Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 204: Trồng nấm

Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:56:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hà Xuân Hoa t.h.ả.m thật đấy, đó cứ rêu rao là sắp gả nhà Chủ tịch Ủy ban Cách mạng, nhưng thằng Tần Tiểu Minh căn bản chẳng ý định cưới cô , hi hi, thế là để cho bụng to vượt mặt! Cuối cùng vẫn là chạy đến nhà họ Tần ầm lên, dọa sẽ kiện Tần Tiểu Minh tội cưỡng dâm, ba của Tần Tiểu Minh mới quyết định cho Hà Xuân Hoa bước chân cửa.”

Người đang là Tiêu Tiểu Thúy, dáng vẻ vô cùng hả hê.

An Họa cạn lời: “Cháu quen với Hà Xuân Hoa từ bao giờ thế? Chuyện của cô cháu nắm rõ như lòng bàn tay ?”

Tiêu Tiểu Thúy: “Cháu chẳng với cô ... Chẳng qua dạo rảnh rỗi quá nên thỉnh thoảng cháu sang bà bác Cảnh chuyện phiếm thôi.”

An Họa càng kinh ngạc hơn: “Cháu còn sang chỗ chị Cảnh chuyện nữa ?”

Tiêu Tiểu Thúy: “Rảnh rỗi sinh nông nổi mà thím...”

Thực tế, Tiêu Tiểu Thúy thuần túy là chướng mắt Hà Xuân Hoa, nên mới ngóng chuyện của cô với tâm thế xem kịch vui. Biết chuyện giữa Hà Xuân Hoa và Tần Tiểu Minh, Tiêu Tiểu Thúy suýt chút nữa đến nội thương.

An Họa liếc bụng của Tiêu Tiểu Thúy: “Bớt xem kịch vui nhà khác , lo cho kìa, tháng của cháu cũng lớn đấy.”

Tiêu Tiểu Thúy hì hì: “Cháu mà, cảm ơn thím quan tâm.”

An Họa: “Mẹ chồng cháu lên ?”

Tiêu Tiểu Thúy gật đầu: “Lên ạ, quản Đông quản Tây, phiền c.h.ế.t .”

Nhìn biểu cảm của Tiêu Tiểu Thúy, chắc cũng chẳng phiền lắm, dù thể dỗ dành Cao Triết lời răm rắp thì việc nắm thóp chồng cũng chuyện khó khăn gì.

Tiêu Tiểu Thúy buôn chuyện một lúc An Họa đuổi về.

Tai An Họa cuối cùng cũng yên tĩnh, cô dậy thư phòng, lấy một lá thư xem. Thư do Chu Tiến Hoa cho cô, mời cô sáng tác bài hát.

Chu Tiến Hoa lâu liên lạc với cô là do ảnh hưởng trong giai đoạn đầu của phong trào, chuyện An Họa ngóng từ chỗ Chính ủy Thẩm ở nhà bên cạnh. Trong thư, Chu Tiến Hoa nhắc đến những biến cố trải qua, nhưng chắc hẳn giờ bình an vô sự.

An Họa chút do dự, nên nhận lời mời của Chu Tiến Hoa ?

Tình hình hiện nay dù bình hơn nhiều nhưng vẫn còn lâu mới kết thúc, chỉ cần sơ sẩy một chút là thể rước họa . Đặc biệt là những công việc sáng tạo văn nghệ như thế , dễ bắt bẻ, nâng quan điểm.

Cân nhắc kỹ lưỡng, An Họa quyết định từ chối. Trong thời điểm đặc biệt , cô cứ nên yên phận sống ngày tháng của thì hơn!

Quyết định xong, An Họa xuống hầm đất ở sân , xác định bên ngoài tạm thời ai mới lẻn gian. Chẳng mấy chốc, cô mang mấy hũ phôi nấm.

An Bá Hòe thời gian về tỉnh, kiếm giống mộc nhĩ, ngày nào cũng lúi húi trong căn nhà thuê trồng mộc nhĩ. Tuy do điều kiện hạn chế và kỹ thuật tới nên ông trồng , nhưng việc gợi cảm hứng cho An Họa.

Mùa đông ở phương Bắc hiếm rau xanh, ngoài củ cải, bắp cải thì là bắp cải, củ cải, thỉnh thoảng lắm mới chút giá đỗ. Vì bên ngoài nên An Họa cũng dám lấy từ gian , thành mấy mùa đông qua sống cực khổ.

Hành động của An Bá Hòe nhắc nhở An Họa, mùa đông lạnh trồng rau khác nhưng thể trồng nấm trong nhà. Tuy nhiên An Họa định ở nhà , quá phô trương, ảnh hưởng . An Bá Hòe trồng ở nhà chỉ là chơi bời, nếu trồng nghiêm túc để cung cấp thực phẩm cho gia đình thì nhỏ lẻ chắc chắn .

Đợi Tiêu Chính về, An Họa sốt sắng kéo sang một bên, đặt hai hũ giống nấm lấy từ gian mặt .

“Nhìn , đây là phôi nấm hương, còn đây là phôi nấm kim châm.”

“Cái gì? Phôi nấm?” Tiêu Chính ngơ ngác.

An Họa lườm một cái sắc lẹm: “Là phôi giống, hạt giống của nấm đấy.”

Tiêu Chính: “Để gì em?”

An Họa: “Thì để trồng chứ , nấm mọc ăn mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-204-trong-nam.html.]

Tiêu Chính nhớ đến chuyện nhạc phụ đại nhân hì hục trồng mộc nhĩ dạo , liền : “Lại là ý tưởng của ba vợ ? Thì cứ trồng thôi, với gì?”

An Họa: “Ba em trồng mộc nhĩ thất bại , lãng phí hạt giống nữa. Em nghĩ thế , là đưa giống cho quân đội các , bảo bên hậu cần tìm cách trồng thử, quân đội nhiều giỏi, chắc chắn sẽ tìm nhân tài chuyên môn.”

Tiêu Chính trực giác thấy gì đó sai sai, đ.á.n.h mắt vợ mấy cái bảo: “Tự dưng khen chúng thế , em đang tính toán gì ?”

An Họa dở dở : “Em tính toán gì chứ, dù cũng ý ... Ôi giời, thật là chính em mùa đông ăn uống phong phú một chút nên mới đóng góp hạt giống... Em mà trồng ở nhà thì ảnh hưởng đến .”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Tiêu Chính bấy giờ mới hiểu ý của An Họa: “ nấm chắc là khó trồng lắm, yêu cầu nhiệt độ với độ ẩm cao, giờ trời chuyển lạnh , còn trồng ?”

An Họa: “Thì cũng đầu tư chút vốn liếng, nhưng trồng cũng là để cải thiện bữa ăn cho các chiến sĩ mà, coi như đơn vị quan tâm đến em.”

Tiêu Chính nửa đùa nửa thật trêu chọc cô: “Nói thì hào hùng thế, chẳng qua vẫn là vì chút ích kỷ cá nhân của thôi chứ gì.”

“Về mặt chủ quan thì đúng là em ích kỷ, nhưng về khách quan thì chẳng các chiến sĩ cũng hưởng phúc lợi ?” An Họa khẽ nhéo Tiêu Chính một cái: “Anh , đồng ý ?”

Tiêu Chính nhéo đến mức tâm hồn xao động, nắm c.h.ặ.t t.a.y vợ hôn một cái: “Em lo phúc lợi cho chiến sĩ, thế còn phúc lợi gì ?”

An Họa ghé sát tai Tiêu Chính thì thầm mấy câu, dùng ánh mắt mềm mại . Khóe miệng Tiêu Chính lập tức cong lên, nhưng cố nhịn . Anh giả vờ trầm tư một lúc gật đầu: “Được , để bảo bọn họ trồng.”

An Họa thích nhất là cái bộ dạng của Tiêu Chính, trong lòng thì phấn khích c.h.ế.t mà ngoài mặt cứ giả vờ nghiêm túc. Cô mỉm vỗ một cái m.ô.n.g thẳng.

Tiêu Chính xoa xoa m.ô.n.g , miệng cuối cùng cũng toe toét. Vợ đúng là thích vỗ m.ô.n.g quá , chứng tỏ là yêu lắm đây mà!

Sau khi đưa giống cho Tiêu Chính, An Họa hỏi han gì đến chuyện trồng nấm nữa. Hai tháng , bên hậu cần gửi đến đợt nấm hương và nấm kim châm đầu tiên. Chất lượng tuy như nấm bán ngoài thị trường đời , nhưng trồng thành công là ngoài dự kiến của An Họa .

Tối hôm đó, An Họa đích xuống bếp món nấm hương xào chay và nấm kim châm trộn, ngay cả Đoàn Đoàn và Viên Viên vốn lười ăn rau cũng ăn nhiều. Chỉ riêng Tiêu Chính, thỉnh thoảng liếc An Họa một cái, tâm trí chẳng đặt bữa cơm.

An Họa thừa cái bụng đầy ý của đang thắt nút .

Sau khi dọn dẹp xong xuôi, An Họa nhà vệ sinh tắm rửa, quấn chặt chiếc áo đại y quân đội, nhanh chóng chạy phòng ngủ, bỏ cơn gió lạnh rít gào phía cánh cửa.

Tiêu Chính tắm xong từ sớm, đang trong chăn ủ ấm cho vợ. Anh chống tay dậy, ánh mắt rực lửa: “Vợ ơi, còn nhớ lời em hôm đó ?”

An Họa: “Lời gì cơ?”

Tiêu Chính cuống lên: “Em bảo nấm mà trồng là em cho phúc lợi mà!”

An Họa vẻ vô tội: “Em thế bao giờ? Em cái gì?”

Muốn quỵt nợ ? Tiêu Chính cho phép . Anh đang định xuống giường tóm sang thì thấy An Họa trút bỏ chiếc áo đại y, nhanh như cắt chui tọt chăn.

Ngay lập tức, Tiêu Chính cảm thấy m.á.u mũi sắp trào ngoài.

Mẹ nó, trần như nhộng!

“Chẳng em là... để gì thì ...”

Muốn gì thì !

Lúc trong đầu Tiêu Chính chỉ còn đúng năm chữ đó. Và tiếp theo, cũng thực hiện triệt để năm chữ . Phải công nhận rằng, vợ vẫn luôn cách mê hoặc như !

 

Loading...