Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 417: Đến để khoe khoang
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:18:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Hạ Tòng Quân ở cữ, An Họa dọn đến ở hẳn bên , để Dương Đào và Tiểu Ngư Nhi ở nhà .
Cũng chẳng cần An Họa đụng tay việc gì cụ thể, mỗi ngày cô chỉ cần trông coi nhà bếp, chỉ đạo hai giúp việc, trò chuyện cùng Hạ Tòng Quân.
An Họa thấy mấy cành hải đường trong sân đang nở rộ, bèn hái vài cành cắm bình, đặt ngay đầu giường của Hạ Tòng Quân. Căn phòng thanh đạm bỗng chốc thêm vài phần màu sắc, khiến lòng thư thái.
Hạ Tòng Quân An Họa bận rộn với đôi mắt sáng lấp lánh, : "Mẹ ơi, con dâu của thật là hạnh phúc."
An Họa bật : "Sao tự nhiên nịnh thế ."
Hạ Tòng Quân nghiêm túc đáp: "Con nịnh , là thật lòng đấy ạ. Mẹ khác hẳn với những bà chồng khác, cởi mở, sống tình tứ. Nhiều khi con cảm thấy với con chẳng giống của hai thế hệ chút nào, chúng chẳng cách tuổi tác gì cả."
Hạ Tòng Quân từng thấy vợ của mấy em họ nhà , mặt các thím thì ngay cả thở mạnh cũng dám, bình thường bất kể chuyện lớn chuyện nhỏ đều do các thím quyết định. Cô còn từng câu xưa: "Mẹ chồng nàng dâu là thiên địch", cứ như thể hai dù gì thì bẩm sinh ở hai chiến tuyến đối lập, mãi mãi thể hòa hợp.
Nói thật, Hạ Tòng Quân từng thấp thỏm, từng lo sợ khi dâu . giờ đây, cô còn nỗi lo đó nữa.
Mẹ chồng cô ngày thường chỉ dành cho con cháu sự quan tâm và yêu thương, bao giờ can thiệp cuộc sống của vợ chồng trẻ, càng từng hành vi lập quy củ gây áp lực cho con dâu. Dẫu một phần là vì sống xa , nhưng Hạ Tòng Quân linh cảm rằng, dù sống chung một nhà, cô và chồng vẫn thể chung sống .
Tóm , cuộc sống khi kết hôn của cô tự do, chẳng khác lúc là bao. Hơn nữa, tình cảm giữa chồng và bố chồng , đối với hậu bối bọn cô mà , đó là một tấm gương sáng để học tập.
Nghe lời Hạ Tòng Quân, An Họa lườm một cái: "Mẹ vốn dĩ tuổi vẫn còn trẻ mà."
Hạ Tòng Quân : " là ạ, những tuổi trẻ mà trông còn trẻ hơn tuổi nữa. Hai chúng ngoài, chắc chắn tưởng là chị gái của con."
An Họa vui vẻ.
Lúc , một giúp việc báo rằng thím hai của Hạ Tòng Quân đến thăm. Người bước là bà Hạ nhị thím, An Họa gặp trong đám cưới và ấn tượng gì.
Hạ nhị thím tỏ nhiệt tình với An Họa, những tự nhiên gọi An Họa là "em gái", mà còn bảo con gái bà là Hạ Tòng San gọi An Họa bằng "dì".
Hạ Tòng San tỏ vẻ cam lòng, còn kịp mở miệng thì An Họa xua tay ngắt lời: "Không , gọi thì thôi, cũng thói quen ép khác gọi bằng dì."
Hạ nhị thím trừng mắt con gái một cái: "Thật vô lễ, từ nhỏ bà ngoại con chiều hư !"
Hạ Tòng San hậm hực mặt . Hạ nhị thím thấy con gái quả nhiên định chào hỏi nữa, tức đến nhíu mày. Con gái bà từ bao giờ trở nên thiếu giáo d.ụ.c và nóng nảy như chứ?!
Bà hòa với An Họa, nhanh chóng lảng sang chuyện khác: "Thoắt cái mà Tòng Quân sinh con , San San nhà chúng cũng sắp kết hôn tới nơi."
Hạ Tòng Quân ngạc nhiên hỏi: "Tòng San sắp kết hôn ạ? Với ai thế ạ?"
Hạ nhị thím hớn hở : "Với một nước ngoài, nhân viên công tác trú tại Trung Quốc. Cậu thanh niên đó là tài mạo song , tổ tiên cũng là quý tộc, nhà còn cả một tòa lâu đài cổ nữa, đúng ?" Hạ nhị thím sang hỏi Hạ Tòng San.
Hạ Tòng San "ừ" một tiếng hờ hững.
Hạ nhị thím càng tươi hơn: "Những gia tộc giàu lâu đời như họ, đến chuyện khác, cái nền tảng văn hóa là sâu dày. Lúc cầu hôn San San nhà , chiếc nhẫn kim cương đó còn to hơn cả cái Tòng Quân đeo trong đám cưới cơ. San San , hôm nay con nên đeo đến đây cho chị và dì An xem chút chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-417-den-de-khoe-khoang.html.]
Hạ Tòng San mất kiên nhẫn: "Chiếc nhẫn nặng như thế, ai mà đeo tay hàng ngày cơ chứ."
Hạ nhị thím cũng giận, đầy đắc ý. Dù ông cụ giúp đỡ thì San San nhà bà vẫn tìm nơi t.ử tế để gả . Quý tộc nước ngoài chẳng lẽ mạnh hơn nhà họ Tiêu ?
Bỗng nhiên, Hạ nhị thím thấy Hạ Tòng Quân đang mân mê một chuỗi đồ vật gì đó tay, trông giống trang sức, bà khinh khỉnh : "Tòng Quân , cháu đang ở cữ mà còn đeo trang sức ? Có hư vinh thì cũng nên hư vinh đến mức chứ."
Hạ Tòng Quân vội vàng giải thích: "Đây là chuỗi tràng hạt chồng tặng cháu ạ. Cháu thấy nên cầm tay thôi, dù cũng việc gì khác nên buồn chán..."
"Tràng hạt?" Ánh mắt của Hạ nhị thím và Hạ Tòng San cùng tập trung tay Hạ Tòng Quân.
"Đây là chuỗi Thập Bát T.ử từ gỗ trầm hương. Mọi xem, mỗi hạt châu còn khảm sợi vàng hoa văn chữ 'Thọ', miếng 'bội vân' cũng hình hồ lô, tượng trưng cho trường thọ như ý. Mẹ chồng đây là quà tặng cháu khi sinh em bé, mong cháu hưởng phúc đức sâu dày."
Hạ nhị thím thản nhiên : "Chỉ là mấy hạt gỗ thôi mà, gì lạ ."
Hạ Tòng Quân sự khinh miệt trong lời bà , nhịn : "Đây là đồ trong cung ngày xưa đấy ạ, đồ cổ đấy. Cháu từng thấy một chuỗi tương tự trong viện bảo tàng ."
Hạ nhị thím im lặng.
Hạ Tòng San gọi: "Mẹ, bao giờ thì về ạ?"
"Vội cái gì?" Hạ nhị thím quát con gái một tiếng, "Hôm nay chúng đến thăm đứa bé, còn thấy mặt đứa bé mà."
Nói đoạn, bà ghé sát đầu về phía bé Hạ, hừ một tiếng: "Chà chà, con bé lớn lên trông giống hệt nó hồi nhỏ, như một con khỉ con , trổ mã ." Nói bà còn định đưa tay bế.
Đang cái quái gì thế? Chê cháu gái bà ?
An Họa lập tức bước tới ngăn cho bà bế, khách khí : "Trẻ sơ sinh mà bế là bế ? Bà rửa tay khử độc ?"
Hạ nhị thím ngẩn , biểu cảm chút giữ nổi. Bà ghét bỏ ? Bà là con dâu thứ nhà họ Hạ, mà chê bẩn??
Hạ Tòng San nhíu mày: "Mẹ nhà quê , sạch sẽ lắm, cũng bệnh truyền nhiễm, bà thái độ gì thế hả?"
Hạ nhị thím cũng bắt đầu thấy khó chịu. Bà giao hảo với An Họa, nhưng là hạ để khác nhục mạ. Huống hồ bà sống trong nhung lụa, bao vây quanh cung phụng bao nhiêu năm nay, chịu cục tức . Vì , bà ngăn cản sự "vô lễ" của con gái nữa.
Ánh mắt An Họa phóng về phía Hạ Tòng San, giọng điệu nghiêm khắc dạy bảo: "Uổng cho cô là từng du học, ngay cả kiến thức vệ sinh cơ bản cũng hiểu? Cái bẩn bề ngoài thì thấy , chứ vi khuẩn virus thấy ? Các từ bên ngoài , trông thì hào nhoáng rạng rỡ, nhưng ai dính vi khuẩn virus gì !"
Nói xong, An Họa dịu giọng , nở một nụ nhẹ với Hạ nhị thím: "Mong nhị thím đừng chấp nhặt, cũng chỉ vì lo cho đứa trẻ, thể cẩn thận tỉ mỉ hơn một chút. Cái gọi là nuôi con kiểu khoa học, nhị thím là cởi mở, hướng ngoại như , chắc chắn là hiểu cho đúng ?"
Gương mặt Hạ nhị thím lúc xanh lúc trắng, bà chỉ cảm thấy nụ mặt An Họa mà đáng ghét thế !
Hôm nay đúng là nên đến, đến khoe khoang gì còn chuốc một bụng tức!
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."