Thập Niên 60: Xuyên Thành Vợ Cũ Pháo Hôi, Mang Theo Bé Con Đi Tìm Chồng - Chương 74: Anh con rể này đôi khi cũng đáng ăn đòn thật
Cập nhật lúc: 2025-12-18 16:52:19
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ăn xong bữa cơm tất niên, cả nhà vốn định cùng thức đón giao thừa, nhưng Ngô Hiểu Lâm dắt An Điềm Điềm phòng từ sớm.
Sắc mặt An Trạch : "Kệ cô , chúng thức của chúng ."
Khâu Thục Thận bảo: "A Trạch, con phòng với Hiểu Lâm ."
An Trạch mặt chỗ khác: "Con ."
An Bá Hòe lệnh: "Đi mau."
An Trạch dứt khoát dậy ban công hút thuốc.
An Bá Hòe tức giận: "Nó bây giờ đến lời cũng thèm nữa ."
Khâu Thục Thận an ủi ông: "Thôi mà, đều là đến tuổi tam thập nhi lập , nó chủ ý của riêng ."
An Bá Hòe hừ giọng: "Nó chủ ý gì? Đến cái tổ ấm nhỏ của còn kinh doanh chẳng xong! Không tu tề gia, thì cống hiến cho quốc gia?"
Khâu Thục Thận gì, con dâu hiểu chuyện, tại cứ đổ lên đầu con trai?
An Họa đặt Đông Đông đang buồn ngủ díp mắt lòng Tiêu Chính, định ban công xem An Trạch thế nào. Tiêu Chính kéo cô , khoác cho cô chiếc áo đại quân nhu: "Ngoài trời lạnh, cẩn thận kẻo cảm lạnh đấy."
An Họa mỉm với .
An Bá Hòe và Khâu Thục Thận thấy cảnh thì nhẹ lòng, con trai con gái, suy cho cùng cũng một đứa hôn nhân hạnh phúc.
Nghe thấy tiếng động, An Trạch đầu thấy em gái đến liền vội vã dụi tắt điếu thuốc, lấy tay xua bớt mùi khói.
"Ra đây gì?"
"Hít thở khí chút thôi ạ." An Họa bên cạnh .
Tiếng pháo hoa nổ ngớt, trong khí phảng phất mùi t.h.u.ố.c súng.
"Hồi nhỏ em sợ nhất là tiếng pháo nổ, đứa trẻ nhà hàng xóm dùng pháo dọa em, em đ.á.n.h cho nó sưng vù mặt mũi." An Trạch bật , "Đó là duy nhất trong đời em đ.á.n.h đấy, nhớ ?"
An Họa gật đầu: "Anh còn giúp em đ.á.n.h nữa mà."
Hai em .
"Em và Tiêu Chính, hạnh phúc ?"
An Họa chút do dự gật đầu: "Rất hạnh phúc ạ."
An Trạch cảm thấy ngạc nhiên. Anh và bố hồi đó đều phản đối An Họa gả cho Tiêu Chính, chủ yếu là vì cảm thấy quan niệm và thói quen của hai khác biệt quá lớn, chắc chắn sống nổi với . Sau khi kết hôn, An Họa quả thực đúng như họ dự đoán, cuộc sống hôn nhân vui vẻ.
Sao mới theo quân nửa năm mà đổi lớn đến thế? An Trạch em gái hề dối... Chỉ cần thực sự sống là .
"Còn thì , trai?" An Họa hỏi.
An Trạch từ đến nay bao giờ giấu giếm em gái điều gì, thở dài: "Anh cảm thấy chị dâu em đổi ."
"Thay đổi thế nào ạ?"
An Trạch nghĩ một lát mới : "Cô là đóa hoa kiêu hãnh sinh trưởng trong cảnh thanh bần, còn bây giờ... thấy cô thực dụng."
An Họa hồi tưởng , chậm rãi : "Thực , hồi đó cưới chị dâu cũng vội vàng, hình như quen bao lâu ? Anh dám chắc mà hiểu lúc đó chính là bộ con chị ?"
An Trạch ngẩn . Quả thực là như .
Anh quen Ngô Hiểu Lâm, cô thu hút, khao khát tiếp cận cô , nên chủ động giúp cô mượn sách, tìm tài liệu ngoại văn... việc họ chính thức bên , là động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-60-xuyen-thanh-vo-cu-phao-hoi-mang-theo-be-con-di-tim-chong/chuong-74-anh-con-re-nay-doi-khi-cung-dang-an-don-that.html.]
Có một , đến nhà in đưa tài liệu cho Ngô Hiểu Lâm thì cô ốm về nhà , thế là hỏi thăm địa chỉ để mang đến tận nhà, sẵn tiện thăm bệnh luôn.
Nhà họ Ngô lúc đó chỉ Ngô Hiểu Lâm, cô bệt giường, uống chén nước cũng gượng xác bệnh tật tự rót. An Trạch đành lòng, ở chăm sóc cô một lát. Nào ngờ, Ngô đột ngột trở về, túm lấy hô hoán là lưu manh, bảo và Ngô Hiểu Lâm cô nam quả nữ ở chung một phòng là ý đồ , khiến hàng xóm láng giềng đều kéo đến xem.
An Trạch chỉ trỏ, hổ tột cùng. Ngô Hiểu Lâm buột miệng: "Anh lưu manh, là đối tượng của con!"
Sau đó Ngô Hiểu Lâm giải thích với An Trạch, lúc đó cô cũng vì nóng lòng hiểu lầm là lưu manh nên mới , còn xin . An Trạch bày tỏ để tâm.
nhà họ Ngô khẳng định chắc nịch là hai đang yêu đương, thường xuyên gọi Ngô Hiểu Lâm dẫn về ăn cơm. Ngô Hiểu Lâm khổ sở vô cùng, định với gia đình là cô và An Trạch chia tay, cùng lắm là mắng một trận. An Trạch ý định của cô , cô khó xử nên theo cô về nhà ăn cơm. Cứ thế qua , giả thành thật.
An Trạch thừa nhận, lúc đó khá nhiều thiện cảm với Ngô Hiểu Lâm, việc hai phát triển tình cảm là thuận nước đẩy thuyền. lời An Họa cũng sai, và Ngô Hiểu Lâm quen hai tháng thì ở bên , thêm hai tháng nữa thì kết hôn, quả thực thể là sự hiểu sâu sắc.
Hồi đó vì kết hôn vội vã như ... Là vì bố của Ngô Hiểu Lâm bệnh nặng, sợ sống bao lâu nữa, thấy con gái nơi chốn. Mà An Trạch và Ngô Hiểu Lâm lúc đó đang trong giai đoạn nồng cháy, nhất thời bốc đồng nên cũng phản đối việc kết hôn.
Những năm kết hôn , An Trạch nhận điều gì, mà là ván đóng thuyền, nghĩ nhiều.
An Trạch hút thuốc, tay mân mê bao t.h.u.ố.c lá.
An Họa : "Anh , chuyện của và chị dâu, em là em gái, ở góc độ ngoài, em thể và cũng nên can thiệp gì. một chuyện em nhắc nhở , tình hình hiện nay mấy yên bình, bàn luận chính trị, sống trong chính trị, mà chính trị vô tình, cha con chị em đều thể vì thế mà trở mặt, vợ chồng cũng ."
Dưới góc của An Họa, việc Ngô Hiểu Lâm gả cho An Trạch rõ ràng là tính toán từng bước, điều cô nhắm tới chính là điều kiện của An Trạch. Thực ham điều kiện cũng là chuyện thường, ai kết hôn mà điều kiện cơ chứ, con luôn hướng về lợi ích của đầu tiên. Chỉ sợ là trong mắt chỉ lợi ích, hành vi đều phục vụ cho lợi ích.
Ngô Hiểu Lâm mấy năm thể hiện , ít nhất nhà họ An đều ấn tượng về cô , nhưng năm nay chỉ bố An cho An Họa một khoản của hồi môn là lập tức biến thành khác. Điều khiến khỏi nghi ngờ, nếu gặp chuyện liên quan đến lợi ích sát sườn hơn nữa, liệu cô trở nên xa lạ hơn .
"Họa Họa, em trưởng thành ." An Trạch thở dài, em gái với con mắt khác xưa.
An Họa hờn dỗi bảo: "Những lời em để lòng đấy."
An Trạch xoa đầu em gái: "Anh ." Chẳng rõ là thật đang dỗ dành em gái.
"Đi thôi, chúng nhà." An Trạch dắt An Họa phòng.
Tiêu Chính đang cùng An Bá Hòe bàn luận chuyện gì đó. An Họa bước tới.
"... Chủ nghĩa đế quốc là tà ác, nhưng chủ nghĩa tư bản chắc . Đi sâu tìm hiểu sẽ thấy chủ nghĩa tư bản tính hai mặt rõ rệt. Khi chúng phát huy và tận dụng hợp lý những khía cạnh tích cực của nó, thể thúc đẩy khoa học kỹ thuật, lực lượng sản xuất phát triển, năng suất lao động nâng cao rõ rệt, quần chúng nhân dân cũng thể hưởng lợi từ đó. Tất nhiên, những hạn chế cũng rõ ràng, ví dụ như cách giàu nghèo, khủng hoảng kinh tế chu kỳ, cho nên chúng nhận và lợi dụng một cách lý tính, khách quan."
Tiêu Chính : " chủ nghĩa tư bản tính ăn mòn cực mạnh, nếu phát triển chủ nghĩa tư bản , đợi đến khi nó thấm từng lỗ chân lông của xã hội, lúc đó mà kiểm soát ?"
An Bá Hòe: "Anh đa nghi quá ..."
An Họa khẽ ho một tiếng, cắt ngang lời An Bá Hòe.
"Bố, đêm ba mươi Tết thì đừng bàn luận những chủ đề nhạy cảm nữa."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
An Bá Hòe: "Có gì mà nhạy cảm? Bố chỉ tán gẫu với con rể thôi."
An Họa nghiêm nghị: "Trước khi theo quân con chẳng dặn bố là ít bàn luận chính trị ? Bố cứ công việc nghiên cứu văn sử của bố là ."
Vừa những lời phát biểu của An Bá Hòe khiến An Họa linh cảm thấy nguy hiểm. Tạm bàn đến việc những lời đó đúng sai, ít nhất nó thể trong bối cảnh hiện nay. Nói ở nhà thì thôi, chỉ sợ quen miệng ngoài cũng phát biểu ý kiến như thế với .
Thấy con gái vẻ hung dữ, An Bá Hòe quả thực chút sợ, lầm bầm: "Con gái từ bao giờ mà ghê gớm thế ..." hỏi Tiêu Chính: "Nó đối với cũng ghê gớm thế ?"
Tiêu Chính hì hì : "Đối với con thì vẫn , chủ yếu là do con ngoan."
An Bá Hòe: "......"
Đừng nữa, con rể đôi khi cũng đáng ăn đòn thật.