Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 178: Cô Ấy Sau Khi Uống Rượu
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:39:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Hai Cố Quân Thành..." Cô giơ hai ngón tay , bắt đầu mơ màng .
Trong tầm mắt mờ ảo, cô thấy Cố Quân Thành đang .
Da đen, khi lộ hàm răng trắng sáng, đường nét đuôi mắt khẽ cong lên, ánh mắt long lanh như mặt nước.
Lâm Thanh Bình liền dậy lảo đảo, đến bên , nhưng lên giữ thăng bằng, loạng choạng, vịn bàn mới vững.
Cô vịn bàn sang, chỉ thấy nụ của dường như càng rạng rỡ hơn.
Cô chu môi, vẻ tức giận: "Anh đỡ em! Anh còn !"
Vừa , cô vịn bàn di chuyển về phía .
Cố Quân Thành dậy định đỡ cô, nhưng cô lấy tay chỉ trỏ: "Không cần ! Em tự ! Anh, đó cho em, động đậy! Không !"
Cố Quân Thành càng tươi, im nhúc nhích, nhưng cũng chuẩn sẵn sàng đỡ lấy cô bất cứ lúc nào.
Lâm Thanh Bình vịn bàn, đến mặt , buông tay , cả liền rơi tòm lòng , ôm trọn.
Thân thể lảo đảo của Lâm Thanh Bình rốt cuộc cũng tìm chỗ dựa chắc chắn, cảm thấy yên tâm, thả lỏng dựa , ngẩng đầu lên, hai tay nâng khuôn mặt .
Cố Quân Thành nữa, chỉ cúi đầu cô.
Cô tỏ vẻ chán nản, vỗ nhẹ mặt một cái, véo má kéo sang hai bên, miệng hài lòng mà lẩm bẩm: "Cố Quân Thành, nữa ... Anh lên lắm mà..."
Mặt Cố Quân Thành cô véo buộc nhếch miệng lộ răng .
Cô lúc mới hài lòng mà theo: "Thế thì còn tạm … Cố Quân Thành, thể nhiều hơn một chút ? Anh , lúc nào cũng bày cái mặt đen sì , cứ như Ông Thần Mặt Đen , mà sợ hãi trong lòng…"
Cố Quân Thành nắm lấy bàn tay đang véo loạn của cô, thở của giờ là mùi rượu từ miệng cô tỏa khi chuyện, rượu cô uống dường như thấm đôi mắt, long lanh như hổ phách, một cái là say.
"Anh đáng sợ đến thế ?" Cố Quân Thành chằm chằm đôi môi hồng nõn đang líu lo của cô, giọng trầm xuống.
"Ừ thì..." Lâm Thanh Bình dựa n.g.ự.c , lấy ngón tay gõ gõ lên n.g.ự.c mà đếm: "Em cho , hung dữ đấy, suốt ngày bảo: Lâm Thanh Bình! Xem thu xếp cô thế nào! Lâm Thanh Bình! Cô đợi đấy! Lâm Thanh Bình! Cô dám trêu nữa! Lâm Thanh Bình..."
Cố Quân Thành: ...
Cố Quân Thành buồn tức, mấy câu là lúc nào? Chẳng đều là lúc cô trêu ?
Cửa mở, bước , thấy đoạn , giọng non nớt mà nghĩa khí liền vang lên: "Chú Cố! Sao chú thể hung dữ với cháu?"
Cố Quân Thành: ...
Cái cách xưng hô "chú Cố" với " cháu" đủ buồn nôn , giờ còn mặt bênh nữa?
"Trẻ con hiểu cái gì?" Anh trợn mắt lên.
Điều lập tức khiến Chí Viễn bắt bằng chứng.
Chí Viễn lập tức : "Chú xem, chú xem! Bây giờ chú chính là Ông Thần Mặt Đen mà cháu đó!"
Lâm Thanh Bình ngẩng đầu lên , đúng ? Lại giương cái mặt khó ưa lên !
Lâm Thanh Bình lập tức véo lấy mặt , kéo sang hai bên: "Không hung dữ với con trai em, một cha hiền... , chú hiền..."
Cố Quân Thành thực sự buốt miệng, hai con một lòng cũng đành, nhưng cô say thành thế mà vẫn phân biệt rõ ràng "cha hiền" và "chú"!
Đằng Chí Viễn cũng : "Chú Cố, hung dữ với cháu!"
Được , trong nhà , địa vị của xuống thấp nhất ...
Chị Triệu theo bước , thấy cảnh , ngại ngùng dám , cúi đầu dắt Chí Viễn : "Được , , cháu và chú Cố đang với , trẻ con hiểu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-178-co-ay-sau-khi-uong-ruou.html.]
Chí Viễn bối rối, chuyện cũng liên quan đến việc nó là trẻ con ? Đối xử với một chẳng là chuyện t.ử tế với cô , nỡ đ.á.n.h mắng cô ? Cách lớn thể hiện sự là hung dữ?
Chí Viễn mang theo sự bối rối đó chị Triệu kéo , Cố Quân Thành thấy xung quanh còn ai, khẽ hỏi cô: "No ?"
Lâm Thanh Bình đầu óc cuồng, nãy đang chuyện hung dữ ?
Cô mơ màng gật đầu.
"Vậy thì..." Anh hết câu, trực tiếp vác cô lên.
"Cố Quân Thành! Anh gì thế?" Lâm Thanh Bình đ.ấ.m đập lên vai .
"Thu xếp em đó!"
"Cố Quân Thành! Anh... nhận ! Anh còn hung dữ!"
"Anh nhận mà!"
"Vậy còn lời hung dữ như thế!"
"Ừ... nhận , nhưng sửa..."
Theo hai chữ " sửa", cánh cửa phòng tầng hai mở đóng .
Sáng hôm , Lâm Thanh Bình tỉnh dậy, đầu nặng và còn cảm thấy choáng váng.
Là một học sinh, việc đầu tiên lóe lên trong đầu khi tỉnh dậy là: Hôm nay muộn ?
Rồi bộ não chậm chạp từ từ nhận , hôm nay là Chủ nhật, đó, những chuyện tối hôm qua dần dần hiện về trong đầu - cô và Cố Quân Thành uống rượu vang, hình như cô say gì nữa.
Lần ở thôn Cố, cô uống say thất thố, tối qua cô chuyện gì quá trớn ?
Cô vỗ vỗ đầu , tửu lượng cũng theo sự trọng sinh mà giảm sút thế?
Mặc quần áo xong, còn đang giường, thì cửa phòng mở, Cố Quân Thành từ bên ngoài bước .
Hẳn là từ ngoài về, quần áo ướt đẫm mồ hôi, bước đưa cho cô một gói ni-lông, lấy một chiếc áo may ô tắm.
"Cái gì thế?" Cô hỏi một câu, nhưng lời còn dứt, ngoài .
Lâm Thanh Bình nhíu mày, mở gói ni-lông , bên trong gói bằng báo, mở tiếp, hóa là một xấp tiền dày...
Đầu óc hỗn độn của Lâm Thanh Bình rốt cuộc cũng tỉnh táo: Hôm qua cô nhắc với chuyện mua nhà, bảo chuyện tiền nong giao cho , kết quả là thực sự lấy tiền về cho cô.
Chính là con như đấy, kiếp kiếp bao giờ đổi, bất kể cô gì, đều thể đáp ứng, nhưng, bản thì bao nhiêu tiền chứ? Anh là lãnh lương, tiền lương còn giao hết cho cô...
Cô áy náy, hôm qua nên mấy lời đó với , đằng nào cô cũng thực sự tiền.
Khi tắm xong trở về, cô liền hỏi : "Cố Quân Thành, lấy nhiều tiền thế?"
Cô tin nhân phẩm của , sẽ chuyện trái nguyên tắc, nhưng cô nghĩ thể để kiếm tiền, nếu là vay, thực sự cần thiết, cô tiền mà, đang dựa một tiểu phú bà ?
"Anh thật đó!" Cô bổ sung thêm một câu, sợ câu "Em cần quản, tự cách" đó.
Anh liền : "Chú đại thụ đây từng gửi kem tươi cho em, em còn nhớ ? Hồi đó chú phát triển ngành sữa, vốn, tìm vay một khoản, chú bảo trả , kịp nhận, sáng nay bưu điện gọi điện đến xưởng của chú , trong xưởng chú đang ở Thủ đô, liền tìm chú ."
Lâm Thanh Bình thầm tính toán, nhập ngũ hơn mười năm, lúc mới , lương mấy đồng chứ? Dù vài năm lên trung đội trưởng, cũng chỉ hơn 50 tệ, theo năm tại ngũ tăng lên, chức vụ ngừng thăng tiến, bây giờ cô mới thể thấy rõ ràng tiền lương sổ lương của .
Cũng may là nhà cửa bây giờ rẻ, Cố Quân Thành cũng hợp lý. Sau khi kết hôn, tiền lương giao cho cô chỉ là thu nhập của hơn một năm, hóa tiền đó đều cho chú đại thụ vay .
"Anh gần như tiêu gì, tiền lương đều tích cóp , đưa cho bà cũng lấy, cộng thêm những năm qua lập ít chiến công, tiền thưởng cộng dồn , nên đều cho chú vay hết."
Vân Vũ