Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 344: Cái danh hộ cá thể này cô nhất định phải làm!

Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:16:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Điều đến nhà máy may? Xu hướng nội tâm của chính cháu thì ?"

Cao Triết liếc Tiêu Tiểu Thúy.

Tiêu Tiểu Thúy : "Bọn cháu cũng chút điều qua đó, dù qua đó là Giám đốc nhà máy mà..."

Cao Triết ở nhà máy t.h.u.ố.c lá là Phó giám đốc, nhưng chung quy vẫn là cấp phó.

Cao Triết tiếp lời: "Hơn nữa, nhà máy t.h.u.ố.c lá vốn dĩ hiệu quả , nhưng mấy năm gần đây mọc lên nhiều doanh nghiệp tập thể và doanh nghiệp xã đội, sản xuất t.h.u.ố.c lá sợi và t.h.u.ố.c lá điếu đều . Tuy chất lượng của họ đồng đều, nhưng cái rẻ ạ. Thế nên hiệu quả của nhà máy t.h.u.ố.c lá bọn cháu cứ sụt giảm liên tục, Tết năm nay, công nhân viên bình thường chỉ phát hai lạng dầu đậu nành..."

Cân nhắc tổng hợp , Cao Triết và Tiêu Tiểu Thúy đều cho rằng điều sang nhà máy may tiền đồ sẽ hơn. Vốn dĩ ăn Tết xong là bắt tay việc , nhưng vì đến chỗ chú thím, Cao Triết thuận miệng hỏi một câu.

An Họa xong, trực tiếp luôn: "Thím thấy, ở nhà máy t.h.u.ố.c lá sẽ hơn."

Cao Triết và Tiêu Tiểu Thúy đối mặt . Tiêu Tiểu Thúy cẩn thận hỏi: "Tại ạ?"

Tại ư? Dĩ nhiên là vì tương lai sẽ thực hiện chế độ nhà nước độc quyền kinh doanh t.h.u.ố.c lá, còn nhà máy may quốc doanh, xác suất cao là trong vòng đầy mười năm tới sẽ kinh tế thị trường va đập đến mức bên bờ vực phá sản. Cho dù phá sản, giữa một doanh nghiệp độc quyền và một doanh nghiệp cần cạnh tranh mới tồn tại , nhắm mắt cũng chọn cái nào.

"Thím một vài phong thanh, là ngành t.h.u.ố.c lá sắp tiến hành nhà nước độc quyền kinh doanh, những doanh nghiệp xã đội gì đó sẽ phép sản xuất nữa, ai tranh giành hiệu quả với các cháu ."

An Họa thật lòng, vốn dĩ công ty t.h.u.ố.c lá hình như thành lập đầu những năm tám mươi, cô thấy phong thanh cũng gì lạ.

Cao Triết vẫn do dự: "Nhà máy may thực hiệu quả cũng tệ, còn là Giám đốc..." Lời còn dứt, Tiêu Tiểu Thúy quyết đoán : "Được, chúng nhà máy t.h.u.ố.c lá."

Cao Triết ngơ ngác Tiêu Tiểu Thúy, cô Giám đốc nhà máy nữa ?

Tiêu Tiểu Thúy cũng để Cao Triết Giám đốc, nhưng cô luôn cảm thấy, lời thím Ba là chuẩn cần chỉnh. Ừm, cô chính là cái trực giác !

Cao Triết bao nhiêu năm qua cũng quen với việc lấy Tiêu Tiểu Thúy chủ, thế là cứng rắn đổi giọng: "Giám đốc cũng chẳng gì ghê gớm, ở nhà máy t.h.u.ố.c lá, cái chữ 'Phó' sớm muộn gì cũng bỏ !"

Tiêu Tiểu Thúy khen ngợi: "Phải chí khí như thế chứ!"

Cao Triết vẻ đạo mạo, phủi phủi lớp bụi tồn tại tay áo đại biểu.

"Nói đến hiệu quả nhà máy, nhà máy thực phẩm của bọn em bây giờ cũng bằng nữa." Cảnh Bưu .

An Họa từng việc ở nhà máy thực phẩm nên quan tâm hỏi han tình hình.

"Chủ yếu là mảng xuất khẩu giảm , đây chúng em chủ yếu dựa việc kiếm ngoại tệ." Cảnh Bưu dừng một chút tiếp: "Tuy nhiên, nhà máy hiện đang lên kế hoạch cải cách, chuyển trọng tâm sang thị trường trong nước. , chị còn nhớ Phùng Kỳ ? Cải cách là do cô đề xuất đấy, cô giờ lên chức Trưởng phòng sản xuất, Giám đốc tin tưởng cô ."

An Họa gật đầu: "Chị tất nhiên là nhớ cô ... Cô năng nổ, chị luôn cảm thấy cô thể gây dựng sự nghiệp lớn."

Nghe thấy những thành tích tỏa sáng của nữ chính nguyên tác, An Họa tự nhiên thấy an lòng, đều cuộc sống của riêng .

Cảnh Bưu: "Em cảm giác tình hình bây giờ khác , quốc gia phát triển kinh tế, cá nhân cũng thể kinh doanh nữa."

"Cá nhân kinh doanh? Ai thế? Đó chẳng là cắt cái đuôi chủ nghĩa tư bản ?" Cao Triết kêu lên kinh ngạc.

"Anh xem báo đăng , ở miền Nam cái gọi là..." Cảnh Bưu nhất thời quên mất tên gọi. An Họa nhắc nhở: "Hộ cá thể."

"Phải, hộ cá thể! Bây giờ cá nhân kinh doanh gọi là hộ cá thể!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-344-cai-danh-ho-ca-the-nay-co-nhat-dinh-phai-lam.html.]

"Sao chẳng thấy báo chí đăng nhỉ, lừa đúng ?" Cao Triết tin. Đừng Cao Triết tin, phần lớn dân cả nước cũng tin, và nếu đặc biệt quan tâm, căn bản "hộ cá thể" là cái gì.

"Em cũng chỉ vô tình thôi, chẳng lẽ giờ tìm bằng chứng cho chắc?" Cảnh Bưu chẳng buồn thêm với Cao Triết.

Tiêu Tiểu Thúy hứng thú với chuyện .

"Hộ cá thể? Làm kinh doanh? Bán đồ ? Thế đồ bán lấy từ ? Mọi mua đồ chẳng đều dựa tem phiếu cung ứng , chẳng lẽ cần phiếu nữa?"

Cao Triết phản bác: "Nói nhảm gì thế, thể dùng phiếu? Không kinh tế kế hoạch nữa ?"

Tiêu Tiểu Thúy sang An Họa.

An Họa : "Mọi thứ đều khả năng mà, bây giờ chẳng đều đang về cải cách , thể chế kinh tế dĩ nhiên sẽ đổi. Hơn nữa nếu đổi, chắc chắn sẽ bắt đầu từ miền Nam. Các cháu xem, hộ cá thể chẳng xuất hiện ở miền Nam , còn mấy đặc khu kinh tế khoanh vùng cũng đều ở miền Nam cả."

Tiêu Tiểu Thúy: "Nghe thím , cháu thật sự miền Nam xem thử, rốt cuộc nó đổi thế nào."

An Họa: "Sau cơ hội thể mà, mở mang tầm mắt nhiều thêm chút luôn luôn sai."

Tiêu Tiểu Thúy: "Hồi cháu Hải Thị, vì cứ cảm thấy đồ đạc ở Hải Thị thời thượng, nhưng bây giờ cháu Dương Thành!"

An Họa: "Vì bây giờ đang thịnh hành hàng Dương Thành đúng ?"

Tiêu Tiểu Thúy: "Hì hì, hôm nay thế, cháu hộ cá thể, chuyên bán hàng Dương Thành! Chắc chắn là hàng hiếm đắt khách!"

Cao Triết lẩm bẩm: "Nhà công việc đàng hoàng, mắc gì cứ nghĩ đến việc hộ cá thể? Mất mặt lắm, còn mệt, em chẳng sợ mệt nhất ."

" mở cái cửa hàng, bày hàng , đó đợi thu tiền là , mệt cái nỗi gì? Còn chuyện mất mặt... cùng lắm lúc đó thuê một thu tiền!" Tiêu Tiểu Thúy càng nghĩ càng thấy ý tưởng tuyệt vời ông mặt trời! Thuê thu tiền, thế thì càng chẳng mệt chút nào!

Cao Triết thể tin nổi: "Em chỉ nghĩ đến việc cắt đuôi chủ nghĩa tư bản, mà còn bóc lột khác nữa ??"

Tiêu Tiểu Thúy lườm một cái: " học hành bao nhiêu, hiểu đang ."

"Em..."

An Họa cắt ngang: "Được , hộ cá thể cũng dễ thế , đầu tiên là việc nhập hàng là chuyện phức tạp ... Tiểu Thúy, nếu cháu thực sự riêng, thể bắt đầu từ việc nhập một ít hàng tiểu ngạch từ các nhà máy quốc doanh địa phương, ví dụ như khuy áo, tất chân chẳng hạn. Miền Nam xa xôi, cháu cô thế cô, đừng liều mạng chạy qua đó ngay."

Tiêu Chính tới, vặn thấy lời An Họa, hỏi: "Ai miền Nam?"

An Họa kể ý tưởng của Tiêu Tiểu Thúy. Tiêu Chính cũng : "Bên ngoài trị an loạn lạc, cướp đường nhiều lắm, đừng khơi khơi chạy tỉnh ngoài."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Tiêu Tiểu Thúy sợ hãi rụt cổ: "Miền Nam gì chứ, cháu sẽ !"

An Họa sợ dập tắt mất mầm mống kinh doanh của cô cháu gái: "Bây giờ nghĩa là thể , đợi vài năm nữa trị an hơn chút, tình hình rõ ràng hơn chút, cũng muộn."

Tiêu Tiểu Thúy gật đầu như gà mổ thóc: "Cháu lời thím, cứ bán khuy áo với tất chân !"

Cao Triết vẫn thấy mất mặt, gì đó dám, biểu cảm trông vô cùng xoắn xuýt. Tiêu Tiểu Thúy chẳng thèm quan tâm đến .

Khó khăn lắm mới tìm cách cần mà vẫn kiếm tiền, cái danh hộ cá thể cô nhất định cho bằng !

 

Loading...