Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 440: Nhãn quang của ông ấy cũng cao thật đấy
Cập nhật lúc: 2025-12-18 17:19:37
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thật con?!" Tiêu Chính thoáng qua bụng Tư Hiền, vội vàng bảo cô mau nhà : "Đi cẩn thận , chỗ bậc thềm đấy."
Tư Hiền dở dở : "Bố mà cứ giống hệt Tống Dực thế ! Con chỉ m.a.n.g t.h.a.i thôi mà, biến thành thủy tinh ."
An Họa hỏi cô: "Mấy tháng ? Có phản ứng gì con?"
Tiêu Chính bồi thêm: "Phải đấy, hồi con m.a.n.g t.h.a.i mấy đứa, phản ứng dữ dội lắm, chẳng ăn uống gì. Con thì ? Có cảm giác đó ?"
Tư Hiền lắc đầu: "Con mới kiểm tra thôi, mới bảy tuần rưỡi. Ngoài việc buồn ngủ và nhanh đói thì thứ vẫn ạ."
Hạ Tòng Quân : "Mang t.h.a.i kiểu gì cũng chút đổi, hồi bác m.a.n.g t.h.a.i T.ử Hạc, cứ ngửi thấy mùi tanh của cá là nôn."
Tư Hiền bảo: "Hiện tại thì con thấy buồn nôn bao giờ, cái gì cũng ăn , mà còn ăn nhiều hơn nữa."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Ăn tuy là chuyện , nhưng cũng kiểm soát một chút, đừng để con to quá, con vất vả."
Tống Dực vội đáp: "Mẹ, chuyện con hiểu ạ, con sẽ để mắt đến cô ."
An Họa gật đầu, Tống Dực việc luôn chu đáo, cô yên tâm.
Tư Hiền hỏi thăm về Tư Tề: "Em vẫn chứ ạ? Tết em nhiệm vụ về nhà, tính con cũng hơn một năm gặp em ."
An Họa thở dài: "Tốt thì , mỗi tội bận quá, cũng mấy tháng mới gặp nó một . Con bé đó việc bán mạng lắm, nó bảo dùng hành động thực tế để chứng minh bản , dùng huân chương tự giành để che cái hào quang mà bố nó mang ."
Tiêu Chính hừ một tiếng: "Hào quang bố nó mang thì ? Còn đòi che , khác còn chẳng kìa."
Lời tuy là phàn nàn nhưng khóe mắt chân mày Tiêu Chính đều mang theo ý , lộ rõ vẻ kiêu ngạo và tự hào. Không hổ là con gái , cốt cách, chí khí.
Tư Hiền : "Xem nhà chúng tương lai thật sự sẽ một 'Tiểu Tư lệnh Tiêu' đời ."
Mọi đều bật vui vẻ. Tống Dực và Tư Hiền hiện đang sống ở nhà chung cư, ăn xong bữa tối là về.
An Họa dặn: "Đi , Tư Hiền đang mang thai, ở tứ hợp viện tiện."
Tống Dực bảo: "Mẹ, để lát nữa con tìm hiểu xem , thuê sửa sang nội thất cái tứ hợp viện nhé. Quan trọng nhất là lắp thêm một cái nhà vệ sinh, bố ở cũng thuận tiện hơn."
An Họa kinh ngạc hỏi: "Có thể con?"
Tứ hợp viện vốn nhà vệ sinh khép kín, liên quan đến vấn đề đường ống nên đây thể lắp đặt .
"Chắc là ạ, để con hỏi xem ."
"Thế thì quá! Tứ hợp viện ưu điểm là truyền thống, nhưng nhược điểm là thiếu các tiện nghi hiện đại. Nếu cải tạo , đợi bố con nghỉ hưu, chúng sẽ chuyển đến đây dưỡng già."
Tiêu Chính : "Tại đến Bắc Kinh dưỡng già? Chúng cứ ở tỉnh lỵ dưỡng già chẳng hơn , nơi đó ở quen ."
An Họa : "Anh bằng lòng ? Thế thì em đến đây ở."
Tiêu Chính cuống quýt: "Anh bảo bằng lòng ! Em đừng hòng bỏ rơi !"
Mấy đứa con thấy bộ dạng của bố thì đều nhịn đến nội thương. Đợi Tống Dực và Tư Hiền rời , An Họa bắt đầu loanh quanh trong tứ hợp viện, tay cầm giấy bút vẽ vẽ .
Đã định ở đây dưỡng già thì tất nhiên cải tạo cho chỗ đều ý cô mới . Cô dự định ghi ý tưởng của , khi về tỉnh sẽ trao đổi kỹ với Tống Dực.
________________________________________
"Lão Tiêu!" Một đàn ông vai đeo hai ngôi vàng sải bước tiến gần, ôm chầm lấy Tiêu Chính, vỗ vỗ cánh tay : "Sao mấy năm gặp mà ông vẫn giữ phong độ thế , chẳng bạc sợi tóc nào! Ông xem, tóc trắng cứ ngày một nhiều thêm."
Quả thực, gương mặt Hứa Khôn bao nhiêu nếp nhăn, nhưng tóc trắng thì nổi bật.
Tiêu Chính hừ một tiếng: "Lão t.ử vốn dĩ trẻ hơn ông mà."
"Cút ! Ông cũng chỉ kém lão t.ử ba tuổi thôi."
Nói xong, Hứa Khôn híp mắt An Họa bên cạnh Tiêu Chính, chào hỏi: "Em dâu , đám cưới con cả nhà ông chúng gặp , còn nhớ ?"
An Họa đáp: " lão Tiêu kể, Hứa biệt danh là 'Hứa Ba Cân', nghĩa là uống ba cân rượu trắng, khiến ấn tượng sâu sắc lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-440-nhan-quang-cua-ong-ay-cung-cao-that-day.html.]
Hứa Khôn ha hả: "Đấy là hồi trẻ thôi, giờ nữa , giờ già ."
Tiêu Chính: "Thế thì hôm nay thử xem, xem thanh bảo đao của ông rỉ sét ."
Hứa Khôn: "Muốn chuốc say ? Được thôi, ai sợ ai?"
Hôm nay là đám cưới của cháu nội đích tôn nhà Hứa Khôn, tướng tá nhóc đó hệt như đúc từ một khuôn với Hứa Khôn .
Tiêu Chính trêu: "Sao con trai với cháu trai ông đều di truyền cái mặt lưỡi cày của ông thế?"
Hứa Khôn cũng giận, hì hì : "Giống của lão t.ử thì đương nhiên giống lão t.ử ! con gái thì xinh lắm... , Tiểu Ngư Nhi nhà ông đến? còn đang tính để nó quen với con gái đây."
Nói đoạn, Hứa Khôn bảo vợ dắt cô con gái út gần.
Hứa Khôn sinh ba con trai mới một mụ con gái, nên cưng như trứng mỏng. Cô bé gương mặt giống Hứa Khôn vì mập mạp, chỗ nào cũng tròn vo. Có lẽ vì đang tuổi dậy thì nên mặt lác đác vài nốt mụn.
An Họa thấy cô bé trắng trẻo mập mạp đáng yêu, cô kéo cô bé gần, âu yếm hỏi: "Cháu tên là gì thế?"
Cô bé khá bạo dạn, lanh lảnh đáp: "Tên khai sinh của cháu là Hứa Tĩnh Như, ở nhà bố gọi là Ni Ni ạ."
An Họa bóp bóp bàn tay múp míp của cô bé, khen ngợi: "Ni Ni đáng yêu quá, bàn tay nhỏ mềm mại như kẹo bông ."
Vợ Hứa Khôn thấy An Họa cứ nắm tay Ni Ni nỡ rời, cô thực lòng thấy đứa trẻ đáng yêu, cũng : "Nó cứ suốt ngày chê béo, ở trường bạn học trêu nên đòi giảm cân, ngày ăn một bữa, bố nó xót hết cả ruột."
An Họa lắc đầu: "Thế là , đang tuổi lớn mà, ăn cơm. Ni Ni , nếu cháu thực sự giảm cân thì hãy vận động nhiều , chạy nhảy nhiều lên."
Hứa Tĩnh Như bĩu cái môi nhỏ: " mà cháu cứ ăn nhiều một tí là tăng cân, nên chỉ còn cách ăn ít thôi."
Vợ Hứa Khôn chen ngang: "Nó giống hệt bố nó, chỉ mê món thịt kho tàu, chị bảo thịt kho tàu mà ăn thì béo cho ?"
An Họa khuyên: "Cháu thể ăn nhiều thịt gà, thịt cá, thịt bò, đó là những loại đạm chất lượng cao. Tóm , trẻ con tuổi dậy thì nhất đừng nhịn ăn để giảm cân, cho sức khỏe ."
Vợ Hứa Khôn đẩy đẩy Hứa Tĩnh Như: "Nghe thấy ? Dì An Họa cũng thế đấy."
Hứa Tĩnh Như thấy dì An Họa xinh nên tự nhiên lọt tai, gật đầu: "Vâng, cháu sẽ ăn nhiều thịt gà, cá với bò ạ." Cô bé thầm hy vọng cũng thể lớn lên xinh như dì An Họa .
Phía bên , Hứa Khôn thấy An Họa quý mến con gái , khơi chuyện đính hôn từ bé với Tiêu Chính: "Để con gái với Tiểu Ngư Nhi đính hôn từ bé thì thế nào?"
"... Thằng út nhà mới học tiểu học, con gái ông sắp lên cấp ba đấy."
"Chỉ hơn bốn tuổi thôi mà! Gái hơn hai thì giàu, con trai ông rước con về là rước cả hũ vàng đấy!" Hứa Khôn sang An Họa: "Thế nào em dâu, hai nhà chúng thông gia ?"
An Họa nắm tay Ni Ni, bảo: "Hai nhà kết thì còn mong hết! lỡ Ni Ni lớn lên trong mộng, cái hôn ước chẳng khó con bé ? nghĩ hạnh phúc của con cái nên để chúng tự tìm kiếm và theo đuổi."
Vợ Hứa Khôn lườm chồng một cái: "Phải đấy! Thời đại nào mà còn nhắc chuyện đính hôn từ bé, đồ phong kiến hủ lậu!"
Hứa Khôn ba vây công, mất mặt đành lủi thủi ngậm miệng.
Một lúc , ông : "Lão Tiêu, thằng Ba nhà việc quyền ông vẫn chứ? Có gây rắc rối gì cho ông ?"
Con trai thứ ba của Hứa Khôn là Hứa Thừa Chí, nghiệp đại học địa phương xong thì nhập ngũ, ở đơn vị của Tiêu Chính. Hứa Khôn nhờ riêng Tiêu Chính để mắt tới. Tiêu Chính gặp Hứa Thừa Chí nhưng trai ưu tú, thạc sĩ chuyên ngành kỹ thuật điện tử, là nhân tài trình độ cao mà quân đội hiện nay đang cực kỳ cần.
"Lão Hứa, ông định tâm xui khen con trai ông đấy ? Một thanh niên ưu tú như thế thì gây rắc rối gì cho ?"
Hứa Khôn tươi như hoa, vỗ vai Tiêu Chính: " ông khen nó, vẫn thông gia với ông! Lão Tiêu, cặp song sinh nhà ông chẳng vẫn còn một đứa con gái , gả cho thằng Ba nhà con dâu thì thế nào?"
Tiêu Chính cạn lời: "Trong đám chiến hữu sinh con gái nhiều như thế, ông cứ nhắm thế hả?"
Hứa Khôn: "Đấy là vì nhãn quang của cao mà! Con cái nhà ông đứa nào cũng mã, kết hợp với nhà thì sinh lũ nhỏ chẳng lên đến tận trời xanh !"
Tiêu Chính cái mặt lưỡi cày lồi lõm của Hứa Khôn, thầm nghĩ: Nhãn quang của ông cũng "cao" thật đấy.
Cái gen di truyền mạnh mẽ của Hứa Khôn, thấy hãi lắm.