Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 118: Thấy Nhiều Biết Rộng
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:34:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh chỉ lạnh lùng , "Thấy nhiều rộng."
Lâm Thanh Bình: ...
Sao thể bắt từ khóa giỏi đến ? Cô cả đống như thế, mà chỉ chộp lấy mấy chữ thôi ?
Cô đành nữa!
Muốn thì !
, dường như cố chấp với chuyện "trong sách thế nào", nhất định so kè cao thấp với trong sách ?
Về , Lâm Thanh Bình thực sự còn chút sức lực nào, sự ép hỏi của , mơ màng thốt một câu "Còn hơn cả trong sách ...", ngủ .
Cố Quân Thành lúc mới chịu buông tha cho cô.
Những chuyện đó, cô mệt đến mức chẳng buồn quan tâm nữa, ngay cả ngón tay cũng nhúc nhích, chìm giấc ngủ, còn dọn dẹp, vệ sinh cho cô thế nào, cô cũng hề .
Hôm , Lâm Thanh Bình ngủ đến gần trưa mới tỉnh dậy.
Lúc tỉnh , cũng như hôm qua, còn ở giường.
Cô rửa mặt đ.á.n.h răng xong xuống lầu, lúc bước xuống cầu thang, chân vẫn còn mềm nhũn.
lúc từ lên, thấy dáng của cô, buồn đỡ lấy cô.
Cô trừng mắt , còn nữa!
Trừng thêm một cái nữa, phát hiện xong nhiều việc, quan trọng nhất là: Anh rốt cuộc lắp đặt vòi sen cho phòng tắm ở tầng .
Đương nhiên là bình nóng lạnh.
Vòi sen ở thời đại vẫn là thứ khá hiếm, Lâm Thanh Bình các khách sạn lớn bình nóng lạnh , nhưng các hộ gia đình bình thường thì thực sự .
Vì , vẫn dùng cách cũ, một kiểu lò gia đình đơn giản, đốt than, đó lắp một bình chứa nước, như là nước nóng chảy xuống để tắm.
Lâm Thanh Bình nhớ , cho đến năm 2000, vẫn một tiệm cắt tóc cũ dùng cách để gội đầu cho khách.
, thấy mệt ?
Cô liếc vài cái bắp thịt săn chắc của , nhịn dùng tay bóp một cái đùi .
Cứng như đá...
Hôm nay tâm trạng khá , khác với bộ mặt giám thị ngày hôm qua, nắm lấy tay cô, bảo cô đừng nghịch ngợm.
Nắm tay cô, xuống tầng , một phụ nữ trung niên từ trong bếp bước .
Cố Quân Thành giới thiệu với cô, "Đây là chị mà Vũ Thiên Bình giới thiệu cho chúng , họ Triệu, đến nhà giúp trông trẻ, việc nhà."
Người giúp việc?
Lâm Thanh Bình kinh ngạc , tại thuê giúp việc?
Chị Triệu trông vẻ hòa nhã, Lâm Thanh Bình tiện gì mặt, chỉ mỉm .
Hôm nay Cố Quân Thành đến trường báo danh, ăn trưa xong, liền lên lầu lấy đồ, Lâm Thanh Bình cũng theo, đưa thắc mắc của , "Không cần thuê ! Tại tìm giúp ?"
Đồ đạc của Cố Quân Thành thu xếp xong, nắm tay cô, kéo cô lòng , "Em lên đây là để học, để trông trẻ, Chí Viễn đủ phiền em ..."
"Không phiền ! Chí Viễn ngoan mà." Lâm Thanh Bình đồng tình với cách của .
Cố Quân Thành dùng cằm cọ cọ trán cô, "Chí Viễn là trách nhiệm của em, em kết hôn với , mang theo Chí Viễn vốn dĩ bất công với em , em đối với nó , nhưng, em và Thanh Vân bây giờ lấy việc học chính, em ở ký túc xá, một tuần về một là , thể để em ban ngày học, tan học về hết việc nhà, trông hết con cái chứ?"
Lâm Thanh Bình hừ một tiếng, "Anh hiểu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-118-thay-nhieu-biet-rong.html.]
"Ừ?" Anh chờ cô , xem gì hiểu?
"Em đối xử với Chí Viễn, là vì , đừng tự tô son điểm phấn cho nữa! Chí Viễn đáng yêu hơn nhiều!" Cô hướng về mà hừ.
"Thật ?" Anh cố ý trầm mặt xuống.
"Thật!" Lâm Thanh Bình dùng tay bóp má kéo mạnh, "Chí Viễn lên đáng yêu bao! Làm giống , cả ngày cứng nhắc, em thấy còn sợ lùi ba thước!"
"Có phóng đại ?" Anh kéo tay cô xuống, buồn tức.
"Cố Quân Thành..." Lâm Thanh Bình lao lòng , "Thế , khi đến, sắp xếp hết thứ, bao gồm nhà cửa, trường học cho Chí Viễn, tất cả việc, đều sắp xếp , chính là vì lý do ?"
Cố Quân Thành im lặng.
Lâm Thanh Bình liền bắt chước bĩu mặt, "Anh xem em là ngoài ?"
Thấy cô tức giận, mới lên tiếng, "Không là xem em là ngoài, thể để em mang theo hai đứa trẻ ở thủ đô xa lạ, chạy khắp nơi tìm nhà tìm trường chứ?"
Lâm Thanh Bình nghĩ đến cảnh tượng đó: Thời tiết tháng Tám nóng nực, cô mồ hôi nhễ nhại dắt Chí Viễn chạy khắp phố lớn, xem hết nhà đến nhà khác, tìm hết chỗ nọ đến chỗ ...
Vốn dĩ cô cảm thấy gì, bình thường mà, kiếp cô tìm mặt bằng mở cửa hàng cũng trải qua như mà? Còn lúc vất vả hơn thế nữa, cũng vượt qua.
, , hình như, thực sự chút đáng thương...
"Cố Quân Thành..." Cô dính lấy trong lòng , "Bao lâu mới về nhà một ?"
Anh học trường quân đội, khác với cô, ngoài đều xin phép.
"Bây giờ vẫn , lúc nào thể ngoài, nhất định sẽ về." Anh cân nhắc từ ngữ.
Lâm Thanh Bình thở dài, cô còn ? Chỉ là, chỉ đeo bám trong lòng thêm một lúc nữa.
"Cố Quân Thành..." Cô quàng tay qua cổ , áp sát mặt thì thầm, "Anh hôn em một cái nữa ."
Anh sững sờ, .
"Cười gì?" Lâm Thanh Bình liều , dù nhân vật của cô lập , "Anh hôn em, thì em hôn , gì !"
Vân Vũ
Lần , Cố Quân Thành thực sự bật thành tiếng.
lúc cô sắp nổi giận vì nhạo, hôn lấy cô.
Sau đó, ngoài dự đoán, tất cả sự tức giận đều tan biến trong thở quyến luyn của cả hai...
Lâm Thanh Bình cảm thấy, thực sự cách nắn nót!
Kết quả, lúc buông cô còn , "Anh đây, lúc nhà, em ôn tập mấy cái thứ tạp nham màu vàng đó ."
"Sao? Anh còn học nữa ? Em thấy học ghê gớm lắm , học nữa còn !" Lâm Thanh Bình buột miệng .
Anh nhịn , nhẹ nhàng véo má cô một cái, "Được , đây, ngày mai xe đạp sẽ giao đến, còn nữa, chiều nay tivi sẽ giao đến, lúc đó em nhờ sư phụ lắp tivi lắp giúp, kịp ."
"À! Một buổi sáng xong nhiều việc thế ?" Xe đạp! Tivi! Đều là những thứ xa xỉ ở thời đại !
"Vốn định trực tiếp mang về, nhưng, xe đạp hôm nay hàng, lúc mua tivi tình cờ gặp quen, nên đều nhờ giao đến." Anh giải thích xong, xách túi hành lý xuống lầu.
Lâm Thanh Bình tiễn ngoài, cùng đến trạm xe buýt chờ xe, đợi cho đến khi lên xe, mới về nhà.
Trong lòng vẫn lưu luyến, nhưng so với đây, một ở thôn Cố Gia, một ở biên phòng thì hơn nhiều, ít nhất, bây giờ cùng ở một thành phố, về nhà chỉ là chuyện một vé xe buýt, tổng ngày nghỉ mà về.
Buổi chiều, tivi quả nhiên giao đến.
Thanh Vân và Chí Viễn từng thấy cái hộp bao giờ.