" ,” Chu Đình Đình đột nhiên lên tiếng, Hồ Căn Miêu giật "Hửm?”
Gã đầy nghi ngờ, Sao ?"
Chu Đình Đình nghiêm túc, Anh bơi ?”
Hô Căn Miêu nham hiểm/'Bây giờ bắt đầu quan tâm đến ? Đừng vội, chỉ cần chúng thật sự ở bên , thì nhiều cơ hội để cô quan tâm đến ."
Chu Đình Đình: ”...'
Ngứa tay quá.
Cô hít sâu một ,'Biết bơi ?” "Đương nhiên là ” Hồ Căn Miêu còn khoe khoang thành tích hồi nhỏ của , nhưng, sự kiên nhẫn của Chu Đình Đình cạn kiệt.
Cô tiến lên một bước, nhân lúc Hồ Căn Miêu kịp phản ứng, nắm lấy cổ áo gã , nhẹ nhàng giơ tay lên, ném gã ao nhỏ bên cạnh.
Ao nhỏ nước sâu, cho dù là bơi cũng c.h.ế.t đuối , huống chị, Hồ Căn Miệu vốn dĩ bơi.
Vậy thì vấn đề gì, Chu Đình Đình ném gã xuống, cùng lắm là để gã rửa sạch đầu óc.
Còn ác ý khác? Đương nhiên là , chuyện đ.á.n.h giữa ban ngày ban mặt, Chu Đình Đình đây sẽ .
, Chu Đình Đình bây giờ sẽ như , hại hại , quá thiệt thòi.
Bây giờ cô học khôn , chỉ tìm lúc vắng lén lút trùm bao tải, đ.á.n.h gã một trận.
Hồ Căn Miêu rơi xuống nước, c.h.ế.t lặng,'Cô gì ? Cô gái điên .
Chu Đình Đình trợn trắng mắt,/'Điên cái gì mà điên, còn nhảm nữa, bà đây đ.á.n.h c.h.ế.t , thật sự là hôm nay ngoài xem hoàng lịch. Cả ngày, chỉ gặp rác rưởi. Bà đây , kết hôn, gia đình, còn tỏ tình cái gì, trong đầu ngoài yêu đương, thì còn chuyện gì khác ? Hơn nữa, cho dù là yêu đương, thì sự tự tin của , thật sự khiến buồn nôn, ghê tởm! Tỏ tình còn chê bai đối phương, ? Hôm nay ngoài vội quá, quên mang theo não, tiện tay nhét cứt đầu ?"
Chu Đình Đình nghĩ nữa, càng nghĩ càng tức, thật sự, Còn chê bai , thật sự là cho mặt mũi, cũng xem là cái thá gì. Chạy đến , khinh, còn ngoài nhan sắc thì gì cả, sức mạnh của thể đ.á.n.h răng rơi đây đất."
Chu Đình Đình chống nạnh mắng chửi, Hoắc Thanh Minh phía :.....
Ừm, lâu thấy vợ hoạt bát như .
Khóe miệng khỏi nở nụ , Hoàng Phiên Nhiên thấy Hoắc Thanh Minh, ngây ,Anh Hoắc, đến đây?
Hoắc Thanh Minh giơ bó hoa trong tay lên, nhẹ giọng : Hoa ven đường nở , hái một ít mang về cho Đình Đình."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-binh-manh-me-qua-treu-nguoi-ca-nha-vo-yeu-cau-xin-tha-thu/chuong-617.html.]
Nếu Hoắc Thanh Minh nhớ nhầm, thì Chu Đình Đình đây thích những thứ nhỏ nhặt , bây giờ dám nữa, là vì hai chị em bây giờ như khỉ con .
Leo trèo khắp nơi, thấy, thì vặt hoa bẻ cành là chuyện nhỏ, nhặt thứ gì cũng nhét miệng là chuyện lớn.
Dân dần, Chu Đình Đình cũng mang những thứ vê nhà nữa.
Hoắc Thanh Minh vẫn nhớ. Nụ mặt Hoàng Phiên Nhiên rạng rỡ hơn, cô gật đầu, nhỏ giọng ,'Ha ha ha, , Hoắc, mau dỗ , thấy Đình Đình sắp nổ tung ."
Hoắc Thanh Minh gật đầu, thấy , , bây giờ cô đang vui vẻ, đến đó, thì cũng xui xẻo."
Ai gây chuyện, thì đó giải quyết.
Nga
Hoắc Thanh Minh cảm thấy nội tâm của Chu Đình Đình mạnh mẽ, cân can thiệp quá nhiều, hơn nữa...
Anh chút chột .
Chu Đình Đình liên tục gia đình, nhưng ai tin, nguyên nhân chính, là ở . Nửa đầu năm nay, quá bận, căn bản thời gian.
Chỉ cân thỉnh thoảng đến trường đại học Bắc Kinh một , thì nhiều lời đồn đều thể tự biến mất.
Bây giờ nghĩ Hoáắc Thanh Minh cũng hối hận, tại đến sớm hơn một chút, chỉ cân bóp c.h.ế.t những thứ lộn xộn từ trong trứng nước, thì chẳng là xong chuyện .
Anh bên cạnh chờ đợi, im lặng, đợi Chu Đình Đình trút giận xong, đầu , ôI
Người cũng đụng họng súng.
Cô nhướn mày, móc,'Ô, còn đến đây thăm em ?” Hoắc Thanh Minh bất lực, phát hiện , thì che giấu cũng vô ích, cứ thế ôm hoa chậm rãi tới"m, hôm nay việc gì, nên định đến thăm em một chút."
Phải thừa nhận, Chu Đình Đình thấy hoa, tâm trạng .
Nhướn mày,Mang đến cho em ?”
"”Ừm," Hoắc Thanh Minh nhẹ giọng giải thích/"Trên đường thấy, cảm thấy em sẽ thích."
Được , Chu Đình Đình thừa nhận, cô thật sự thích.
Nhận lấy hoa, Chu Đình Đình kéo Hoắc Thanh Minh cầu, lườm Hồ Căn Miêu đang ướt như chuột lột ở ,'Thấy ? Đây là cha ruột của con . Anh so với ? Đừng c.h.ế.t! Cho dù móc mắt , thì cũng thèm , những lời , thật sự khiến ghê tởm!"
Hồ Căn Miêu thấy Hoắc Thanh Minh cao lớn trai, quả thật ngây , gã luôn tưởng rằng Chu Đình Đình chỉ là chấp nhận những theo đuổi, mà bịa cái cớ, trong nháy mắt đều trở thành sự thật.
"Không, thể nào!" Hồ Căn Miêu lúng túng,'Bọn họ đều cô yêu mà.'
"Bất kể yêu , thì hành vi cố tình chê bai con gái của đều là tôn trọng khác.'