lòng vẫn thầm cảm thán: con trai hồi ba tuổi thể dắt cưỡi ngựa , giờ cái xe đạp cho sợ hãi, đúng là càng lớn càng thụt lùi so với hồi nhỏ, phế , phế .
Hôm nay là ngày đăng ký, trường học đông . Tiêu Chính còn đang ngó nghiêng xem đăng ký ở thì Đông Đông bước lên phía , quên nhắc bố theo. Quẹo qua quẹo , Đông Đông dẫn bố đến đúng nơi.
Tiêu Chính sờ sờ mũi, con trai tuy gan lớn nhưng cái đầu vẫn thông minh lắm, giống ... giống vợ .
"Đây là phiếu đăng ký, điền các thông tin cơ bản nhé." Giáo viên đưa cho Tiêu Chính một tờ giấy và một cây bút.
Tiêu Chính nhận lấy, lướt qua một lượt định đặt bút . ngay đó, khựng . Anh do dự vài giây đưa tờ phiếu cho con trai: "Chẳng con nhận mặt nhiều chữ , phiếu đăng ký thì tự điền , coi như là bài kiểm tra cho con."
Đông Đông cũng thấy gì lạ, tự điền thì tự điền. Đứa nhỏ nắn nót từng nét một nghiêm túc.
Ánh mắt Tiêu Chính lấm lét liếc sang, thấy những chữ điền ở ô tên, nghiến răng "chậc" một tiếng. Hóa là như thế !
Vâng, Tiêu Chính điền phiếu đăng ký kẹt ngay ở mục đầu tiên là "Tên".
Tên khai sinh của Đông Đông là do An Bá Quỳ đặt. Người học mà, đặt tên cũng cầu kỳ cho và ý nghĩa. Tên thật của Đông Đông là Tiêu Nãi.
Tiêu Chính hồi đó đặc biệt tập chữ "Nãi" hiếm gặp , nhưng lâu ngày dùng nên quên béng mất. Làm bố mà ngay cả tên con trai cũng , mất mặt quá.
Tiêu Chính thần sắc nghiêm trọng, thầm hạ quyết tâm. Không , tên của cặp song sinh nhất định gọi là Kiến Đảng và Kiến Quân, dễ nhớ, dễ !