Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 151: Được hay không?

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:34:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Hữu Liên khi suy nghĩ cẩn thận bày tỏ thái độ với Lâm Thanh Bình: tuyệt đối sẽ .

“Chị tay chân, chỉ cần chịu khó việc, chị tin kiếm tiền! Chị chỉ mỗi Tiểu Mạch là con gái, dù thế nào thì tiền chị kiếm cũng là của nó. Nếu nó giỏi giang, chị sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền, tuyệt đối thể thua kém mấy đứa con trai nhà họ Đỗ !” Nói đến đây, ánh mắt Cố Hữu Liên càng thêm kiên định, “Bình , em , chị càng Thủ đô hơn. Chỗ càng rộng lớn, cơ hội kiếm tiền càng nhiều!”

Cố Hữu Liên theo chân Lâm Thanh Bình từ thôn quê lên huyện, lên tỉnh thành, thực sự mở mang tầm mắt. Chị giản dị nhận một đạo lý đơn giản: những bộ quần áo mà Bình bán với giá hai ba mươi một bộ, ở thôn Cố Gia ai dám mua? Ở huyện thành cũng hiếm dám mua, nhưng ở tỉnh thành thì khác, tranh mua nhiều vô kể! Thủ đô còn lớn hơn tỉnh thành, chị cũng bán chạy!

Đây chẳng là chỗ càng rộng lớn thì càng dễ kiếm tiền ?

Lý lẽ đúng là như . Chỉ điều, Lâm Thanh Bình càng kinh ngạc hơn khi Cố Hữu Liên nhận thức như . Đây chẳng là hình ảnh những bậc phụ vài chục năm : "thúc ép con cái bằng thúc ép chính " ? Con cái thành tài, thì hãy để chúng trở thành những "phú nhị đại" lo cơm áo.

Được! Cứ với nhận thức của Cố Hữu Liên, cô cũng kéo chị một tay!

Hơn nữa, việc chính của cô là học hành, cửa hàng đồ ngọt chỉ là việc phụ, rốt cuộc cũng thuê . Cố Hữu Liên là cô tin tưởng!

Thế là, chỉ còn ba trở về - bố chồng và Đỗ Căn.

Có thể ở , Tiểu Mạch là vui mừng nhất. Tuy nó nỡ xa ông bà ngoại, nhưng nó cũng thích dì, thích cùng Chí Viễn học.

Sau khi bố chồng về quê, Lâm Thanh Bình bèn dẫn Cố Hữu Liên quen với cửa hàng đồ ngọt.

Lúc , các tiệm bánh nướng còn khá hiếm, một thương hiệu bánh kem cao cấp nổi tiếng cũng thành lập đầu những năm 90, vì nguyên liệu tương ứng dễ kiếm, tương đối đắt hơn một chút, nhưng may vẫn trong phạm vi chi phí dự tính của Lâm Thanh Bình.

Đã coi việc bánh là sự nghiệp, thì thể như bánh ở nhà bằng cách hấp trong nồi , lò nướng là thứ bắt buộc .

Lâm Thanh Bình nhờ Vũ Thiên Kiều nhập khẩu hai chiếc lò nướng và máy pha cà phê thương mại, cũng tìm cửa hàng chuyên bán các sản phẩm nhập khẩu để mua một nguyên liệu.

Lò nướng vượt đại dương tới nơi, ngày chuyển đến cửa hàng, Lâm Thanh Bình dẫn Cố Hữu Liên và Chị Triệu đến cửa hàng nhận hàng, ngay lập tức biểu diễn cách bánh mì.

Hai thấy Lâm Thanh Bình cho khối bột định hình lò nướng, chỉ cần chờ đợi là xong, đều tỏ khó lắm.

Quả thực, đối với những phụ nữ lao động chăm chỉ lương thiện, đây chỉ là chuyện nhào bột và ủ bột mà thôi.

Bánh mì nướng trong lò, dần dần tỏa hương thơm nồng nàn.

Không chỉ Cố Hữu Liên và Chị Triệu hương thơm mê hoặc, thẳng là thèm thuồng, mà còn thu hút cả bên ngoài cửa hàng.

“Đây là đang nướng bánh mì ? Thơm quá !” Một giọng vang lên.

Lâm Thanh Bình đầu , thì

Hừm, lâu gặp.

Có thể coi là "em trai" của cô ở kiếp .

Kiếp cô mở tập đoàn ẩm thực, nhà kinh doanh nhà hàng Tây, là nhà hàng Tây lâu đời. Cô và cha của coi như là bạn vong niên, nên cũng quen "em trai" .

Thực kiếp họ gặp , đầu tiên cô dẫn gia đình họ Cố lên tỉnh thành ăn bít tết, chính là đến nhà hàng của gia đình . Lúc đó cô là khách hàng, còn là con trai chủ tiệm, tình cờ gặp gỡ, cô , còn thì cô.

Chỉ là, xuất hiện ở Thủ đô nhỉ? Kiếp , những đến Thủ đô chỉ đếm đầu ngón tay và đều là du lịch.

“Xin chào, xin chào, cho hỏi, bạn họ Lâm ?” Chàng trai trẻ tuổi phong hoa tuyệt đại, nhỏ hơn Lâm Thanh Bình hai tuổi, tươi bước tự giới thiệu, “ là từ tiệm ăn Tây đối diện, tên là Lương Gia Kỳ, vui gặp bạn, Lâm lão bản.”

Lâm Thanh Bình mỉm , vui gặp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-151-duoc-hay-khong.html.]

Đối với Lương Gia Kỳ mà , bánh Tây là thứ gì mới mẻ, nhưng vẫn khen ngợi ngớt lời chiếc bánh mì do Lâm Thanh Bình nướng.

Bốn trong tiệm coi như cùng uống chiều.

Cố Hữu Liên và Chị Triệu hiểu chiều là cái gì, thứ gọi là cà phê còn vô cùng đắng, giống như uống t.h.u.ố.c bắc , cho thêm nửa cốc đường vẫn đắng, hiểu nổi Lâm Thanh Bình thể uống cái thứ đen đúa thêm chút đường nào.

Trong thời gian trò chuyện ngắn ngủi của buổi chiều, Lâm Thanh Bình Lương Gia Kỳ cũng đang học đại học ở Thủ đô, chỉ là cùng trường với cô, học ở trường bên cạnh.

Vân Vũ

Lâm Thanh Bình bất ngờ, bởi vì Lương Gia Kỳ kiếp ba mươi tuổi đúng là một tay ăn chơi vô học vô thuật, chỉ tiêu tiền, ngày ngày cãi với cha.

Cô trọng sinh một , phận đều đổi ?

Tuy nhiên, thể trở nên chắc chắn hướng lên, nỗ lực học hành, Lâm Thanh Bình vẫn mừng cho .

Hiện tại Cố Hữu Liên sống trong ngôi nhà mới mua của Lâm Thanh Bình, cương quyết đóng tiền thuê, còn , “Bình , chị chỗ em đang ở hiện tại cũng là thuê, tiền của ai cũng gió thổi tới, chúng rạch ròi từng việc, phương diện tiền bạc rõ ràng thì mới thể ở với lâu dài.”

Lâm Thanh Bình đương nhiên để ý chút tiền thuê nhà , nhưng câu lý.

Tuy nhiên, việc ăn uống thì vẫn ở cùng một chỗ, Cố Hữu Liên cũng , “Em và Thành phần lớn thời gian nhà, Chị Triệu dẫn Chí Viễn hà tất nấu nướng riêng, chúng cứ ăn cùng một chỗ, tính rõ ràng tiền ăn là .”

Lâm Thanh Bình nghĩ, cũng .

Tóm , những điều khó , tính toán rõ ràng các khoản, tình cảm là tình cảm, mới là cách sống lâu dài.

Tối hôm đó, Lâm Thanh Bình và Cố Quân Thành vẫn ăn cơm ở nhà bên cạnh, theo chỉ thị của chồng và chị cả, cô hầm một nồi canh đại bổ cho .

Cô còn đang phiền não, ngày mai Cố Quân Thành trở trường , nồi canh ? Có thể mang ?

Ăn cơm xong Chí Viễn vẫn chơi, Lâm Thanh Bình định thu xếp đồ đạc cho Cố Quân Thành trở trường, bèn cùng Cố Quân Thành về nhà bên cạnh.

Ai ngờ, bước cửa, Cố Quân Thành ôm chầm lấy cô.

“Cố Quân Thành! Anh ? Em còn thu dọn đồ đạc nữa!” Lâm Thanh Bình giật , vội vàng ôm lấy cổ .

Cố Quân Thành một lời, ôm cô thẳng phòng ngủ.

Kể từ ngày bố đến Thủ đô, Lâm Thanh Bình lấy đủ lý do mệt, bận, buồn ngủ… để từ chối hết đến khác, thêm đó giữa chừng còn kỳ kinh nguyệt, suốt kỳ nghỉ đông gần như động cô. Quan trọng hơn, còn uống canh đại bổ từng ngày, nếu giải tỏa nữa, nghi ngờ sắp nổ tung mất!

Ngày mai kỳ nghỉ đông sẽ kết thúc, hôm nay dù thiên vương lão t.ử đến cũng “xử” cô !

“Cố Quân Thành…” Lâm Thanh Bình theo thói quen định từ chối, nhưng cho cô hết lời từ chối.

Sự nhiệt tình lâu ngày mới gặp nhanh chóng đốt cháy cô.

Cô cảm thấy ngoài canh bổ , hôm nay Cố Quân Thành lẽ thời gian uống thuốc, nhịn trong lúc thở hổn hển liền hỏi , “Cố Quân Thành, hôm nay …”

Cô dùng tay chạm nhẹ một cái, sợ hãi, vội vàng thu lời hết.

Xem nồi canh bổ của chồng quả thật hiệu quả…

Chỉ là, câu chạm “nọc” của một nào đó…

 

Loading...