Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 101: Tất Cả Đã Có Anh

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:33:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Quân Thành vốn luôn im lặng ăn cơm, hai chị em họ chuyện gì, để tâm, câu mới lên tiếng, "Hai cứ tập trung thi , chuyện bên ngoài đừng lo."

Nói xong, dừng một chút thêm, " cũng cẩn thận, khi thi kiểm tra xem đồ đạc mang đầy đủ , quan trọng nhất là bình nước rời khỏi tầm mắt, nếu lỡ rời thì nước bên trong uống nữa."

Thanh Vân hiểu ý dặn dò của rể là gì, nhưng Lâm Thanh Bình thì hiểu, lập tức gật đầu nghiêm túc.

Thời tiết tháng bảy, thật là nóng bức!

Lâm Thanh Bình thực sự vô cùng nhớ máy lạnh kiếp .

lúc , trong nhà trọ chỉ quạt điện, Lâm Thanh Bình và Thanh Vân tối ngủ thổi thông đêm.

Mấy ngày thi, Cố Quân Thành đều ở riêng một phòng, để hai chị em họ ở cùng , cũng là yên tâm để Thanh Vân một ban đêm.

"Tên họ Mã , trong mắt vẻ tà khí." Cố Quân Thành như .

, tối hôm đó, khi ngủ cùng chị, Thanh Vân còn với chị, "Chị ơi, rể thật ."

Lâm Thanh Bình liền hiểu, trách nhẹ em gái một tiếng, "Muốn gì thì cứ thẳng ."

Thanh Vân khúc khích, "Chị, chị định thi đại học ở ?"

Lâm Thanh Bình thực cũng ý định gì cụ thể, kiếp tham gia thi đại học, nên cũng nắm chắc thể đạt bao nhiêu điểm, nhưng thi đỗ một trường cao đẳng thì thành vấn đề gì chứ?

"Cứ hết sức , hãy tin năng lực của hai chị em chúng !" Lâm Thanh Bình thể những lời chán nản ảnh hưởng tinh thần của Thanh Vân, cho dù lý tưởng, thì sang năm thi !

Thanh Vân áp sát cô hơn, nhỏ, "Chị, nếu chị thi đỗ một trường đại học ở thành phố lớn, thì rể tính ?"

"Anh vẫn là rể của em thôi! Thì tính ?" Lâm Thanh Bình thọc nhẹ em, "Em cũng nghĩ lung tung mấy chuyện vô ích ?"

Thanh Vân liền vui lên, "Em... em cũng chỉ nghĩ bậy thôi mà! Chị, em thấy rể , nhà rể , nhà rể cũng đều ."

Lâm Thanh Bình mỉm , đương nhiên là !

"Đi ngủ sớm , chuyện nữa, ngày mai thi !" Lâm Thanh Bình tắt đèn, ngủ.

Có lẽ vì căng thẳng, lẽ vì trong lòng yên, Lâm Thanh Bình ngủ sâu, chỉ một tiếng động nhỏ là tỉnh giấc. Về , chợp mắt một lúc, đ.á.n.h thức bởi một tiếng động lớn đột ngột từ phòng bên cạnh.

Tỉnh dậy, phòng bên cạnh vẫn còn tiếng động.

Phòng bên cạnh là Cố Quân Thành!

Cô nhẹ nhàng vén chăn, chân đất, lén chạy ngoài.

Cửa phòng bên cạnh đang đóng, lúc bên trong còn một chút âm thanh nào.

Dù Cố Quân Thành thủ phi phàm, nhưng bây giờ chân bình phục, đột nhiên yên tĩnh như , Lâm Thanh Bình vẫn lo lắng, xảy chuyện gì ?

Cô nhẹ nhàng gõ cửa, "Cố Quân Thành? Cố Quân Thành?"

Gõ mấy tiếng , cửa từ bên trong mở .

Cố Quân Thành vẫn nguyên vẹn, hề hấn gì.

Lâm Thanh Bình thở phào nhẹ nhõm, hạ giọng hỏi, "Chuyện gì ?"

trong, chỉ thấy một đàn ông sàn nhà, trói , trong miệng nhét thứ gì đó, đang giãy giụa.

"Không ." Cố Quân Thành cũng nhỏ, "Mau về phòng ngủ , ngày mai còn thi nữa!"

" …"

Cố Quân Thành đột nhiên tiến gần, vòng tay ôm lấy cô vỗ nhẹ, "Em tin ? Chuyện nhỏ thôi, ngủ , tất cả ."

Nghe câu "tất cả " , Lâm Thanh Bình cũng yên tâm hơn nhiều, dựa vai , "Ừm, cẩn thận đấy."

Cố Quân Thành vỗ nhẹ đầu cô, "Đi ."

Lâm Thanh Bình lúc mới về phòng.

Kể từ đó, nhà trọ còn động tĩnh gì khác, Lâm Thanh Bình ngủ một mạch đến sáng.

Việc đầu tiên khi cô tỉnh dậy là sang phòng bên cạnh xem tình hình, kết quả kịp khỏi cửa thì tiếng gõ cửa vang lên, Cố Quân Thành đang ở ngoài gọi họ, "Lâm Thanh Bình? Dậy thôi!"

Cô bước nhanh đến mở cửa.

Ngoài cửa chỉ một Cố Quân Thành.

Người ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-101-tat-ca-da-co-anh.html.]

quanh.

Cố Quân Thành mỉm , giọng cực kỳ thấp, "Đưa đến đồn công an ."

Lâm Thanh Bình cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ hai chuyện như , trông thật mật, như đang chuyện riêng , khiến Thanh Vân ngại ngùng mặt .

"Khụ khụ…" Cố Quân Thành cũng nhận điều , tự ngại ngùng, to, "Hai thu xếp đồ đạc xong ? Để giúp kiểm tra."

Lâm Thanh Bình vành tai đỏ ửng, nhịn .

Cố Quân Thành thực sự tỉ mỉ giúp họ kiểm tra đồ dùng thi cử, cùng họ ăn sáng, và tiễn họ đến trường thi.

Đến cổng trường thi, ngờ thấy Mã Văn Vũ.

Đứng đằng xa, trông ngang ngược.

Thanh Vân đối mặt với , liền phía Lâm Thanh Bình và Cố Quân Thành.

Cố Quân Thành cao lớn, Lâm Thanh Bình cũng cao hơn Thanh Vân một chút, Thanh Vân nhỏ nhắn, trốn phía thì phía thấy.

Tên Mã Văn Vũ còn mặt dày mày dạn tiến lên gọi "chị", "Chị ơi, rể! Chiêu Đệ ?"

Lâm Thanh Bình mặt đằng đằng, "Ai là chị của mày?"

Mã Văn Vũ vô liêm sỉ, tiếp tục giả bộ , "Thanh Vân đến? Không thể đến ?"

Lâm Thanh Bình: ????

Mã Văn Vũ , "Chị yên tâm, dù Thanh Vân thi trượt em cũng chê , chị cứ chờ uống rượu mừng của bọn em nhé!"

Lúc , Thanh Vân trốn phía nhịn , bước , tức giận phun nước bọt mấy cái, "Ai bảo em thi trượt? Uống rượu mừng của ai? Mày mơ !"

Mặt Mã Văn Vũ biến sắc, chỉ cô, "Cô… cô… ở đây? Không lẽ cô …"

"Không cái gì?" Thanh Vân tranh cãi với .

Lâm Thanh Bình bỗng chợt hiểu .

Xác định như là Thanh Vân sẽ đến, là vì đàn ông đêm qua đột nhập phòng bên cạnh…?

Đến để bắt cóc Thanh Vân ?

Chắc chắn ! Căn phòng đó đăng ký tên Thanh Vân!

Cô vô cùng phẫn nộ, Cố Quân Thành. Cố Quân Thành gật đầu, tỏ ý cô đoán đúng.

Vân Vũ

Lâm Thanh Bình nổi giận, kéo Thanh Vân một bên, định tự lên tiếng, nhưng Cố Quân Thành đặt tay lên vai ngăn .

"Thi ! Có !"

Giọng trầm thấp đầy sức ép kìm nén cơn thịnh nộ của Lâm Thanh Bình.

, bản cô dù sống một kiếp, từng trải chuyện, nhưng Thanh Vân đầu trải qua bước ngoặt lớn trong đời là thi đại học, giữ vững tâm thái!

Cô kìm nén cơn giận, nắm lấy tay Thanh Vân, "Đừng hoảng, thi , chuyện quan trọng, cần để ý."

Thanh Vân chị an ủi, cũng thi cử lúc mới là việc trọng đại hàng đầu, phân tâm.

Cô gật đầu, tay trong tay cùng chị trường thi.

Đằng , vẫn thấy Mã Văn Vũ và , "Hừ, con nhà thôn quê cũng đòi thi đỗ đại học, đúng là cóc ghẻ ăn thịt thiên nga!"

" thế, uống chẳng bao nhiêu mực, ăn đất bùn mà lớn! Ha ha ha, nhưng chê !"

"Con trai thi đỗ, tầm mắt cao hơn!"

lúc đông đảo thí sinh trường thi, lúc thí sinh, phụ đều tụ tập ở cổng, , đều buông lời trêu chọc, "Con nhà bà chắc chắn thi đỗ?"

Mẹ Mã Văn Vũ trợn mắt, như phun nước bọt, "Đương nhiên ! Đợi lúc phát bảng, phát bảng sẽ thết cả huyện ăn tiệc! Con trai nhất định đỗ cao!"

Giọng to, ngay cả thí sinh trong trường thi cũng thấy.

Có thí sinh quen mặt còn hỏi thăm hai chị em Lâm Thanh Bình, "Người , cùng làng với các ? Con trai bà giỏi ?"

"Không , chúng cũng quen." Lâm Thanh Bình hề hề.

 

Loading...