Thập Niên 60: Theo Chồng Nhập Ngũ, Ta Trở Thành Tâm Can Bảo Bối - Chương 236: Thạch Tiểu Quân nhập ngũ
Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:48:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến mùa nghiệp, cặp song sinh nghiệp lớp mẫu giáo, Đông Đông nghiệp tiểu học, còn Thạch Tiểu Quân cũng học xong trung học phổ thông.
Thiếu niên mười sáu tuổi, cắt tóc đầu đinh, đường nét khuôn mặt bắt đầu hiện rõ vẻ rắn rỏi, bắp tay cũng nổi cơ bắp cuồn cuộn, trông khá khí chất của một đàn ông trưởng thành.
Chu Mai Hoa đây từng , đợi Thạch Tiểu Quân nghiệp cấp ba sẽ cho nó xuống nông thôn. Đến kỳ hạn, bà và Thạch Vĩ Quang quyết định thực hiện theo kế hoạch.
Thế nhưng Thạch Tiểu Quân chịu.
"Con xuống nông thôn, con lính!"
Chu Mai Hoa trợn mắt lườm một cái: "Mày mà lính? Mày mà quân đội thì mà loạn cả đơn vị lên ."
Thạch Vĩ Quang tặc lưỡi: "Bà cái kiểu gì thế, quân đội là nơi nào mà để nó loạn ?"
Thạch Tiểu Quân bồi thêm: "Hừ, đúng thế ạ!"
Thạch Vĩ Quang : "Tuy nhiên, việc cho con xuống nông thôn là bố và quyết định từ lâu . Cái tính cách của con, xuống nông thôn rèn luyện một chút cũng , nếu suốt ngày chỉ gây họa."
Thạch Tiểu Quân phục: "Con thừa nhận hồi nhỏ con nghịch ngợm, nhưng bao lâu con gây chuyện gì , bố cứ dùng cái cũ để đ.á.n.h giá khác thế?"
Chu Mai Hoa và Thạch Vĩ Quang vẫn kiên quyết.
"Dù chúng cũng quyết định , con xuống nông thôn."
Trong vấn đề dạy dỗ con cái, hiếm khi hai vợ chồng nhà đồng lòng đến thế.
Thạch Tiểu Quân sốt ruột nhảy dựng lên: "Con ! Con chỉ lính thôi, tại cho con lính chứ, chị con còn mà!"
Thạch Tiểu San khi học xong khoác lên bộ quân phục, lính thông tin của Sư đoàn độc lập, ngay tầm mắt của bố .
lúc , Thạch Tiểu San trở về, bộ quân phục gọn gàng phối với mái tóc ngắn trông thật tư sảng khoái: "Mẹ ơi, vẫn ăn cơm ạ, con đói bụng quá ."
Thạch Tiểu San thường xuyên về nhà cải thiện bữa ăn, Chu Mai Hoa dĩ nhiên là vui, vội vàng dậy bếp: "Con bảo hôm nay về ăn cơm nên chờ đây, cơm ngay đây."
Thạch Tiểu San cũng chạy phụ giúp.
Trên bàn ăn, Thạch Tiểu San : "Lúc nãy con đang chuyện nhập ngũ ? Tiểu Quân cũng lính ?"
Thạch Tiểu Quân vội tiếp lời: "Em lính mà bố cho, chị mau giúp em một câu !"
Thạch Tiểu San thắc mắc: "Tại cho ?"
Chu Mai Hoa tóm tắt những lo lắng của và Thạch Vĩ Quang.
Thạch Tiểu San xong liền bảo: "Con thấy bố lo lắng cũng lý đấy, thể thả hạng như nó quân đội quậy phá , thế chẳng là gây thêm loạn cho quốc gia ! Cứ nên tống nó về quê, ở cái vùng trời bao la rộng lớn , nó quậy thế nào cũng chuyện gì lớn , chừng lúc đó gặp cô hoa khôi làng nào xinh xắn, dắt về cho bố một đứa cháu đích tôn đấy!"
Thạch Vĩ Quang và Chu Mai Hoa giật ! Dắt cháu về mà còn bảo chuyện lớn ?!
Hai vợ chồng thực sự tưởng tượng viễn cảnh đó: Thạch Tiểu Quân dắt theo một cô gái bụng mang chửa về nhà... cả hai đều rùng một cái.
Thạch Tiểu Quân mới bao nhiêu tuổi chứ, tính tình chín chắn, thể để nó kết hôn sớm !
Thạch Tiểu Quân định phản bác lời Thạch Tiểu San: "Em ..."
Lời dứt Thạch Tiểu San lườm cho một cái cháy mặt. Cậu bé im bặt ngay.
"Không , thể để nó xuống nông thôn!" Thạch Vĩ Quang tuyên bố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-theo-chong-nhap-ngu-ta-tro-thanh-tam-can-bao-boi/chuong-236-thach-tieu-quan-nhap-ngu.html.]
Mắt Thạch Tiểu Quân sáng rực chị gái , đỉnh thật đấy!
"Hay là cho nó học đại học, trong trường đại học quản lý, đến mức bậy!" Thạch Vĩ Quang .
Trường đại học mà Thạch Vĩ Quang đến là Đại học Công Nông Binh, theo chế độ tiến cử, chính sách năm nay mới bắt đầu .
Thạch Tiểu San gật đầu: "Đại học cũng , con cũng định học đại học đây, lãnh đạo chỗ con cho con một chỉ tiêu !"
Thạch Vĩ Quang nhíu mày: "Chỉ tiêu ít lắm mà, lãnh đạo các con cứ thế đưa cho con luôn ?"
Thạch Tiểu San hì hì đáp: "Con cũng tự lượng sức mà, lãnh đạo chắc chắn là nể mặt bố nên mới đưa thôi."
Thạch Vĩ Quang chung quy gì, mặc định đồng ý.
Thạch Tiểu San tiếp: "Nếu bố cho Tiểu Quân học đại học, con sẽ nhận chỉ tiêu lãnh đạo cho nữa, tránh để bố tham lam, đưa cả hai đứa con học đại học."
, chỉ tiêu đại học chỉ bấy nhiêu, cho thì mất , nếu lãnh đạo mà vơ vét hết lợi ích cho nhà thì khác cũng sẽ phục.
"Con thích học, con học đại học , để chị ." Thạch Tiểu Quân cuối cùng cũng tìm cơ hội chen ngang.
Thạch Vĩ Quang rơi trầm tư. Ý đồ của Thạch Tiểu San ông hiểu rõ. Lựa chọn nhất của Thạch Tiểu Quân vẫn là nhập ngũ: Một là bản nó , hai là kỷ luật quân đội nghiêm minh, thể quản thúc nó, hơn nhiều so với vùng nông thôn tự do tự tại. Còn đại học, để Thạch Tiểu San là hợp lý nhất.
Thạch Vĩ Quang Thạch Tiểu Quân, nửa ngày lời nào.
Thạch Tiểu San tiếp: "Bố, ngày cả thi đại học, bố cứ ép lính. Anh hai đưa quyết định xuống nông thôn kết quả của sự suy nghĩ chín chắn nhưng bố ủng hộ. Còn con nữa, con bảo con thi đoàn văn công, bố cứ bắt con lính thông tin tầm mắt của bố... Đến lượt Tiểu Quân, bố hãy thuận theo ý nó một . Con tin là nó thật lòng khoác lên bộ quân phục , và cũng tin nó thể trở thành một lính ."
Thạch Vĩ Quang há miệng, thốt lời nào, chẳng hiểu ông cảm thấy chút xót xa.
Chu Mai Hoa bỗng vỗ bàn một cái: " đồng ý! Đã là Tiểu Quân lính thì cứ để nó . Tiểu Quân, con nhất định một quân nhân đầu đội trời chân đạp đất, bất cứ lúc nào cũng khiếp sợ, dũng cảm! Tất nhiên là giữ kỷ luật, quậy phá, nếu thì biến về nhà cho !"
Thạch Tiểu Quân mừng rỡ: "Mẹ, con sẽ ! Con nhất định sẽ giỏi hơn cả, giỏi hơn cả bố!"
Anh cả nhà họ Thạch sớm đề bạt cán bộ, giờ lên tới chức Phó đại đội trưởng .
Chu Mai Hoa gọi một tiếng: "Ông Thạch."
Thạch Vĩ Quang thở dài: "Được , cũng đồng ý."
Thạch Tiểu Quân sướng đến mức nhảy cẫng lên khỏi ghế.
"Cảm ơn chị! Cảm ơn bố ! Thạch Tiểu Quân xin cúi chào bố ba cái!"
Chu Mai Hoa vội vàng né sang một bên: "Cái thằng đồ bỏ , ba cái cúi chào là dành cho sống ?"
Thạch Tiểu Quân phản ứng , gãi đầu ngượng ngùng.
"Mẹ, con còn xin một việc nữa."
Chu Mai Hoa nhướng mày, cái thằng trời đ.á.n.h mà cũng dùng từ "xin" cơ đấy?
"Mẹ, con tranh thủ thời gian thăm Thanh Âm, đồng ý ?"
Chu Mai Hoa bực lườm một cái. nghĩ , thằng ranh thế mà hỏi ý kiến bà , đây cũng coi như là một sự tiến bộ !