Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 175: Nếu ngay cả vợ mình cũng không bảo vệ được

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:39:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngô A Tú xong, sững .

"“Mẹ buông con ! Đừng mất mặt nữa!” Lâm Gia Quý dùng sức vung tay, hất tay bỏ .

Lâm Gia Quý trực tiếp xông khỏi đám đông, thẳng ngoài.

Ngô A Tú hoảng hốt, đuổi theo gọi, "Gia Quý! Gia Quý! Gia Quý! Đợi với!"

Đám đông vây xem đột nhiên chặn kín cổng, Ngô A Tú chui mấy khe hở cũng thể chạy ngoài, Cố Quân Thành từng bước tiến gần, sắc mặt lúc trắng bệch.

Lâm Thanh Bình thực sự lo lắng, sợ Cố Quân Thành thật sự tay, lo lắng nếu động thủ thì lời đồn lan sẽ ảnh hưởng đến Cố Quân Thành, dù tự là sẵn sàng từ bỏ bộ quân phục , nhưng cô thể để thật sự mất nó, bởi vì bảo vệ Tổ quốc, từ kiếp đến kiếp , luôn là lý tưởng của .

Cô bước lên, kéo tay , "Quân Thành, thôi ."

Ngô A Tú như thấy cứu tinh, "Bình, Bình, con cứu với, dù cũng là của con mà!"

Cố Quân Thành ấn tay Lâm Thanh Bình, ý bảo cô đừng quản.

"Bà bà là , những chuyện khác nữa, chỉ về hai con gái của bà, một là Thanh Bình, một là Thanh Vân, xem bà đối xử với con gái như thế nào. Con gái thứ Lâm Thanh Vân, rõ ràng thông minh hơn , bà những cho nó học hành t.ử tế, còn bán nó với giá 500 đồng cho một thằng què vợ, nếu vợ là Thanh Bình bỏ 500 đồng mua em gái và khích lệ nó tiếp tục học, thì Thanh Vân ngày nay thể học ở Đại học Thủ đô ?"

Cố Quân Thành bình thường thích chuyện, hôm nay chuyện với vẻ mặt nghiêm nghị, khí thế hệt như lúc huấn thị, mạnh mẽ, dứt khoát, uy lực khiến khác khiếp sợ.

Những lời , tiếng bàn tán nổi lên, "Trời ơi, đây là loại ! Coi con gái như cái gì chứ! Hàng hóa ?"

" ! Đứa con gái thể thi đỗ Đại học Thủ đô đấy! Mà đem bán cho thằng què vợ? Còn 500 đồng?"

"Còn bán con gái cho chị gái nó! Thật là đầu thấy chuyện như , thật mở mang tầm mắt!"

"Phải!" Cố Quân Thành tiếp tục, "Mặc dù , lúc thi đại học, vị nhạc mẫu của , còn lén lấy giấy báo dự thi của Lâm Thanh Vân, dùng giấy báo dự thi áp chế ép nó lấy chồng!"

Đám đông vây xem ồ lên, "Trời ơi! Lại như !"

"Thật là từng thấy!"

Trên mặt Cố Quân Thành thoáng nét đau buồn, "Phải, là quân nhân, nhưng cũng tình cảm riêng tư cần trân trọng và bảo vệ, vốn nghĩ rằng nơi , là bến đỗ bình yên nhất cho con cái, nhưng ngờ là hang sói lớn nhất, nếu như, ngay cả vợ cũng bảo vệ ! Vậy còn xứng đàn ông nữa !"

"Phải! Tiểu Cố, chúng ủng hộ !"

"Tiểu Cố, yên tâm, chuyện hôm nay, dù quyết định thế nào, thế nào, chúng đều sẽ về phía , bộ quân phục của , sẽ cởi bỏ !"

Vân Vũ

Lâm Thanh Bình: ...

Không ngờ, Cố Quân Thành cũng đ.á.n.h bài tình cảm...

Ánh mắt Cố Quân Thành ảm đạm, "Cảm ơn , dù nữa, chúng cũng là con cái, đến bước cuối cùng, ai đoạn tuyệt với ? Chúng nhẫn nhịn hết đến khác, chỉ vì nghĩ đến chút hiếu đạo, chút ân tình, nhưng sự chịu đựng của con hạn..."

"Tiểu Cố, chúng đều hiểu! Bà nhạc mẫu của thật quá đáng lắm !" Hàng xóm phản ứng quyết liệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-175-neu-ngay-ca-vo-minh-cung-khong-bao-ve-duoc.html.]

Cố Quân Thành trông càng thêm thương tâm, ", chúng cũng chỉ thể đưa bà về, chỉ là, thường xuyên nhà, hôm nay, tiểu Cố cũng xin gửi gắm hàng xóm trông chừng giúp Lâm Thanh Bình, cô là đàn bà, nhát gan, sức yếu, quen đối xử hòa nhã, bắt nạt đến nơi chỉ ..."

Ngô A Tú mắt trợn tròn, đây là đang Lâm Thanh Bình ? Nhát gan? Sức yếu? Đối xử hòa nhã? Chỉ ? Bốn câu câu nào liên quan nửa phân đến cô ?

Lâm Thanh Bình tự bản cũng thấy hổ, hình như quá thì ?

Cố Quân Thành tiếp tục , "Nếu rõ lai lịch tìm đến cửa, dám phiền quá nhiều, chỉ cần báo tin, để Lâm Thanh Bình tạm thời đừng về nhà, tìm chỗ nào đó trốn , đợi về xử lý."

"Làm chứ! Chúng đều là láng giềng với , láng giềng chẳng là để giúp đỡ lẫn ? Tục ngữ còn , bà con xa bằng láng giềng gần! Chúng chắc chắn sẽ bảo vệ Lâm Thanh Bình, chỉ thông báo tin tức là xong !" Các vị hàng xóm lượt lên tiếng.

"Vậy thì cảm ơn !" Cố Quân Thành chân thành bày tỏ lời cảm ơn, một tay kẹp chặt lấy cánh tay Ngô A Tú.

Ngô A Tú chỉ cảm thấy cánh tay như sắp gãy, hét lên thất thanh.

Mọi thèm một cái, chỉ thấy thương cảm cho Cố Quân Thành, "Tiểu Cố định thế nào? Cần chúng giúp gì ?"

Cố Quân Thành gương mặt đau khổ, " mua vé, đưa nhạc mẫu và em trai vợ về , dù cũng là thích, cảm ơn các bạn, giúp an ủi Lâm Thanh Bình là ."

Mọi thở dài, chỉ tiểu Cố và tiểu Lâm gặp như thật là xui xẻo tám đời, rốt cuộc tiểu Cố vẫn lương thiện, như thế vẫn nỡ đoạn tuyệt tình .

Chỉ Ngô A Tú cánh tay đau điếng, ở đó la hét ầm ĩ, "G.i.ế.c g.i.ế.c ! Cứu mạng với, g.i.ế.c !"

Mọi khinh bỉ một cái, tiểu Cố như , còn điều! Lần lượt tránh một lối, để Cố Quân Thành .

Cố Quân Thành kéo bà , năm ngón tay như sắt, lôi thẳng đến góc phố, buông tay .

"Úi úi úi..." Ngô A Tú ôm lấy cánh tay , kêu la ngừng.

Sắc mặt Cố Quân Thành đổi trong chớp mắt, từ vẻ thương tâm ban đầu trở nên băng lãnh vô tình, ngay cả đôi mắt cũng toát lên sự lạnh lùng thăm thẳm, "Như thế đau ?"

Ngô A Tú tay gãy , chỉ kêu úi úi ngừng.

Cố Quân Thành mặt lạnh như sắt, "Nhạc mẫu, bà , đây trận đối địch, chỗ , chỗ , chỗ ..." Anh lượt chỉ những chỗ , "Trúng năm phát đạn, đó mới gọi là đau ... Đau đến mức mỗi bước , m.á.u phun một dòng, nghĩ nếu cứ tiếp, m.á.u sẽ cạn khô, nhưng vẫn chạy tới, đưa tên b.ắ.n cho..."

Ngô A Tú trong lòng dâng lên lạnh, ngẩng đầu Cố Quân Thành, chỉ cảm thấy khuôn mặt vô cùng đáng sợ, lập tức run lên như sàng gạo, chỗ nào cũng thấy đau.

Cố Quân Thành , "Nhạc mẫu đang nghĩ gì ? chỉ hắng hắng ném xuống đất, lấy s.ú.n.g chĩa đầu thôi, m.á.u nhuộm đỏ cả mặt , cả khuôn mặt ngâm trong vũng máu, chỉ lộ hai con mắt, như hai cái lỗ lớn."

Ngô A Tú môi trắng bệch, mắt như thấy mặt chảy đầy m.á.u đen, hai mắt thành hai lỗ lớn.

"Lại một , đ.á.n.h gãy xương, thấy tiếng xương gãy rắc rắc, tự nhủ, bò cũng bò tới thịt ..."

"A---" Ngô A Tú bịt tai, cảm thấy Diêm Vương mặt đen từng thấy trong tuồng chèo giống hệt Cố Quân Thành, hai chân run ngừng, giữa hai chân nóng lên, đái quần.

Cố Quân Thành vết ướt mặt đất, lạnh.

 

Loading...