Thập Niên 60: Theo Chồng Nhập Ngũ, Ta Trở Thành Tâm Can Bảo Bối - Chương 350: Lão Ngô biến thành Tiểu Ngô?

Cập nhật lúc: 2025-12-19 14:50:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Họa mỉm đáp lời Ngô Mẫn Hiến: " và đạo diễn Dư hợp tác khá vui vẻ, chỉ điều, chúng chọn xong hát bài hát chủ đề, nhưng Đài trưởng Dương một phù hợp , chúng đang khá đau đầu đây."

Đài trưởng Dương bước từ bàn việc, đ.á.n.h giá An Họa một lượt ha hả : "Cô chính là đồng chí An Họa , Tiểu Dư nhắc tới nhiều , nhưng hôm nay mới là đầu gặp mặt, quả nhiên là khí chất tài hoa đầy . Tuy nhiên, việc hát bài hát chủ đề ..."

Đài trưởng Dương liếc Ngô Mẫn Hiến.

Ngô Mẫn Hiến nháy mắt hiệu.

Đài trưởng Dương lập tức đổi giọng: "Dù dự án giao cho Tiểu Dư phụ trách, lý do gì để can thiệp cả, các vị cứ tự quyết định là , tin tưởng các vị."

Trần Kha cuống lên, định gì đó nhưng Ngô Mẫn Hiến kéo tay một cái.

Trần Kha Ngô Mẫn Hiến với vẻ thể tin nổi. Chuyện gì thế ? Đã xong là hôm nay đến để chống lưng cho cô , giúp cô vả mặt khác mà!

"Thật Đài trưởng?" An Họa vỗ tay : "Vậy thì quá ! Thảo nào Đài truyền hình của chúng ngày càng phát triển, hóa một vị lãnh đạo khai sáng như ."

Đồng t.ử Dư Trường Thanh giãn to, An Họa như quen . Những lời mà cô cũng ?

Không ai là thích lời ý , Đài trưởng Dương vang ha hả.

"Không , Đài trưởng..." Trần Kha vẫn tiếp, Ngô Mẫn Hiến kéo mạnh một cái nữa, ông còn lườm cô một cái sắc lẹm. Đó là ánh mắt hung dữ mà Trần Kha từng thấy ở ông bao giờ, khiến cô sững sờ trong phút chốc.

An Họa, Đài trưởng Dương và Ngô Mẫn Hiến trò chuyện vui vẻ một lúc, đó An Họa chủ động xin phép về.

"Thời gian còn sớm nữa, cũng về nhà thôi, nhà lo lắng."

Ngô Mẫn Hiến : "Cái thể chứng, đồng chí An Họa chỉ về muộn hai tiếng mà chồng cô tìm tận đến đơn vị đòi !"

Bây giờ nhắc , Ngô Mẫn Hiến vẫn còn thấy hãi hùng, cái cảm giác Phó Tư lệnh Tiêu túm cổ áo phun nước miếng mặt thật dễ chịu chút nào.

An Họa: "Thật ngại quá, về nhà cũng mắng , sẽ thế nữa ạ."

Ngô Mẫn Hiến xua tay rối rít: "Không , ý phàn nàn gì , chỉ cảm thấy chồng cô yêu thương vợ, đúng là tấm gương, tấm gương cho chúng học tập!"

Đài trưởng Dương qua giọng điệu của Ngô Mẫn Hiến là hiểu ngay An Họa chắc chắn gả cho một nhân vật tầm cỡ. Ông cũng dám coi thường An Họa nữa: "Đồng chí An Họa, nếu cơ hội, hy vọng cô thể tiếp tục hợp tác với Đài chúng . Yên tâm, về mặt công việc cô tuyệt đối 100% quyền tự chủ, ai phép chỉ tay năm ngón ."

An Họa đáp: "Tuy cơ hội đó tới, nhưng xin cảm ơn Đài trưởng Dương ."

Sau một hồi chào hỏi, An Họa mới rời . Dư Trường Thanh mang theo một bụng thắc mắc đuổi theo .

Về phía Ngô Mẫn Hiến, ông cũng dẫn Trần Kha . Vừa khỏi cổng Đài truyền hình, Trần Kha hất tay Ngô Mẫn Hiến , giận dữ : "Trước khi đến hứa với em những gì?"

Ngô Mẫn Hiến hỏi ngược : "Người mà em bảo đắc tội em, lẽ chính là An Họa đấy chứ?"

"Chính là cô ! Em quan tâm, dạy cho cô một bài học để trút giận cho em."

Ngô Mẫn Hiến câm nín: "Tình hình em chút nào ? An Họa thể đắc tội."

"Anh là lãnh đạo của cô , tại sợ cô chứ?"

Ngô Mẫn Hiến thở dài: "Anh tuy là lãnh đạo, nhưng lưng cô cũng chọc nổi ."

"Người lưng cô là ai?" Trần Kha phục, "Có thể lớn hơn nhà họ Ngô các ?"

Ngô Mẫn Hiến nghẹn lời, hối hận vì lúc "nổ" quá đà. Để Trần Kha gây thêm chuyện, ông thẳng thắn : "Nói thế cho em hiểu nhé, thể gọi Đài trưởng Dương là Tiểu Dương, nhưng chồng của cô mặt thể gọi là Tiểu Ngô, mà vẫn khép nép hỏi 'Thủ trưởng gì sai bảo' đấy, hiểu ?"

Trần Kha hình. Thủ trưởng...

Mọi chuyện thành thế ? Lão Ngô biến thành Tiểu Ngô. An Họa đá tấm sắt, mà chính cô mới là đá tấm sắt !

________________________________________

Sau đó, An Họa điều tra lý lịch của Lý Tinh Tinh, thấy vấn đề gì nên ngỏ lời nhận cô bé học trò. Lý Tinh Tinh thụ sủng nhược kinh, hồi lâu mới phản ứng : "... nhưng cháu nhiều tiền đóng học phí ạ, cháu chỉ hai mươi đồng kiếm , mà đưa cho mất mười đồng ..."

An Họa: "Chuyện học phí tính , đợi cháu kiếm tiền ."

Lý Tinh Tinh: "Thật ạ..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-theo-chong-nhap-ngu-ta-tro-thanh-tam-can-bao-boi/chuong-350-lao-ngo-bien-thanh-tieu-ngo.html.]

An Họa mỉm gật đầu. Cô nhận học trò vì mấy đồng học phí. Thấy một mầm non , cô kìm chăm sóc, rèn giũa xem mầm non thể lớn thành cây cổ thụ .

"Vậy... chúng học thế nào ạ?" Lý Tinh Tinh hỏi.

An Họa suy nghĩ : "Tạm định một tháng hai buổi, mỗi buổi hai tiếng, địa điểm cô sẽ thông báo , cháu để điện thoại cho cô."

"Chỉ văn phòng của bố cháu mới điện thoại thôi ạ."

"Vậy cứ để của bố cháu ."

Lý Tinh Tinh thoăn thoắt xuống một dãy . An Họa cất , gật đầu: "Được , hôm nay cháu về ."

Đầu óc Lý Tinh Tinh vẫn còn choáng váng, ngoái đầu . Nghe cô An giỏi lắm, mà bỗng chốc cô trở thành cô giáo của ? Lý Tinh Tinh tại , chỉ cảm thấy bản lúc dường như gì đó khác xưa.

Lý Tinh Tinh về đến nhà ăn ngay một trận mắng chửi.

"Suốt ngày thấy mặt mũi , chỉ lượn lờ ngoài đường, con gái nhà ai mà hư đống như mày! Đại học đỗ đành, đến cái việc cũng tìm nổi, mày thì tích sự gì hả!"

Người mắng là Lý Tinh Tinh, ánh mắt bà cô đầy căm ghét như ăn tươi nuốt sống. Lý Tinh Tinh đôi khi tự hỏi liệu con ruột ? Tại đối xử với chị đều , mà cô là con út ghét bỏ nhất? Cô cũng chuyện gì tội tày trời.

"Con... con tìm việc !" Lý Tinh Tinh hét lên đầy yếu ớt.

"Việc gì? Cái việc hát hò mày ? Đó mà gọi là việc ? Đó là thuê mướn! Hôm nay kiếm hai mươi đồng, bao giờ mới kiếm hai mươi đồng tiếp theo? Ăn mày còn định hơn mày."

Lý Tinh Tinh hậm hực nhưng lời nào.

"Nếu tìm việc thì lời tao, lấy chồng!"

Nghe thấy chuyện lấy chồng, Lý Tinh Tinh sợ tới mức nhảy dựng lên: "Con ! Chị Tư lớn hơn con mà chị cũng việc , bảo chị lấy chồng?"

"Mày so với chị Tư mày ? Nó thức khuya dậy sớm học hành, nỗ lực thi đại học, cả nhà họ Lý trông chờ sinh viên đại học để đổi đời đấy! Vừa , mày gả lấy tiền sính lễ về hỗ trợ chị Tư mày ôn thi ."

Lý Tinh Tinh cảm thấy bất công: "Dù con cũng lấy chồng, con bái thầy học hát ."

"Cái gì?" Mẹ Lý kinh ngạc đến lạc giọng, "Con nhỏ c.h.ế.t tiệt , ai cho phép mày bái thầy? Cái giọng như vịt đực của mày mà đòi học hát ? Hát cho ma nó !"

Lời của Lý trái càng kích thích ý chí của Lý Tinh Tinh. "Con cứ học đấy! Con cứ hát đấy! Con nhất định sẽ hát trò cho xem!"

Mẹ Lý tức giận vớ lấy cái chổi, đuổi đ.á.n.h Lý Tinh Tinh khắp nhà. Một phen gà bay ch.ó chạy. Mãi đến khi trong phòng vang lên tiếng hét: "Có để cho học bài hả?" Lý mới hậm hực dừng tay, chỉ tay Lý Tinh Tinh đe dọa: "Bà già thèm quản mày nữa, nhưng từ hôm nay, mỗi tháng mày nộp hai mươi đồng tiền sinh hoạt phí, nếu thì cút khỏi nhà."

Lý Tinh Tinh ngây hồi lâu. Các chị trong nhà ai nộp tiền, tại chỉ bắt cô nộp? Cô con ruột ? Cuối cùng, Lý Tinh Tinh lau mạnh nước mắt. Cô nhất định thành danh, để bố hối hận vì đối xử với cô!

Kỳ nghỉ hè kết thúc thì bộ phim truyền hình phát sóng. Đây là bộ phim đầu tiên do Đài tỉnh sản xuất, là đề tài mới mẻ nên chiếu gây tiếng vang lớn. Bài hát chủ đề nhanh chóng lan truyền, bất kể già trẻ lớn bé, ai xem ti vi xong cũng đều thể ngân nga vài câu.

Phía Đài truyền hình lập tức quyết định tiếp. Ban đầu dự định chỉ 12 tập để thăm dò, giờ thấy hiệu ứng , đương nhiên tiếp. Tuy nhiên, khi phim nổi tiếng, Dư Trường Thanh – vị đạo diễn thế.

Dư Trường Thanh tìm đến An Họa, ngừng than vãn. "Mẹ kiếp, thực sự ở Đài nữa."

An Họa cũng thấy Dư Trường Thanh khá uất ức. Cô nảy ý định, : "Nếu ông ở Đài nữa, ngoài tự thì ?"

"Tự ?" Dư Trường Thanh hiểu, "Tự thế nào..."

"Ông khái niệm 'xuống biển' ? Xuống biển kinh doanh , ông cũng thể mà. Dù là phim truyền hình điện ảnh, cuối cùng cũng theo hướng thương mại hóa thôi. Lúc kéo tài trợ chắc ông cũng cảm nhận điều đó ."

" ở miền Nam xuống biển, nhưng quanh thấy ai thế cả... Chuyện ..." Dư Trường Thanh do dự, quyết định hề dễ dàng.

An Họa : " cũng chỉ tùy miệng nhắc tới thôi, cụ thể thế nào là tùy ông. Nếu ông xuống biển, thể đầu tư cho ông."

"Đầu tư?"

" , đưa vốn khởi nghiệp cho ông, nhưng cho , đây là hành vi thương mại. Sau ông kiếm tiền thì chia hoa hồng cho ."

Dư Trường Thanh tuy cương trực, nhưng qua việc ông thể kéo tài trợ chỉ trong vài ngày thì năng lực tổng hợp vẫn khá. Dư Trường Thanh An Họa, ánh mắt vô định, đang suy nghĩ điều gì.

"Ông cũng cần vội vàng quyết định, cứ suy nghĩ kỹ ."

 

Loading...