Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 129: "Mau gọi Thúy Nhi về"

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:53:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Chính và An Họa đều chút kinh ngạc. Cảnh Gia Bưu thể sắm sửa ngần đồ đạc mà vẫn đưa thêm hai trăm đồng tiền sính lễ, quả thực là điều hiếm thấy.

Những khái niệm mà hậu thế thường như " xe đạp, máy khâu, đồng hồ, radio, 36 chân gỗ, 72 chân gỗ, thực tế đều là chuyện của những năm 70 trở . Phong khí xã hội hiện tại vẫn đề cao tiết kiệm, kết hôn thông thường chỉ là "công trình bốn cái một", tức là: một cái giường, một cái chậu rửa mặt, một cái bô và một cái phích nước nóng.

Dù điều kiện kinh tế của Cảnh Gia Bưu tệ, nhưng trọn bộ sính lễ ít nhất cũng tiêu tốn của hai năm tiền lương, một con nhỏ.

Tiêu Chính càng thêm hài lòng với Cảnh Gia Bưu, mỉm vỗ vai em rể: "Khá lắm, hạng keo kiệt bủn xỉn, chút phong thái của đấy."

An Họa Tiêu Chính.

Tiêu Chính hỏi: "Anh đúng ? Chẳng lẽ trong lòng em kẹt xỉ ?"

An Họa mỉm lườm một cái: "Không , hào phóng lắm."

Đối với cô và con cái, Tiêu Chính quả thực hào phóng, bao giờ hỏi đến chuyện cô tiêu pha .

Tiêu Chính hỏi Cảnh Gia Bưu: "Ngày giờ thì , định ?"

Cảnh Gia Bưu đáp: "Em và Phương Phương bàn bạc là cố gắng lo liệu xong xuôi Tết ạ..."

Trong khi mấy đang trò chuyện, Tiêu Tiểu Thúy núp ở góc tường lén sợ ngây . Cô út câm rốt cuộc là tìm hạng thần tiên gì thế , tiền hào phóng!

quê, mấy gã trai điều kiện lấy vợ, cùng lắm cũng chỉ đưa vài chục cân lương thực, mười mấy hai mươi đồng tiền sính lễ, phổ biến hơn cả là chỉ đưa vài đồng bạc!

Người mà cô xem mắt khi rời nhà, vốn dĩ cô cái gì cũng ưng ý: đối phương cao ráo trai, là con trai duy nhất trong nhà, giao hẹn lúc kết hôn năm chị gái mỗi mừng mười đồng, cộng là năm mươi, bố bù thêm năm mươi nữa, tổng cộng là một trăm đồng. Một trăm đồng để tổ chức đám cưới là chuyện vẻ vang nhất nhì khắp công xã !

Tiêu Tiểu Thúy sợ hãi vuốt ngực, may mà, may mà cô út tìm đối tượng thành phố, cô sinh lòng cam tâm, đột nhiên nảy ý định chạy đến chỗ chú ba, lúc mới thấy sự đời. Giờ nhớ bản lúc , đúng là hạng gái quê trải sự đời, cái gì cũng ! Chỉ một trăm đồng mà che mờ cả mắt cô !

Trong khi Tiêu Tiểu Thúy càng thêm kiên định ý nghĩ thể về, thì lá thư Tiêu Chính gửi về quê cũng tới tay Tiêu Thiết Ngưu.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Tiêu Thiết Ngưu từng học qua lớp xóa mù chữ, thư từ đơn giản thể hiểu. Đọc xong thư, ông đập mạnh tay xuống bàn, tức giận đến xanh mặt.

Vợ Tiêu Thiết Ngưu hỏi: "Thư của ai thế? Xem ông tức giận kìa."

Tiêu Thiết Ngưu quát: "Ngoài Tiêu Thiết Trụ thì còn ai chọc giận ?"

Bà vợ "ồ" một tiếng: "Sao chú gửi thư cho cha mà gửi cho ông?"

Tiêu Thiết Ngưu đập bàn mấy cái: "Chú bảo đ.á.n.h sai bàn tính , dù nhét Thúy Nhi đến chỗ chú cũng vô dụng, chú sẽ quản , bảo chúng mau gọi Thúy Nhi về, nếu Thúy Nhi cứ lì ở đó cũng chỉ lỡ dở thanh xuân thôi!"

Bà vợ thấy yên tâm: "Thúy Nhi quả nhiên là đến chỗ chú ba nó thật." Rồi bà thở dài: "Con bé chủ kiến lớn quá, quản nổi ."

Tiêu Thiết Ngưu bắt đầu c.h.ử.i bới: "Đều tại bà chiều nó quá nên nó mới vô pháp vô thiên như ! Một đứa con gái mà hổ, chạy đến nhà lì lợm , mất hết mặt mũi của !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-129-mau-goi-thuy-nhi-ve.html.]

Bà vợ cái khác: "Đấy là chú ruột nó, Thúy Nhi đến đó thì ? Tiêu Thiết Trụ chẳng lẽ đuổi cháu ruột ngoài? Nếu chú thực sự đuổi , đừng ở quê chú mất danh tiếng, ngay cả hàng xóm láng giềng thành phố cũng bàn tán chú ."

Tiêu Thiết Ngưu chỉ tay vợ, hận thể rèn sắt thành thép: "Bà vẫn hiểu ý trong ? Thúy Nhi , Tiêu Thiết Trụ sẽ cho rằng bảo con bé , là đang mặt dày chú dắt dẫn Thúy Nhi. Bà xem chú những lời trong thư xem, chú khinh thường đấy!!!"

Nói đoạn, Tiêu Thiết Ngưu còn quệt nước mắt, là đau lòng thật sự. ông đau lòng vì gì khác, chỉ vì cảm thấy mất mặt quá lớn.

Vợ Tiêu Thiết Ngưu thể hiểu nổi suy nghĩ của chồng, chuyện gì mà mất mặt? Theo ý bà, chú ba giúp đỡ mấy đứa nhỏ trong nhà thì mặt dày, hạ xuống. Tiêu Thiết Ngưu thì , coi cái mặt mũi nặng hơn trời, nhờ giúp đỡ mà vẫn bộ tịch. À , Tiêu Thiết Ngưu chẳng bao giờ cầu xin ai cả, ông chỉ hy vọng khác đến cầu xin để giúp đỡ ông thôi.

Tiêu Thiết Ngưu : "Mau nghĩ cách gọi Thúy Nhi về, nếu cha nó cũng chẳng còn mặt mũi nào mà sống nữa, chỉ còn nước đ.â.m đầu xuống cái mương làng thôi."

Bà vợ lầm bầm: "Cái mương đó nông choèn, c.h.ế.t thế nào ..."

"Bà , bà lầm bầm cái gì đấy?"

"... Không gì."

"Mau nghĩ cách !"

Bà vợ gọi con gái về. Bà cảm thấy, dù chú ba sẽ giúp đỡ, nhưng chỉ cần con bé ở thành phố thì sẽ gặp cơ hội, ví dụ như nhà thành phố nào trúng, hỏi về dâu... Bà niềm tin nhan sắc của con gái . quen việc chồng chủ, cũng cãi thắng Tiêu Thiết Ngưu.

"Hay là với nó, bên nhà họ Tề đồng ý đưa thêm mười đồng tiền sính lễ nữa, bảo nó về tiếp tục bàn chuyện cưới xin?"

Tiêu Thiết Ngưu lắc đầu: "Không , con bé bỏ chạy thì chứng tỏ nó ưng lắm."

Bà vợ bực bội: "Thế chịu, chẳng nghĩ cách nào nữa."

Tiêu Thiết Ngưu im lặng suy nghĩ một hồi, bảo: "Cứ là bà ngoại nó ốm sắp c.h.ế.t , cứ nhắc tên nó mãi, bảo nó mau về mặt cuối."

Bà vợ lập tức nổi khùng lên: "Hay cho ông Tiêu Thiết Ngưu, những năm qua đối xử với ông tệ chứ, ông cư nhiên dám rủa bà c.h.ế.t!"

Tiêu Thiết Ngưu lý lẽ hùng hồn: " rủa bà bao giờ? Đây chẳng là lừa Thúy Nhi ! Thúy Nhi từ nhỏ với bà ngoại, thêm nữa là bà hai năm nay cũng đau ốm thật, nào Thúy Nhi cũng đến thăm, bà xem nếu dùng cái cớ thì lừa nó về? Con bé đó giống , đầu óc thông minh lắm."

Ông mà thông minh? Thiên hạ hạng ngu xuẩn nhất chính là ông !

Bà vợ mắng mỏ một hồi: "Ông cứ nhất quyết bắt nó về ? Làm cha kiểu gì mà hố con gái thế?"

" hố nó?" Tiêu Thiết Ngưu rướn cổ lên : "Là nó hố ! Cái đồ bất hiếu, đem mặt mũi của cha nó đến mặt chú ba nó mà giẫm đạp!"

Vợ Tiêu Thiết Ngưu đột nhiên cảm thấy mệt mỏi rã rời, dứt khoát bỏ , thêm lời nào với chồng nữa. Tiêu Thiết Ngưu cũng chẳng để tâm, trong lòng lẩm nhẩm tính toán công việc đồng áng dạo , tính xem ngày nào rảnh ông sẽ đích lên huyện gửi điện báo cho Tiêu Tiểu Thúy.

 

Loading...