Thập Niên 60: Theo Chồng Nhập Ngũ, Ta Trở Thành Tâm Can Bảo Bối - Chương 295: Tứ hợp viện cuối cùng đã là của cô

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:49:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/805iDnuGEr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thật giả ạ? Đều là tranh của bác Từ vẽ ?” An Họa suýt chút nữa nhịn mà bật thành tiếng.

“Phải, đều là tranh vẽ từ hồi , lúc hạ phóng bác sợ hủy hoại nên mới giấu xà nhà, may mắn thoát một kiếp.”

An Bá Hòe hứng thú hỏi: “Nói , mấy món bảo bối ông sưu tầm cũng vẫn còn chứ?”

Từ Thọ Lân sợ An Bá Hòe tăm tia đồ của , xòa một tiếng: “Cũng hẳn, phần lớn đều tịch thu cả .”

“Phần lớn? Nghĩa là vẫn còn sót một ít đúng .” An Bá Hòe vẫn từ bỏ ý định.

An Họa kéo kéo tay cha : “Cha , bác Từ tặng hết tâm huyết cả đời là những bức họa cho chúng , cha đừng tăm tia đồ khác của bác nữa.”

Từ Thọ Lân bảo: “Ông xem, xem, lão An ông còn chẳng hiểu chuyện bằng con gái .”

An Bá Hòe gì, ông đúng là thưởng thức tranh của Từ Thọ Lân, nhưng so với những món bảo bối mà Từ Thọ Lân sưu tầm thì sức hấp dẫn của tranh rõ ràng lớn bằng.

An Bá Hòe thấy hấp dẫn, nhưng An Họa thấy cực kỳ hấp dẫn! Cô ngước mắt lên xà nhà. Từ Thọ Lân bao nhiêu cuộn nhỉ? Mười mấy cuộn? Tính trung bình một bức giá một trăm triệu tệ, thì chỗ cũng hơn một tỷ tệ chứ chẳng chơi!

Trời ạ, đều tặng cho cô ?

Từ Thọ Lân thấy liền : “Tranh lấy từ xà nhà xuống , đang để trong thư phòng đây.” Nói đoạn, Từ Thọ Lân dậy, bảo An Họa cùng ông.

Từ Thọ Lân mở tủ tranh đặt ở góc khuất ánh sáng, chỉ những cuộn trục bên trong: “Tổng cộng mười hai cuộn, đều là những tác phẩm bác tâm đắc nhất.”

An Họa hỏi: “Bác Từ, cháu thể mở một bức xem ạ?”

Từ Thọ Lân mỉm gật đầu, tùy ý cầm một cuộn tới bàn . Đây là một bức họa hoa sen cỡ nhỏ, dùng mực đậm vẽ lá, dùng nét bút tinh xảo vẽ hoa, trong mảng mực đậm nhạt hài hòa hiện lên một nhành sen hồng.

An Họa tự chủ mà thốt lên cảm thán: “Một bức họa tràn đầy sức sống... Người đời nhắc đến hoa sen đều khen ngợi phẩm cách cao khiết ‘gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn’, nhưng bức họa mang đến cho hoa sen một vẻ dã tính hiên ngang... Nét bút phóng khoáng, vẽ hết nỗi lòng sục sôi, bác Từ, đây chắc hẳn là tác phẩm thời kỳ đầu của bác đúng ạ? Chẳng trách bác thể nổi danh từ khi còn trẻ như !”

Từ Thọ Lân vạn ngờ An Họa thể nhận xét bài bản, trúng phóc như thế. Ông mừng rỡ vô cùng: “ đúng đúng, là thời kỳ đầu đấy, tiểu An, cháu đúng là con gái của cha cháu, nhãn lực khá lắm!”

Từ Thọ Lân hào hứng mở thêm những bức tranh khác cho An Họa xem. Trong chốc lát, An Bá Hòe gạt sang một bên. Từ phu nhân thì càng uất ức hơn, căn nhà kìa...

“... Thực bác cũng nỡ rời xa những bức tranh , nhưng chẳng còn cách nào, chúng bác cố gắng mang theo ít đồ nhất thể. thôi cũng , tiểu An, cháu thưởng thức tranh như , bác cũng coi như tìm cho chúng một chủ thích hợp.”

An Bá Hòe xen : “Lão Từ, ông tặng hết tranh cho con gái , thế tặng cái gì?”

Từ Thọ Lân giả vờ hiểu: “Tặng con gái ông thì cũng như tặng ông thôi, ông còn gì nữa? Ông xem trong căn nhà còn cái gì, cứ tự nhiên mà lấy .”

Trong phòng ngoài mấy món nội thất thì chẳng còn gì khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-theo-chong-nhap-ngu-ta-tro-thanh-tam-can-bao-boi/chuong-295-tu-hop-vien-cuoi-cung-da-la-cua-co.html.]

An Họa chủ đề chính về căn nhà: “Bác Từ, cháu nghĩ , để bác tiện mang theo, là cháu cứ quy đổi tiền thành vàng đưa cho bác nhé.”

Từ Thọ Lân mừng rỡ: “Thế thì quá, chúng bác mang cũng thuận tiện hơn!”

Vàng "đại hoàng ngư" An Họa cất trong gian, mỗi thỏi là mười lạng (theo hệ cũ 16 lạng/cân), quy đổi là 312,5 gram, giá vàng hiện tại là 20 tệ/gram. Đổi nhân dân tệ, một thỏi đại hoàng ngư giá trị 6.250 tệ. Theo giá thỏa thuận là 15.000 tệ, An Họa cần đưa cho Từ Thọ Lân 2,4 thỏi vàng.

“Chúng cháu về chuẩn một chút, là ngày mai cháu tới tìm bác nhé? Còn nữa, chúng cứ lập một bản hợp đồng mua bán, đợi cháu mang vàng tới, chúng đều ký tên điểm chỉ đó, hợp đồng cứ để cháu chuẩn ạ.”

Từ Thọ Lân mấy quan tâm chuyện , An Họa ông .

An Họa hỏi tiếp: “ bác Từ, căn tứ hợp viện giấy chứng nhận quyền sở hữu ạ?”

Từ Thọ Lân ngẫm nghĩ : “Có địa khế từ giải phóng, chắc giờ chẳng tác dụng gì nhỉ? Ngoài thì chỉ lúc trả nhà, bác văn phòng phố đăng ký cư trú thôi.”

An Họa bảo: “Vậy hôm nay bác cứ văn phòng phố hỏi xem cái đăng ký đó thể đổi tên ạ?”

Từ Thọ Lân gật đầu: “Được, để bác hỏi xem .”

An Họa và An Bá Hòe về nhà khách . Cô cũng nhà cửa thời đa phần thuộc sở hữu tập thể, căn tứ hợp viện đó lý thuyết lẽ thuộc về văn phòng phố quản lý. Hơn nữa cũng chẳng cơ quan quyền lực nào bảo chứng cho giao dịch của họ. chỉ cần hợp đồng mua bán trong tay, đợi đến khi chế độ sở hữu tài sản thiện, cô thể dùng biện pháp pháp lý để biến căn tứ hợp viện thực sự thành của .

Thực tế, ngay cả khi hợp đồng, chỉ cần Từ Thọ Lân nước ngoài và cô dọn ở thì căn nhà đó cũng sẽ thuộc về cô. Ví dụ như trường hợp Từ phu nhân định cho nhà ngoại ở nhờ, mấy chục năm, kể cả hợp đồng thì căn nhà đó cũng nghiễm nhiên thuộc về họ. Có hợp đồng thì dù cũng thêm một tầng bằng chứng chắc chắn.

An Họa đuổi Tiêu Chính ngoài, lấy từ gian ba thỏi vàng đại hoàng ngư, ngày hôm cùng An Bá Hòe đến chỗ Từ Thọ Lân. Tiêu Chính họ đang gì nên cũng thấy lạ. Ngược , An Bá Hòe kinh ngạc hỏi cô: “Vàng là con mang theo bên đấy ?”

An Họa: “... Đi xa mà cha, phòng vẫn hơn.”

An Bá Hòe thấy câu đúng lắm, nhưng An Họa lập tức lảng sang chuyện khác nên ông cũng truy hỏi thêm.

An Họa đưa cho Từ Thọ Lân ba thỏi vàng, nhiều hơn so với thỏa thuận ban đầu. Dù Từ Thọ Lân cũng hào phóng tặng cô mười mấy cuộn tranh quý, cô đưa thêm chút vàng cũng chẳng thấm .

“Bác Từ, phần dư coi như là chút lòng thành của hậu bối hiếu kính bác, bác đừng từ chối ạ. Bác xa, mang theo nhiều tiền phòng vẫn hơn.”

An Bá Hòe cũng giúp: “Phải đấy lão Từ, từ chối nhé, nếu là ông coi là bạn, coi con Họa nhà là con cháu trong nhà đấy!”

Từ Thọ Lân sững một lát bật : “Được , xin dày mặt nhận lấy.”

Từ Thọ Lân ký tên điểm chỉ bản hợp đồng An Họa tay, đó dẫn cô văn phòng phố thủ tục đăng ký. Ông An Họa là trong nhà, căn nhà để cho cô, phía văn phòng phố cũng gây khó dễ gì mà đăng ký tên An Họa . Cuối cùng, An Họa còn xin tờ địa khế từ giải phóng. Tờ giấy đó tuy giá trị pháp lý hiện hành nhưng nếu rơi tay kẻ khác thì thể gây rắc rối, cầm lấy cho an tâm.

Căn tứ hợp viện , đợi khi Từ Thọ Lân chuyển thuộc về cô . An Họa thầm tính toán, dọn dẹp sơ qua một chút, thể bảo Đông Đông và Tống Dực thường xuyên qua đây ở, tránh để nhà trống mà khác tăm tia.

 

Loading...