Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 189: Vinh quang của người chúng tôi ở quê
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:39:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Nhạn thấy , trong lòng rõ sẽ về phía Lâm Thanh Vân, nhưng vẫn vẻ chị dâu, "Vân Kỳ! Em tự xem, hôm qua em thú nhận thế nào với trai! Tiền của em hết ?"
"Em là em cho mượn ! Em em cho Lâm Thanh Vân mượn ?" Vân Kỳ trừng mắt cô, "Còn nữa, em hỏi chị, chị chạy đến trường em gì?"
Liễu Nhạn nhướng mày, "Chị sợ em lừa! Người nhà quê ỷ chút nhan sắc, chuyên câu những đứa con cán bộ như em! Đừng để lừa còn giúp đếm tiền! Mất cả lẫn tiền!"
Liễu Nhạn dứt lời, sinh viên xung quanh vui, "Người nhà quê thì ? Chị ? Chúng là nhân dân lao động vinh quang, quần áo các cán bộ mặc, miệng ăn đều là do chúng trồng cả đấy!"
Liễu Nhạn nhận sai lời, vội , "Chị các em, tất cả chị em nông dân, chị đang những đàn bà nhà quê hổ, mất mặt sinh viên đại học, đòi tiền đàn ông !"
"Xin chị ăn cho sạch sẽ chút." Vân Kỳ khách khí, dù đây là chị dâu của , "Chị ở nhà mưa gió, thậm chí còn đuổi cả ông nội về quê sống, em kính chị một tiếng chị dâu, chấp nhặt với chị, em cũng dọn ở cùng ông nội là , nhưng chị còn chạy đến mặt em gây chuyện, thì đừng trách em vong ân bội nghĩa!"
"Vân Kỳ! Em xem, chị đuổi ông nội bao giờ?" Liễu Nhạn tức giận đến mức mặt trắng bệch, rõ ràng là ông lão đó tự , giờ trong nhà ai cũng trách cô!
"Chuyện nhà chán ngắt, em với chị ở trường." Vân Kỳ nghiêm mặt , "Chị dựa cái gì mà Lâm Thanh Vân đòi tiền em? Chị Thanh Bình và Lâm Thanh Vân cần đòi tiền em ?"
"Họ..." Liễu Nhạn hiếm khi thấy Vân Kỳ nghiêm nghị và dữ tợn như , khí thế hạ xuống một bậc.
Vân Kỳ một lượt các bạn học xung quanh, lớn tiếng , "Lần quyên góp cho vùng hạn hán và lũ lụt, mỗi chị Thanh Bình và Lâm Thanh Vân quyên góp hai nghìn! Lâm Thanh Vân cần đòi tiền em?"
Giọng của Vân Kỳ vang lên như sét, âm vang dội , khiến tất cả mặt giây lát phản ứng gì.
Một lúc lâu , mới tiếng vang lên, "Sao họ quyên góp nhiều thế? Sao chúng đều ?"
"Sao ? là Chủ tịch Hội sinh viên, ?" Vân Kỳ , "Lâm Thanh Vân cầm tiền đến tìm quyên góp, là tấm lòng của cô và chị gái, quyên cho dân hạn hán và lũ lụt, nhưng họ đều , nhờ giúp họ quyên góp ẩn danh, giờ trong sổ sách của Hội sinh viên vẫn thể tra ghi chép!"
Còn gì để nữa...
Đa sinh viên đều Lâm Thanh Bình mở một cửa hàng đồ ngọt, là nơi sinh viên thích đến, lúc mới nghĩ , cũng cảm thấy Lâm Thanh Vân đúng là cần thiết đòi tiền khác, nhà cô vốn dĩ thiếu tiền!
Liễu Nhạn vẫn trừng trừng Vân Kỳ.
Dạo Vân Kỳ tiêu tiền mạnh, tối hôm qua Vân Nghiêm cảm thấy , tra hỏi , cô lõm bõm, Vân Kỳ là cho bạn học mượn tiền, đó, thấy nhà họ Lâm, Lâm Thanh Vân gì đó, cô liền khẳng định Vân Kỳ cho Lâm Thanh Vân mượn tiền.
Không, cho đến bây giờ, cô vẫn tin, Vân Kỳ tuyệt đối là đưa tiền cho Lâm Thanh Vân, chỉ là thừa nhận, cô cũng cách.
Không những cách, còn một trận chê .
"Í, đừng tưởng xuất cán bộ là giỏi hơn, coi thường chúng chân lấm tay bùn."
" ! Lên ba đời , ai chẳng là nhà quê?"
"Công nhân và nông dân, đều là chủ nhân của đất nước, cao quý cái nỗi gì!"
"! Lao động là vinh quang nhất, chúng nhân dân lao động dựa đôi tay kiếm ăn, cống hiến cho đất nước, ai dám coi thường? Hãy xem cống hiến gì cho đất nước !"
Mặt Liễu Nhạn lúc đỏ lúc trắng.
Đám đông sinh viên dần dần tản , còn vì hai chị em Lâm Thanh Bình mà tán thưởng.
"Lâm Thanh Bình, Lâm Thanh Vân, vinh quang của chúng ở quê, cố lên nhé!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-189-vinh-quang-cua-nguoi-chung-toi-o-que.html.]
Mặt Liễu Nhạn như ai tát sưng vù, càng khó coi.
"Em hy vọng, chị bây giờ, lập tức, tự về , đừng để em gọi cả đến bắt chị về!" Vân Kỳ mặt mày tái xanh vì tức giận.
Liễu Nhạn mặt cứng đờ, một bầu khí tức nuốt trôi, nhưng mặt xanh mét của Vân Kỳ, rốt cuộc vẫn nén chặt bầu khí tức , trừng mắt liếc Lâm Thanh Bình một cái thật lâu, bỏ . Dạo Vân Nghiêm nhiều ý kiến với cô, hai cứ liên tục mâu thuẫn, nếu cô đến trường gây chuyện, e rằng cô sẽ yên...
Cuối cùng, điểm tuyên truyền chỉ còn Vân Kỳ, hai chị em nhà họ Lâm và mấy thành viên câu lạc bộ Kinh tế.
Lâm Thanh Bình Vân Kỳ, Thanh Vân, , "Chúng tìm chỗ nào chuyện nhé?"
Vân Kỳ cúi đầu, im lặng.
Rốt cuộc, Lâm Thanh Bình vẫn dẫn hai về cửa hàng của .
Cửa hàng đóng cửa, chỉ còn Cố Hữu Liên và Chị Triệu đang dọn dẹp ở nhà bếp, Lâm Thanh Bình dẫn hai họ tùy ý xuống một bàn, "Nói ."
Vân Kỳ và Thanh Vân , cả hai đồng thời cúi đầu.
"Vân Kỳ em ." Lâm Thanh Bình , "Em cũng đừng giấu chị nữa, chị , chắc chắn là em trai chị tìm em đòi tiền ."
Câu thốt , lòng Lâm Thanh Bình đau như cắt, giống như lúc nãy cô cho Liễu Nhạn gì , trong lòng tràn ngập nỗi cay đắng, Liễu Nhạn sai, nhà họ Lâm quả thật lấy tiền, nhà họ quả thật oan!
Vân Vũ
Vân Kỳ giấu nữa, gật đầu, "và quên nhấn mạnh, là mượn."
Lâm Thanh Bình thở dài, "Lấy của em bao nhiêu?" Mượn cái gì chứ, gì khả năng trả !
"Hai..." Vân Kỳ liếc Lâm Thanh Bình, giọng nhỏ hơn, "năm ngàn..."
Hử!
Lâm Thanh Bình lạnh, cô ngay mà, hai ngàn còn là ít!
Vân Kỳ thấy cô như , vội , "Chị Thanh Bình, chị đừng tức giận, em út Lâm với em là lấy tiền cùng kinh doanh, vòng vốn một chút, , đợi khi nào kiếm tiền, sẽ trả em. Chỉ là..."
Anh liếc Thanh Vân, "Chỉ là khiến chị dâu hiểu lầm Thanh Vân, để Thanh Vân chịu oan, xin ."
Lâm Thanh Bình thế nào nữa, Vân Kỳ lắc đầu, "Vân Kỳ, em xem, nếu em trai chị cần tiền việc chính đáng, chị ủng hộ ? Còn cần tìm em mượn?"
Vân Kỳ nghẹn lời, thôi.
"Em ! Rốt cuộc thế nào?" Lâm Thanh Bình hỏi.
"Chị Thanh Bình, em chị đừng giận nhé?" Vân Kỳ thận trọng .
Hà! Cô hai đời chịu đựng chuyện khó chịu còn ít ? Giờ còn gì khiến cô tức giận nữa? "Cứ ."
"Là bà , em út Lâm và bà cùng đến tìm em." Vân Kỳ nhỏ, "Bà , chị và Thanh Vân thông minh, từ nhỏ học giỏi, nhà dốc sức bồi dưỡng hai chị em, em út Lâm từ nhỏ các chị coi thường, đặc biệt là giờ các chị là sinh viên đại học , càng coi thường em trai và nhà ngoại, em út Lâm cũng tranh khí, giống Thanh Bình kiếm tiền, để các chị coi trọng, đến thủ đô gặp một cơ hội , thể kiếm tiền..."