Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 183: Trở thành trò cười

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:39:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật thể tin nổi!

Thanh Vân miêu tả thế nào cho hết.

Mẹ cô rốt cuộc mặt dày đến mức nào !

Nhìn đôi mắt đầy toan tính của , Thanh Vân nhịn nổi buông một câu: "Loại chuyện tổn đức hại như con !"

Ngô A Tú lập tức nổi giận: "Ý con là ? Giới thiệu đối tượng cho em trai con là tổn đức hại ? Em trai con tật gì ? Con thi đỗ đại học liền coi thường nhà hả? Không và ba con, con?"

"Ăn xong ? Chiều con còn tiết học, con học đây!" Thanh Vân tiếp lời .

tức giận, ăn ngấu nghiến hết phần cơm thừa của Lâm Gia Quý để .

"Đi thôi, con đưa hai về nhà khách." Thanh Vân dậy.

Lòng Ngô A Tú đầy tức bực, nhưng cũng đành theo Thanh Vân . Giờ lúc mất lòng Thanh Vân, thể phật lòng đứa con nhà cán bộ họ Vân !

Mấy ngày đó, Ngô A Tú quả thực khá yên phận, tìm Thanh Vân, cũng chẳng tìm Lâm Thanh Bình, đến mức Lâm Thanh Bình đến trường và đang ở tại nhà khách của trường.

Chiều thứ Bảy, Thanh Vân đến nhà khách thăm , còn ăn tối cùng bà, hỏi bà dự định gì cho ngày Chủ nhật.

vung tay một cái: "Mẹ sắp xếp , bàn với em trai con cả , con cần lo, con đừng quản !"

Thanh Vân vốn định Chủ nhật sẽ đưa và em trai chơi, nhưng , cô cũng đành thôi, theo hẹn đến nhà họ Vân thăm ông lão Vân.

Vì cô về nhà đón Chí Viễn cùng , nên bảo Vân Kỳ đợi , mà với Vân Kỳ rằng cứ về , lát nữa cô sẽ tự đưa Chí Viễn thẳng đến nhà.

Vân Kỳ đồng ý.

Và điều Thanh Vân ngờ tới chút nào là, khi cô đến nhà họ Vân, Vân Kỳ đang bậc thềm cổng nhà chờ, và cùng Vân Kỳ còn cô và em trai cô.

Mặt Thanh Vân tái nhợt: "Hai ... cũng đến đây?"

Vân Kỳ tươi: "Muốn cho một bất ngờ mà."

là... bất ngờ thật...

Bất ngờ đến mức c.h.ế.t mất...

đến lúc , cô còn đường lùi.

Đuổi và em trai về ư?

Trong mắt nhà họ Vân, thật kỳ quặc bao!

Người hỏi, cô trả lời ? Bảo là kẻ vô liêm sỉ, dính gỡ ?

Vậy thì cô cũng đừng nữa...

Cô thậm chí nghĩ, thôi thì tự nhận là việc, để Chí Viễn tự lên đó, cô dẫn và em trai là xong.

Đang tính toán như thì từ cao vọng xuống tiếng của ông lão Vân: "Chí Viễn và Thanh Vân đến ? Sao lên nhanh ? Thanh Vân, cháu đầu đến nhà chơi, mau lên cùng ."

Thế là... gặp ?

Vân Kỳ cô như đang khoe công: "Bác gái đến , gặp ông nội ."

Thanh Vân hoa mắt, suýt nữa thì vững.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-183-tro-thanh-tro-cuoi.html.]

Đây thật sự là còn đường lui nữa ...

Chí Viễn nắm lấy tay cô.

Một bàn tay nhỏ nhắn, nhưng cho cô sức mạnh, cô nắm chặt lấy.

Vân Kỳ vui vẻ gọi: "Đi thôi nào!"

Thanh Vân hít một thật sâu, đành bước tiếp...

Chủ nhật, cả nhà họ Vân đều mặt.

Liễu Nhạn mặt chị em Lâm Thanh Bình mất mặt t.h.ả.m hại, trong lòng vẫn còn hậm hực, nhưng đúng là cả nhà họ Vân đều ưu ái mấy đứa nhà quê họ Lâm , thật hiểu họ nghĩ gì!

Nhà họ Lâm cũng thật đáng buồn , hai chị em dắt theo đứa con riêng đến ăn nhờ ở đậu, luồn cúi đành, còn mang theo cả già và em trai đến nốt, thật là trơ trẽn hết mức!

Liên tưởng đến, Liễu Nhạn cũng oán trách ông lão: Cái gì dơ bẩn hôi hám cũng mang về nhà, nhà chẳng khác gì bãi rác!

Vừa bước cửa nhà, Thanh Vân gặp ánh mắt của Liễu Nhạn, sự chế nhạo và khinh miệt trong đó hề che giấu, đ.â.m thẳng tim khiến hoang mang.

Ánh mắc khinh thường của Liễu Nhạn bám sát lấy Ngô A Tú và Lâm Gia Quý, tấm t.h.ả.m họ giẫm lên, bộ sofa họ lên, bà đều cảm thấy bẩn thỉu vô cùng.

Ông lão Vân và Chí Viễn coi như là bạn cờ, gọi Chí Viễn đến chính là "thí" vài ván với bé.

Tuy nhiên, khách đến lao bàn cờ ngay thì thật bất lịch sự, nên ông xuống, cùng các cháu trai Vân Nghiêm, Vân Kỳ chuyện với gia đình Thanh Vân.

Vân Vũ

Ngô A Tú sớm căn phòng rộng rãi cho hoa mắt, căn nhà so với nhà của Lâm Thanh Bình còn hơn nhiều!

Trái tim bà đập thình thịch, vô cùng phấn khích, dường như, bà cũng sắp trở thành chủ nhân của một căn nhà như thế !

Niềm tin trong lòng Ngô A Tú càng thêm kiên định, chỉ cần con trai bà Lâm Gia Quý cưới con gái gia đình cán bộ thủ đô, bà chính là lão thái quân! Ở nhà như thế chẳng dễ như trở bàn tay ?

Trong lúc đắc ý, thấy Vân Chính hỏi "Tiểu họ Lâm hiện đang học ở ?", bà liền đắc ý ngừng: "Nhà chúng Gia Quý còn nhỏ, thi đại học, nhưng mà, Gia Quý nhà từ nhỏ thông minh, thi cử luôn nhất huyện, , dù học nữa, cũng giỏi hơn hai chị nó, lúc hai chị nó học bài chỗ hiểu đều hỏi nó, nó đều trả lời hết!"

Thanh Vân: ??? Trời ơi , bà thổi phồng quá lắm !

Vân Chính xong, vui mừng, là , ai chẳng thấy em trai thông minh chăm chỉ! Em trai Vân Kỳ nghĩ gì về Lâm Thanh Vân, cả như hiểu rõ hơn ai hết, hai chị em Lâm Thanh Vân đều xuất sắc, giờ còn một em trai tài giỏi như , gia đình thật tệ.

"Vậy năm nay thi đại học, tiểu họ Lâm dự định thi ?" Vân Chính hỏi.

"Có chứ! Đương nhiên thi! Gia Quý nhà là nhất huyện! Sao thể thi chứ? Lần thi đại học , còn đỗ nhất tỉnh nữa!" Không trách Ngô A Tú thổi phồng quá đà, thực trong mắt bà, hai chị em Lâm Thanh Bình cũng chẳng hạt giống học hành gì, chẳng thấy chúng nó học mấy ngày mà cũng thi đỗ Đại học Thủ đô, con trai bà Lâm Gia Quý thông minh hơn chúng nó nhiều, thể đỗ chứ?

Vân Chính Lâm Gia Quý, ánh mắt tràn đầy tán thưởng: "Tiểu họ Lâm tuấn tú khôi ngô, khí chất hiên ngang, đúng là tài sắc, thanh niên tài giỏi, hiếm , hiếm !"

Lời khen của Vân Chính khiến Ngô A Tú như đẩy lên tận mây xanh, đắc ý : "Đó khoác , Gia Quý nhà trai tuấn tú nhất vùng!"

Đây cũng coi như là chỗ duy nhất Ngô A Tú khoác, nhà họ Lâm quả thật ngoại hình đều tệ, Lâm Thanh Bình và Lâm Thanh Vân đều dung mạo xinh , em trai Lâm Gia Quý cũng kém.

Ông lão Vân xen một câu: "Tiểu họ Lâm đ.á.n.h cờ ?"

Ngô A Tú định tiếp tục thổi phồng, Lâm Gia Quý giật giật áo, bà mới chợt nhớ trong phòng khách bày bàn cờ, nếu ai hứng thú mời Lâm Gia Quý đ.á.n.h một ván là lộ tẩy ngay, lập tức đổi giọng: "Gia Quý nhà chỉ chuyên tâm học hành, giống hai chị nó thi Đại học Thủ đô, nên mấy khi chơi mấy thứ khác..."

Liễu Nhạn tầng hai xuống chán ngấy cảnh bà già nhà quê tự tâng bốc nhà, liền vẫy tay gọi con trai Vân Tiểu Sơn , thì thầm vài câu tai nó.

Vân Tiểu Sơn lập tức tìm một cuốn sách chạy xuống tầng.

Nó chen đến bên cạnh Lâm Gia Quý, chỉ trang sách đang mở: "Anh ơi, giúp em xem bài toán thế nào?"

 

Loading...