Chu Đình Đình nhắc nhở một câu: "Nếu yên tâm, thì vẫn nên nuôi một con ch.ó nhỏ để trông nhà.
Ít nhất lạ , gì khác, cũng thể nhắc nhở.
Chu Đình Đình "tọa trấn", Trần Thục Nhã kiểm soát bộ quá trình, đợi Chu Đình Đình , cô cũng xì ”.
Bạch Yên đến gần, ánh mắt lóe lên nghi ngờ: "Bây giờ , vẻ khác so với đây.
Khác?
Trân Thục Nhã khổ, là còn ngốc như nữa ?
Cô thở dài, hỏi ngược : "Khác ở ?"
Bạch Yên ấp úng nên lời một lúc mới một câu: “Có khí phách hơn đây."
Trân Thục Nhã nhún vai: "Không còn cách nào khác, nồi" sắp đổ lên đầu , nếu chút đầu óc, thì sẽ thảm." Tiên mất vài tệ, vài chục tệ.
Mà là vài trăm tệ, nhà cô tiên cũng tiêu như .
Rơi xuống nước còn thể thấy tiếng vang, nhưng đưa cho đám thanh niên trí thức, thì danh tiếng của cô sẽ hỏng bét.
Cái gì nhẹ cái gì nặng, cô phân biệt .
Nghĩ đến đây, cô càng ghét Lâm Quả Lạc hơn, trừng mắt cô một cái, bỏ mặc Bạch Yên và những khác, tức giận trở về phòng.
Ghét tất cả .
Đều là giả tạo!
Giả vờ giả vịtI!l Chu Đình Đình vê nhà, thím tư vẫn ngủ, đợi cô về, hai liền chuyện về việc .
Thím tư vẫn còn khá xúc động.
"Hây, đều là trẻ con, tuổi còn trẻ xa quê hương, đến một nơi xa lạ, cũng dễ dàng.
Nói đến đây, thím tư Chu Đình Đình với ánh mắt thương xói: "Con cũng dễ dàng, con gái nhà , thể vững ở nơi xa lạ, khó khăn ."
Chu Đình Đình nghiêm túc suy nghĩ một chút.
Cũng tạm, chỉ cần nắm đ.ấ.m đủ cứng, thì "đánh thắng đó, chuyện trong nháy mắt thôi.
'Cũng ạ. Thím tư Chu Đình Đình , càng đau lòng hơn.
Nếu nhà " ”, thì cần một cô gái nhỏ xông pha trận mạc.
"Thôi ,' thím tư đưa tay, đắp chăn cho Chu Đình Đình: "Cuộc sống của chúng chắc chắn sẽ ngày càng hơn!"
Bà mỉm vỗ vỗ Chu Đình Đình: "Ngủ , muộn , ngày mai con còn học, vất vả lắm đấy."
Thật vất vả lắm.
Chuyện của con cái cơ bản đều do hai ông bà chú thím tư lo liệu hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-binh-manh-me-qua-treu-nguoi-ca-nha-vo-yeu-cau-xin-tha-thu/chuong-462.html.]
Cô chỉ là ban ngày học mật , đến trêu chọc con một chút, còn cơ bản cần cô gì. "Thím" Chu Đình Đình "tỏ tình" với thím tư trong đêm tối : "Thím thật , thật đó!"
Thím tư vui mừng: "Con cũng , thím và chú tư con những ngày sống, thật sự là mơ cũng dám nghĩ đến."
Thịt ba ngày hai bữa ăn.
Trứng thì càng đổi cách ăn, hôm nay trứng vịt, ngày mai trứng gà, ngày trứng ngỗng, hai đứa nhỏ Chu Uy Mãnh và Chu Mỹ Mỹ lên núi một chuyến, còn thể mang về một ít trứng chim.
Cuộc sống như , dám nghĩ đến.
Nga
"Vậy,' Chu Đình Đình bắt đầu kế hoạch "dụ dỗ" âm thâm của : "Thím từng nghĩ đến việc sống cùng chúng con mãi mãi ?” Thím tư ngẩn : '"Hả?"
"Cháu bây giờ vẫn còn ở nông thôn, thi đại học, nếu thật sự thi đỗ, thì đến nơi khác học tập,' Chu Đình Đình cảm thấy lúc , cũng thể "mất mặt" một chút.
Dù thím tư thật sự quan tâm đến hai chị em, nếu đổi khác đến, Chu Đình Đình học cũng lo lắng.
'Cho nên, ai chăm con.
Chu Đình Đình xoay , nghiêng: "Thím, cháu thật sự thích thím, thím cũng , ruột cháu gì, cháu lớn như , giống như đứa trẻ mồ côi. Chỉ thời gian ở bên thím, cháu mới cảm nhận sự ấm áp của lớn."
Là sự ấm áp nhẹ nhàng, âm thâm.
Cô nghĩ, nếu một ruột như , thì thật sự còn gì để tiếc nuối.
Đáng tiếc, cuộc sống bao giờ hảo.
Trong lòng thím tư cũng chua xót: "Chỉ cần con cân chúng , thím chắc chắn sẽ từ chối."
Thật ?”
"Thật!"
Chu Đình Đình vui mừng: “Vậy cháu coi như thật nhé! Hoắc Thanh Minh đáng tin cậy, vẫn là chú thím đáng tin cậy! Thím yên tâm, cháu sẽ hiếu thuận với hai như cha , đến lúc đó, cháu sẽ phụng dưỡng hai !"
Đây là lời hứa của Chu Đình Đình, cũng là một lời đảm bảo cho chú thím tư.
Nếu cô thật sự thành công, con cái nhà chú thím tư, chỉ cần đứa nào chí tiến thủ, cô thể giúp đỡ, vẫn nên giúp đỡ một chút.
Thời gian thấm thoát trôi qua, đến lúc thu hoạch mùa thu.
Tin tức khôi phục thi đại học càng ngày càng lan rộng, đám thanh niên trí thức cũng càng ngày càng náo động, nhưng mà, chuyện quyết định chính thức, thì ai dám lơ là việc thu hoạch mùa thu.
Thi đại học quan trọng, nhưng ăn no, còn quan trọng hơn.
Chu Đình Đình 'rút lui" khỏi việc thu hoạch mùa thu, trở thành chủ đề bàn tán của , nhưng bây giờ nhiều việc, mệt mỏi, cũng chỉ lưng một chút, chuyện coi như xong.
"Không , chúng quan tâm đến họ, thì cứ ! Mỗi nhà mỗi cảnh, chúng để ý đến họ."
Tâm trạng Chu Đình Đình , lập tức đáp: Vâng".
Ngày 21 tháng 10.
Hai chị em hai tháng rưỡi, đây là một ngày bình thường, cũng là một ngày bình thường.