Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 165: Nguy cơ
Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:55:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vương Thải Yến gạt chuyện gia đình sang một bên, dồn hết tâm trí việc cho nhà Sư trưởng Tiêu. Cô càng càng thấy hăng hái.
Trước đây cô từng rằng, mỗi ngày chỉ cần việc nhà mà cũng tiền mang về. Tuy mỗi tháng gửi sáu đồng về cho bố, nhưng sáu đồng còn gần như chỗ tiêu, cô đều để dành hết. Ngoài niềm vui tích cóp tiền, điều quan trọng hơn là Vương Thải Yến cảm thấy mới mẻ và hưng phấn khi bản thể tự kiếm tiền.
Mẹ kế luôn mắng cô là đồ "lỗ vốn", chỉ ăn chứ kiếm. Sau nếu bà còn mắng nữa, cô thể đường hoàng cãi : Cô đồ lỗ vốn, cô thể kiếm tiền, thậm chí còn kiếm nhiều hơn cả lao động chính trong đội sản xuất!
An Họa chuyện đứa em gái bắt cóc của Vương Thải Yến tìm thấy thì cũng bày tỏ sự nhẹ nhõm, nhưng cô dành quá nhiều sự chú ý chuyện của quen .
Tiêu Chính với cô: "Ngưu Đức Quý qua với một họ Phạm... Người họ Phạm ban đầu cũng để ý lắm, nhưng đó mới nơi ông ở gần nhà bố."
An Họa hồi tưởng , nhíu mày : "Em bố nhắc đến một họ Phạm, ông còn giới thiệu đến nhà việc nữa. Bố lão Phạm ở ngay con hẻm cạnh nhà bố, nên em nghĩ chắc là cùng một ."
" , chính là cùng một ." Tiêu Chính càng thêm nghi ngờ, "Ngưu Đức Quý qua với lão Phạm là tình cờ, là..."
An Họa tức giận phồng má: "Là tiếp cận bố em? Mục đích cuối cùng e là vẫn nhắm vợ chồng thôi... Lão quả nhiên vẫn còn ghi hận! Mà còn đường vòng như thế, tâm địa thâm hiểm quá!"
Tiêu Chính , véo nhẹ cái má đang phồng lên của vợ: "Đây mới chỉ là suy đoán thôi, sẽ tiếp tục cho để mắt đến lão , bỏ qua bất kỳ động tĩnh nhỏ nào. Còn phía bố, em cũng nên chú ý thêm nhé."
An Họa gật đầu đồng ý: "Em . Hay là em lấy cớ đón bố và Điềm Điềm sang đây ở một thời gian?"
Tiêu Chính suy nghĩ một lát lắc đầu: "Cứ án binh bất động , cũng xem Ngưu Đức Quý rốt cuộc định giở trò gì. Yên tâm, chuyện đều trong tầm kiểm soát, xảy chuyện gì ."
Được Tiêu Chính khẳng định chắc chắn như , lòng An Họa cũng bình hơn nhiều.
Sáng hôm đến nhà máy, Dương Thiên Kiêu gần bắt chuyện với cô: "Lý Quốc Siêu Giám đốc Ngưu đ.á.n.h đấy."
Lần Dương Thiên Kiêu phát hiện An Họa khá quan tâm đến chuyện giữa Giám đốc Ngưu và Lý Quốc Siêu, nên đắc ý chạy tới kể cho cô tin sốt dẻo .
An Họa xong quả nhiên trợn tròn mắt: "Sao đ.á.n.h ? Đánh ngay giữa thanh thiên bạch nhật, thèm tránh luôn ?"
Lãnh đạo đối với cấp tuy uy quyền, nhưng cũng thể tùy tiện đ.á.n.h , còn là tát mặt. Việc tát mặt mang ý nghĩa x.úc p.hạ.m nhân cách và lòng tự trọng nhiều hơn.
Dương Thiên Kiêu : "Cũng tránh , nhưng cũng chẳng khác gì đ.á.n.h công khai cả. Vì khi Lý Quốc Siêu từ phòng Giám đốc Ngưu , dấu tay mặt hiện rõ mồn một ai cũng thấy. Còn lý do đ.á.n.h thì... , chỉ thấy lúc đó Giám đốc Ngưu gào lên một tiếng, vẻ giận dữ, chắc là Lý Quốc Siêu hỏng việc gì ."
lúc , chị Mã đột nhiên từ vọt , tò mò An Họa và Dương Thiên Kiêu: "Đang gì thế, cho chị với."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-165-nguy-co.html.]
Chuyện Lý Quốc Siêu đ.á.n.h mấy thấy, sớm muộn gì cũng truyền ngoài, nên Dương Thiên Kiêu kể một lượt cho chị Mã .
Chị Mã xong, đảo mắt suy nghĩ : "Có vì Giám đốc Ngưu điều Phạm Lăng sang phòng lưu trữ ? Lý Quốc Siêu chút giao tình với Phạm Lăng đấy."
Nghe thấy chữ "Phạm", chuông cảnh báo trong đầu An Họa vang lên. Cô hỏi: "Phạm Lăng là ai ạ?"
Chị Mã trả lời: "Phạm Lăng đây ở phòng Lao động tiền lương, tính tình hiền lành, ít giao du. dạo Giám đốc Ngưu điều sang phòng lưu trữ quản lý hồ sơ , bảo là thành phần gia đình vợ , thể để loại ở phòng Lao động . Vợ là tiểu thư nhà địa chủ, việc rửa rau ở nhà ăn 1 của nhà máy nhiều năm , nhưng khi Phạm Lăng điều thì cô đuổi việc vì vấn đề thành phần ."
An Họa hỏi: "Nếu Phạm Lăng hiền lành, ít giao du, quan hệ với Lý Quốc Siêu ạ?"
Cả nhà máy đều Lý Quốc Siêu là "cánh tay " trong việc đấu tố của Ngưu Đức Quý, danh tiếng khỏi , bình thường tránh còn kịp.
Chị Mã : "Cái thật chị cũng rõ lắm, chỉ hai nhà họ hình như chút quan hệ dây mơ rễ má, tóm từ lâu họ giao tình. Chắc là Lý Quốc Siêu đến chỗ Ngưu Đức Quý xin giúp Phạm Lăng nhưng lão Ngưu đồng ý, Lý Quốc Siêu liền cãi với lão, thế là mới ăn tát!"
Chị Mã càng càng thấy đúng như , vẻ mặt đắc ý, vô cùng thán phục khả năng phân tích của chính .
An Họa nhưng tâm trí bay xa. Nghe An Bá Quỳ lão Phạm một đứa con trai, nếu Phạm Lăng chính là con trai lão Phạm, Ngưu Đức Quý mượn cớ chỉnh , chăng là mưu đồ khác? Ví dụ như ép lão Phạm việc cho lão?
An Họa nôn nóng rõ chuyện, đến giờ tan xin phép trưởng phòng chạy . Đầu tiên cô đến chỗ An Bá Quỳ, xác nhận Phạm Lăng đúng là con trai lão Phạm.
Trên đời gì chuyện trùng hợp thế, An Họa chắc chắn rằng Ngưu Đức Quý đang giăng bẫy nhắm cô và Tiêu Chính, nhưng trực tiếp tay mà bắt đầu từ phía An Bá Quỳ.
Rất nhanh đó, lời của An Bá Quỳ chứng thực suy nghĩ của An Họa.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Lão Phạm đến tìm bố, bảo là con trai ông liên lụy bởi xuất của con dâu, điều từ phòng Lao động sang phòng lưu trữ . Hiện tại ông sợ, sợ ngày bọn họ đột nhiên xông nhà khám xét, trong nhà ông vài thứ..."
An Bá Quỳ trong nhà ngoài nhưng vẫn hạ thấp giọng: "Ông bảo gia đình con dâu đây là nhà nho học, tổ tiên từng quan to đời nhà Thanh, trong nhà cất giấu ít đồ quý. Đến nay tuy còn bao nhiêu nhưng vẫn còn vài cuốn sách cổ và tranh chữ... Lời ông giả , hồi bố mới đến ông còn mời bố qua xem cùng, là kiệt tác của danh gia cả."
An Họa bình thản hỏi: "Lão Phạm với bố những chuyện gì? Dù đến khám xét nhà ông thì bố cũng giúp gì ."
An Bá Quỳ vẻ bí mật: "Lão Phạm đưa đồ cho bố, đương nhiên cho . Ông bảo con dâu mất việc, giờ nhà đang khó khăn, mấy thứ đó ăn uống , đổi lấy ít phiếu lương thực và vật tư."