Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 131: Năm Tháng Dài Lâu

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:34:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/gJBGUvPpX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc đó cô nào thèm để ý đến câu đối xuân ?

Chỉ nghĩ mua về để dán trong nhà, nên ngó ngó liền vứt sang một bên.

Dù lúc đó mà là do chăng nữa, cô cũng sẽ chẳng thèm thêm một nào, bởi vì lúc đó cô căn bản để tâm mà, cô chỉ quan tâm đến những thứ như đồng hồ đeo tay, dầu thoa mặt, quần áo cao cấp…

Giờ nghĩ , trong lòng thật khó chịu .

Mơ hồ nhớ một năm, trong đôi câu đối gửi về, dòng chữ hoành phi là "Tuế Nguyệt Như Xuân" (Năm Tháng Như Xuân), còn một năm khác là "Niên Nguyệt Trường Cửu" (Năm Tháng Dài Lâu).

Lý do cô thể nhớ hai câu , là bởi vì luôn để câu đối ở cùng trong gói đồ, cô lấy đồ bên thì dời câu đối , mà cô thường chỉ tùy tiện ném sang một bên, thế là câu đối tất nhiên bung , dòng chữ hoành phi ít chữ, cô liếc mắt một cái là thấy hết, hỏi hai câu lúc đó cô xem xong cũng thấy kỳ kỳ, nhà ai mà hoành phi như chứ? Chẳng thường đều những lời chúc cát tường ?

Giờ nghĩ , thì thật giống như là chuyên cho cô ...

Chỉ là, Tết năm nay, gửi câu đối về nữa.

Đây là vì ?

Chỉ trong mấy giây ngắn ngủi, trong mắt cô thoáng qua vô vàn biến hóa.

Ngẩng đầu Cố Quân Thành lúc , trong mắt cô long lanh, ánh sáng của nước mắt đang lấp lánh.

"Dì? Dì ? Cháu sai lời nào ?" Chí Viễn hỏi một cách thận trọng.

Lâm Thanh Bình mỉm , "Không , dì chỉ nhớ một chuyện thôi, đúng , hiện giờ lớp mẫu giáo của cháu nhiều bài tập đến ? Ngày nào cũng bài tập?"

Chí Viễn do dự, "Ừ."

Sau đó, tiếp tục cúi đầu bài tập.

Lâm Thanh Bình cầm tay một miếng dưa hấu, những cảnh tượng của kiếp kiếp trong đầu cứ lật qua lật , một lúc lâu , miếng dưa hấu tay vẫn giữ nguyên trạng thái ban đầu, những c.ắ.n một miếng nào, mà ngay cả tư thế cầm dưa hấu cũng hề đổi.

Mãi đến khi Cố Quân Thành lấy miếng dưa hấu từ tay cô , cô mới tỉnh khỏi trạng thái chìm trong suy nghĩ.

Nhìn miếng dưa hấu trong tay Cố Quân Thành, Lâm Thanh Bình chút bối rối, thất thái quá rõ ràng, nếu Cố Quân Thành hỏi cô đang suy nghĩ gì, cô thậm chí còn thể mở lời.

Lẽ nào cô là trọng sinh trở về, kiếp cô đối với chỉ oán hận ?

"Em... em nhớ một chuyện, em tắm đây." Cô vội vã rời khỏi chỗ lên lầu.

Cố Quân Thành xuống chỗ cô , đến lượt trầm tư.

Chí Viễn , thực sự nhịn nữa, nhỏ: "Chú, cái ghế , keo dính gì ạ?"

Cố Quân Thành ánh mắt chợt lóe, bé.

Chí Viễn thè lưỡi, "Vậy thì tại , chú và dì, ai đây đều dính chặt một chỗ nhúc nhích ?"

Cố Quân Thành giơ tay lên, giả vờ định gõ đầu bé, nhưng chỉ gõ nhẹ lên trung phía đỉnh đầu, suy nghĩ một chút, hỏi : "Cháu cũng dì cháu hôm nay bình thường?"

" ! Người mắt đều !" Chí Viễn .

Cố Quân Thành trầm mặc.

"Chú, chú tức giận ?" Chí Viễn hỏi một cách thần bí.

"Nhóc con, cháu hiểu cái gì chứ!" Cố Quân Thành búng nhẹ mũi bé, "Sao thể là cháu dì cháu tức giận?"

"Không thể nào!" Chí Viễn lắc đầu, "Cháu ngoan thế ! Hơn nữa, dì tức giận từ khi hai từ nhà họ Vũ trở về, chú dì tức giận, thì chắc là chuyện gì ở nhà họ Vũ dì tức giận thôi!"

Sắc mặt Cố Quân Thành càng thêm đen sạm.

Khi dậy, Chí Viễn theo lưng: "Chú, chú cũng định tắm ạ?"

Cố Quân Thành: ...

Chí Viễn ngây thơ hỏi: "Dì tắm ở lầu, chú tắm ở nhà ạ?"

Cậu thực sự ý nhắc nhở chú Cố, nhưng tại trông chú Cố vẻ vui như ?

Mặt Cố Quân Thành đen sạm, rõ ràng là vui, Chí Viễn , chị Triệu cũng .

Sau khi hai họ đều lên lầu, chị Triệu còn lén hỏi Chí Viễn: "Cãi hả?"

Không ai trong nhà cãi cả, một khi cãi , bất kể là ai trong nhà cũng đều căng thẳng hết.

Chí Viễn bất đắc dĩ: "Có lẽ ."

Chuyện mà ai cũng như , chỉ mỗi Lâm Thanh Bình là nhận .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-131-nam-thang-dai-lau.html.]

Có lẽ là vì mặt Cố Quân Thành lúc nào cũng nghiêm nghị như , cũng khả năng, là tối nay Lâm Thanh Bình chìm đắm trong dòng suy nghĩ của riêng , dù thì, Lâm Thanh Bình cũng cảm thấy Cố Quân Thành gì bất thường.

Ngược chính cô, trong lòng dậy sóng dữ dội.

Cô tắt đèn sớm, trong chăn, yên lặng.

Khi Cố Quân Thành bước , tưởng cô ngủ say, nên nhẹ nhàng lên giường, xuống bên cạnh cô.

Thế nhưng, khi kịp yên, một mềm mại ấm áp lăn n.g.ự.c .

Vân Vũ

Anh khựng , trong n.g.ự.c càng quấn quýt chặt hơn.

"Không ngủ ?" Anh ôm lấy cô, kéo cô sâu hơn lòng .

Lâm Thanh Bình gì, chỉ cọ cọ mặt n.g.ự.c .

"Cố Quân Thành." Cô bất chợt hỏi , "Nếu một , cho em những câu như 'tuế nguyệt như xuân', 'niên nguyệt trường cửu', ý nghĩa gì?"

Cố Quân Thành sững , "Là... ai ? Viết cho em?"

"Không , em chỉ hỏi đại thôi, em là nếu như ?"

Cố Quân Thành im lặng một lúc, "Vậy tất nhiên là, hy vọng sẽ cùng đó bên lâu dài, ngày tháng ấm áp như mùa xuân."

Lâm Thanh Bình chìm im lặng.

Cố Quân Thành thấy cô , cũng nữa, chỉ trong bóng tối lặng lẽ ôm lấy cô.

Một lúc lâu , cảm thấy n.g.ự.c áo hình như chút ẩm ướt.

Anh chuyên chú, quả nhiên, cảm nhận nhầm, thể cô run nhẹ.

Cô đang ...

"Lâm Thanh Bình?" Anh kéo cô để rõ mặt cô.

, cô ôm chặt đến mức đó, càng dùng sức kéo, cô càng dùng sức quấn lấy.

Anh sợ tổn thương cô, cuối cùng đành bỏ cuộc, để mặc cô bên n.g.ự.c .

Một lúc lâu , trong n.g.ự.c : "Cố Quân Thành, chúng cùng năm tháng dài lâu, sống những ngày tháng bốn mùa như xuân, ?"

Cảm xúc bất chợt ập đến ...

Cố Quân Thành chút bất ngờ, tuy nhiên, còn kịp phản ứng, cảm nhận sự ẩm ướt ở cằm.

Người phụ nữ đang cúi đầu trong n.g.ự.c lúc ngẩng mặt lên, hôn lên cằm , hôn lên khóe môi , hôn lên má .

Hôn một cách lộn xộn, nhưng càng đêm khuya thêm hỗn loạn.

"Lâm Thanh Bình..." Anh gọi tên cô.

đáp, cũng dừng , chỉ tiếp tục hôn.

Anh rút tay , nâng mặt cô lên, trong bóng tối, đôi mắt cô vẫn trong vắt sáng ngời như những vì .

"Lâm Thanh Bình, em rõ, là Cố Quân Thành."

Lần , cô chủ động áp sát, trực tiếp hôn lên môi .

Ngay đó, một sự nhiệt tình như lửa đáp cô.

Đêm nay, tất nhiên là một đêm bùng cháy.

Đâu chỉ ấm áp như xuân...

Sáng hôm , Chí Viễn hai mà rõ ràng tối hôm còn cãi , giờ bàn ăn liếc , ánh mắt đậm đặc tách , dính chặt như mạch nha, khỏi chút hiểu nổi.

Thế giới của lớn, thật phức tạp !

Mỗi Cố Quân Thành về nhà đều chỉ thể ở một đêm, tối Chủ nhật là trở trường.

Cuối tuần ngắn ngủi , kết thúc trong cuộc gặp gỡ thoáng qua, sáng thứ Hai, vẫn là Lâm Thanh Bình đưa Chí Viễn đến trường mẫu giáo.

Sau khi Chí Viễn vẫy tay chào tạm biệt Lâm Thanh Bình, mới xuống ghế, giật mất chiếc ghế của .

 

Loading...