An Họa tin Dương Thiên Kiêu và Lý Hàn Tùng xác định quan hệ, chỉ tặc lưỡi cảm thán một câu: "May mà hai kéo rê tận đến Tết đấy."
Dương Thiên Kiêu: "Anh bảo, Tết sẽ đưa về quê ."
An Họa: "Dù thì bây giờ chỉ chờ ăn kẹo hỷ của hai thôi."
Dương Thiên Kiêu thẹn thùng mỉm , huých nhẹ vai An Họa: "Tụi đều bảo cảm ơn bà mối là đấy."
An Họa đùa: "Thế thì chuẩn cho một cái hồng bao thật lớn ?"
Dương Thiên Kiêu nghiêm túc gật đầu: "Cái đó là đương nhiên , còn cả giày tất quần áo thiếu thứ gì, đúng , còn cả một cái thủ lợn thật to nữa!"
An Họa ha hả: "Làm cái đám mối , vớ món hời lớn ."
Hai đang vui vẻ hành lang ngoài văn phòng thì chị Mã mang một bức thư đến cho An Họa: "Chị thấy ở phòng thư từ thư của em nên tiện đường cầm qua luôn."
"Cảm ơn chị Mã nhé." An Họa liếc phong bì, là của Chu Tiến Hoa ở Tổng cục Chính trị gửi tới, thầm nghĩ chắc cuộc thi của kết thúc . Tuy nhiên, cô tạm thời bóc thư xem ngay.
Chị Mã cũng ngay, với An Họa: "Chuyện nhà cửa manh mối đây. Cô em gái thứ hai của chị — cái cô ở cửa hàng cung ứng mà em gặp , chồng cô mất năm ngoái, năm nay ông bố chồng về quê cũ ở hẳn, nên căn nhà để trống. Chị hỏi , họ bảo thể cho em thuê."
An Họa hỏi: "Căn nhà đó thế nào ạ?"
Chị Mã bảo: "Là kiểu nhà cũ thường thấy trong huyện thôi, nhà cấp bốn, cổng riêng sân riêng... Nếu em hứng thú thì hết giờ chị dẫn em xem."
An Họa dĩ nhiên là sẵn lòng.
Tan , chị Mã gọi thêm cả chị Mã em cùng. Chị Mã em híp mắt chào An Họa: "Nghe nhà thăng chức , chúc mừng chúc mừng nhé."
An Họa cũng ngạc nhiên khi chị Mã em quan tâm đến chuyện bên quân đội, dù đơn vị cũng đóng quân ngay sát bên, các lãnh đạo trong huyện chú ý đến biến động của đầu cũng là tâm lý bình thường.
"Lại phiền chị , chị Mã em."
Chị Mã em còn nhiệt tình hơn cả đầu gặp An Họa: "Có gì mà phiền với phiền, đằng nào bố chồng chị cũng về quê , nhà để cũng phí, cho thuê để căn nhà thêm cũng ."
Chị Mã hỏi: "Ông cụ ?"
Chị Mã em gật đầu: "Chứ còn gì nữa, từ lúc ông cụ quyết tâm về quê là lòng cứ như lửa đốt, vội vội vàng vàng ngay, để ít hành lý dọn xong, bảo tụi chị thu xếp gửi về ."
Căn nhà của gia đình chị Mã em ở phía đông huyện, trong một khu dân cư cũ với những dãy nhà san sát. Vì đông nhiều đồ nên ngõ phố trông lộn xộn, nhưng mặt đường lát đá phiến quét dọn sạch sẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-theo-chong-nhap-ngu-ta-tro-thanh-tam-can-bao-boi/chuong-87-cai-vo.html.]
"Đừng khu tạp nham, chứ sống ở đây thoải mái lắm. Cửa hàng ăn sáng quốc doanh, tiệm thực phẩm phụ, cửa hàng lương dầu... đều chỉ vài bước chân là tới, tiện đủ đường. Đằng cây hòe lớn, gốc cây dựng cái đài, biểu diễn văn nghệ ở đó đấy, thu tiền , là hàng xóm cùng sở thích chơi với thôi."
An Họa gật đầu, nơi thở cuộc sống nồng đậm thế , chắc chắn Khâu Thục Thận sẽ thích. Bước trong ngõ, tiếng ồn ào phố xá lập tức dịu hẳn , ở trong đây cảm giác như tìm sự yên tĩnh giữa chốn náo nhiệt.
Nhà của chị Mã em gồm ba gian nhà cấp bốn, kèm theo một gian bếp nhỏ, trong sân giếng nước, còn trồng một cây hồng, thứ dọn dẹp sạch bong.
"Nhà là bố chồng chị mua từ giải phóng, hồi đó ông kế toán trong thành phố, chắt bóp ít tiền mới mua . Nghe nhà xây từ giữa thời Thanh cơ, nhưng vẫn còn chắc chắn lắm, cứ yên tâm mà ở."
An Họa những hình chạm khắc cổ kính khung cửa sổ, hài lòng gật đầu, An Bá Hòe chắc chắn sẽ thích. Gần như ngay lập tức, An Họa đưa quyết định: "Tốt lắm ạ, nếu phía chị vấn đề gì thì em thuê căn nhà ."
Chị Mã em vội lắc đầu: "Chị thì vấn đề gì, lúc chị đại chuyện là chị hỏi ý kiến trong nhà , ai phản đối cả."
Về phần tiền thuê, chị Mã em cũng lấy đắt, mỗi tháng năm đồng, An Họa thuê một năm. Chỉ là, phía An Bá Hòe và Khâu Thục Thận mãi vẫn thấy qua, do An Trạch vẫn sắp xếp thỏa . An Họa liền thư thúc giục.
________________________________________
Nhiệt độ ngày một tăng cao. Đến tháng Sáu, phía Tiêu Chính bắt đầu quân phục mới.
Việc quân phục đơn giản chỉ là đổi quần áo, mà là bãi bỏ chế độ quân hàm. Kiểu dáng quân phục hiện tại tuy cơ bản giống với thường phục mẫu 55, nhưng xóa bỏ sự khác biệt. Bất kể là cán bộ chiến sĩ, nam nữ, mặc đều tương tự , chỉ thể phân biệt cán bộ và chiến sĩ qua túi áo: áo của cán bộ bốn túi.
Váy của nữ binh cũng bãi bỏ. Từ thời điểm , phụ nữ trong xã hội mặc váy cũng ngày càng ít , cho đến khi còn ai mặc nữa.
Tiêu Chính còn với An Họa rằng, từ nay về mỗi tháng sẽ mấy ngày ở nhà. An Họa kinh ngạc hỏi: "Tại ? Thế ở ?"
"Lên các đại đội cơ sở, cùng ăn cùng ở với chiến sĩ. Ý kiến truyền đạt từ cấp là lãnh đạo cán bộ chúng quên gốc gác, nhớ từ quần chúng mà , cuối cùng cũng trở về với quần chúng."
Tiêu Chính khá ủng hộ chính sách . Trước đây cũng thường xuyên xuống đại đội ở cùng em chiến sĩ. Chỉ điều từ khi vợ đến, ngày nào cũng chỉ ôm vợ thôi. Tiêu Chính cảm thấy cần tự kiểm điểm và sửa đổi. Sao thể chìm đắm mãi trong "vùng dịu dàng" chứ? Anh là cầm quân đ.á.n.h giặc, thể để mỹ sắc mai một ý chí!
Vì , Tiêu Chính quyết định, "cai vợ" một thời gian cũng là chuyện .
Tuy nhiên, khi , vẫn "thu xếp" một trận trò mới !
Không đúng, thu xếp hai trận!
... Thôi, là cứ thu xếp thêm vài trận nữa !