Thập Niên 60: Theo Chồng Nhập Ngũ, Ta Trở Thành Tâm Can Bảo Bối - Chương 310: Tiêu Lý
Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:49:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa phòng ngủ vang lên tiếng gõ, An Họa gọi một tiếng "Vào ".
Cửa mở , cặp song sinh "vèo" một cái chui tọt trong.
"Mẹ ơi, bọn con xem em trai."
Chu Mai Hoa cặp song sinh : "Hai cô nhóc nhà em đều lớn thành thiếu nữ cả , xem , trắng trẻo như tuyết, khác hẳn hồi nhỏ."
Cặp song sinh cuối cùng cũng trắng . Từ khi lên cấp hai, hai đứa như thể uống linh đan diệu d.ư.ợ.c gì đó, bỗng chốc trở nên trắng trẻo hẳn. Đến cả An Họa cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
"Chứ còn gì nữa chị, đây ai thấy hai đứa nó mà chẳng bảo đen." An Họa bật lắc đầu, "Bố chúng nó còn vui , bảo trắng thì chẳng giống nữa."
"Ừm..." Chu Mai Hoa gật đầu, "Không giống cũng là chuyện mà."
An Họa: "Cũng chỉ nước da là giống thôi, chứ mấy đứa nhỏ kỹ thì thực đều thấy bóng dáng của Tiêu Chính cả. Đứa út nhà em , mũi và miệng cứ như đúc từ một khuôn với bố nó ."
Chu Mai Hoa tán đồng: " thế, mắt của cặp song sinh cũng giống bố, sáng long lanh, tinh lắm."
Viên Viên reo lên: "Mẹ ơi, con thể bế em một lát ?"
Đoàn Đoàn: "Con cũng bế!"
"Được chứ, đây, các con bế thế ..." An Họa dạy hai đứa động tác, "Tay đỡ lấy đầu em..."
Viên Viên bế đứa trẻ nhỏ xíu, mềm nhũn trong tay, vẻ mặt đầy tân kỳ và phấn khích: "Con thực sự em trai , em thể chơi trò đ.á.n.h trận với con !"
Đoàn Đoàn: "Em chắc thích chơi trò đ.á.n.h trận , con thấy em mềm mại thế , chắc là thích đ.á.n.h ."
Viên Viên: "Chị hiểu , trẻ sơ sinh mới đẻ ai chẳng mềm nhũn thế , đợi em lớn lên sẽ nghịch ngợm ngay thôi."
Đoàn Đoàn: "Nghịch như chị hả?"
Viên Viên: "Con nghịch nhé, con chỉ là hoạt bát một chút thôi, gây họa bao giờ ."
Đoàn Đoàn: "Đến lượt con bế ."
Viên Viên ngoan ngoãn nhường em cho Đoàn Đoàn, ghé đầu , cùng Đoàn Đoàn nghiêm túc nghiên cứu em trai.
"Người em mùi sữa , còn thổi bong bóng nữa, thú vị thật đấy."
"Bao giờ em mới nhỉ?"
"Không nữa, chắc tầm một hai tuổi gì đó."
"Em tên là gì nhỉ?"
Cặp song sinh đồng loạt về phía .
An Họa : "Bố các con chắc vẫn đang vắt óc suy nghĩ đấy, một thời gian nữa em mới tên."
Cặp song sinh , thở dài một tiếng.
"Hy vọng bố đặt tên em là Kiến Quân Kiến Đảng."
Mẹ bảo, hai đứa suýt chút nữa là đặt tên như thế .
An Họa phì : "Yên tâm , , bố các con , nhất định sẽ chọn một cái tên thật , ý nghĩa thật ."
Chu Mai Hoa cảm thán: "Hai đứa nhỏ đúng là vẫn tinh quái như ."
An Họa chợt nhớ , hỏi: "Con dâu cả nhà chị vẫn theo quân ? Chị thế , một cô ở nhà ?"
Chu Mai Hoa nhắc đến chuyện là bực : "Nó , tìm Tiểu Hải . Chẳng chị bạc đãi gì nó mà cái nhà đó nó ở thêm lấy một ngày. Vừa hết ở cữ là bế con luôn."
An Họa kinh ngạc: "Con nhỏ thế xa ạ? Có chị?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-theo-chong-nhap-ngu-ta-tro-thanh-tam-can-bao-boi/chuong-310-tieu-ly.html.]
Chu Mai Hoa hừ lạnh một tiếng: "Nó tự lén lút , chỉ để một phong thư, bọn chị cản cũng cản nổi... Chị bây giờ đối với con Thủy Liên đó chẳng còn chút thiện cảm nào. Tâm địa thì hẹp hòi, còn nhặng xị, đúng là tiểu gia khí, mà chẳng nghĩ cho con cái chút nào! Dù chị cũng quyết định , việc của nhà đứa lớn chị chẳng quản nữa, đỡ mất công quản thành sai!"
Chu Mai Hoa vẻ Thủy Liên cho tức đến nghẹn cổ. An Họa vỗ vỗ tay bà: "Ở chỗ em thêm mấy ngày cho khuây khỏa."
Chu Mai Hoa lắc đầu: "Mai chị về . Chị ở nhà là lão Thạch chẳng quản nổi cái miệng, cái gì cũng ăn. Lão bây giờ huyết áp cao, mỡ m.á.u cao, cái gì cũng cao cả!"
Nghe , An Họa cũng miễn cưỡng bà nữa.
________________________________________
Trước giờ cơm tối hôm đó, Tiêu Chính từ đơn vị về. Thấy Chu Mai Hoa, hỏi thăm lão Thạch một câu, thuận miệng : "Con gái của lão sư trưởng sắp chị?"
"Đi cơ?" Chu Mai Hoa thắc mắc.
Tiêu Chính khựng một chút, : "Đi... nông trường, thăm bố cô ."
"Tháng nào cô chẳng ." Chu Mai Hoa Tiêu Chính, cảm thấy câu hỏi của lạ.
An Họa cũng liếc Tiêu Chính, chạm ánh mắt , cô xoay chuyển tâm trí, lái sang chuyện khác: "Mọi , ngày em sinh đứa út còn mơ thấy một giấc mơ đấy."
Sự chú ý của Chu Mai Hoa quả nhiên thu hút: "Mơ thấy gì thế?"
Viên Viên cũng bám lấy hỏi: "Mơ thấy gì thế ? Có giống như cổ đại, mơ thấy một con rồng chui bụng , 'đoàng' một cái em trai đời ?"
An Họa xoa đầu con gái, dịu dàng : "Bé cưng, con kỳ vọng em trai cao quá đấy. Mẹ mơ thấy rồng, mà là một con cá chép vàng chui bụng , nhưng đó cũng là điềm báo cát tường."
"Ồ, chính là cá chép đấy!" Chu Mai Hoa vỗ tay, "Tốt quá, cá chép vượt long môn, điều chứng tỏ đứa út nhà em sẽ tiền đồ lắm."
Viên Viên: "Cá chép vàng trông thế nào ạ? Có giống cá chép kho chúng vẫn ăn ?"
Đoàn Đoàn: "Không giống , cá chép vàng chủ yếu để cảnh, trong hồ nước ở công viên nuôi đấy, chị thấy bao giờ ?"
Viên Viên nhớ : "À, mấy con đó là cá chép vàng hả, thật đấy."
An Họa: "Tóm là cá chép vàng đại diện cho vận may, phúc lộc, đây coi như là một lời chúc cho sự đời của bé út nhà ."
Tiêu Chính đột nhiên : "Đã là khi sinh em mơ thấy cá chép, là đặt tên con là Lý (cá chép)... Tiêu Lý!"
Chu Mai Hoa Tiêu Chính, thầm nghĩ, đến Quân trưởng mà chẳng thấy tiến bộ bao nhiêu, đặt tên cho con gì mà tùy tiện thế, Tiêu Lý? Nghe lạ tai quá. Chu Mai Hoa là ngoài, chỉ thầm chê bai trong lòng chứ phát biểu ý kiến.
"Em xem vợ, cá chép vượt long môn, dự báo cho sự may mắn và thành công. Cứ để điềm lành theo đứa út nhà cả đời, thấy ?"
An Họa lẩm nhẩm hai : "Đọc lên lạ một chút, nhưng quen chắc cũng ... Vậy thì gọi là Tiêu Lý , quyết định đấy."
Tiêu Chính vui sướng mỉm .
"Tiêu Lý? Em trai tên là Tiêu Lý ạ?" Đoàn Đoàn hỏi.
" thế." Tiêu Chính hỏi Đoàn Đoàn, Viên Viên: "Các con thấy cái tên thế nào?"
Viên Viên lắc đầu nguầy nguậy: "Không thế nào cả, chẳng tí nào. Chẹp, giá mà mơ thấy rồng thì , thể gọi là Tiêu Long, Tiêu Long hơn."
An Họa: "..." là con gái, thẩm mỹ chẳng khác gì bố nó.
" con mơ thấy rồng ." Tiêu Chính tiếc nuối, sang Đoàn Đoàn.
Đoàn Đoàn hiếm khi phản đối bố: "Con thấy chữ 'Lý' cũng . Con trai của Khổng T.ử cũng tên là 'Lý', Khổng Lý, tên tự là Bá Ngư..." Đoàn Đoàn suy nghĩ một chút : "Tên ở nhà của em cứ gọi là Ngư Nhi , gọi thế cho thuận miệng!"
"Ừ đấy, Ngư Nhi, đáng yêu!" An Họa đưa ngón tay trêu chọc đứa nhỏ, "Sau con tên là Ngư Nhi nhé, Tiểu Ngư Nhi... Nhìn con kìa, còn thổi bong bóng nữa, đúng là thành cá nhỏ thật ..."
Cái tên Tiêu Chính đặt nhận sự đồng ý của cả vợ và con gái lớn, cảm thấy vô cùng đắc ý.