Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 192: Tìm Tao!

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:39:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngô A Tú nước mắt giàn giụa, "Con trai của ơi! Bây giờ chúng còn tiền mà mua thịt ăn nữa! Mấy cái bánh bao , cũng là do xin đấy, hết lời tiếng mới xin !"

"Muốn ăn thì ăn, con ăn !" Lâm Gia Quý vật xuống chiếc giường nát bươm .

Ngô A Tú mấy cái bánh bao, căn nhà dột nát, chiếc giường rách tả tơi, cùng mái tóc rối bù, làn da khô cằn của đứa con trai cưng, bà liền nghĩ đến cảnh sống sung sướng của Lâm Thanh Bình và Thanh Vân, thịt lớn thịt nhỏ ăn thoải mái, ở trong căn nhà thơm phức, mà bà và Gia Quý trốn tránh trong một nơi như thế , ngay cả tiền mua bánh bao cũng !

Tại thế!

Trong mắt Ngô A Tú bùng lên sự phẫn nộ: Tại hai đứa con gái sống sung sướng như ! Còn bà và con trai thì chịu khổ cực ? Chúng chỉ là con gái thôi mà! Đến con trai còn sống , thì những đứa con gái thể sống ?

Không ! Hai chị nhất định trả giá cho con trai bà! Bà sẽ tìm Lâm Thanh Bình và Lâm Chiêu Đệ ngay bây giờ! Bắt chúng trả tiền đó! Bất kể là !

Nghĩ thêm một chút, nếu , thì bắt hai chị em gây sức ép với chồng của chúng, để đàn ông chúng nghĩ cách!

Còn việc đàn ông nghĩ cách , Ngô A Tú cân nhắc, đó là việc bà nghĩ, dù thì con gái cũng chăm lo cho em trai, nếu , nuôi lớn hai đứa con gái để gì? Chẳng lẽ để chúng ăn hết gạo ?

Bà thậm chí còn nghĩ kỹ, tiên sẽ nhắm Thanh Vân, bởi tính tình Thanh Vân mềm mỏng hơn Lâm Thanh Bình, quan trọng nhất là, đàn ông mà Thanh Vân tìm , là con cán bộ ở thủ đô! Có tiền! Hơn nữa tính tình cũng , như Cố Quân Thành cái hung thần ...

Nhớ đến Cố Quân Thành, Ngô A Tú vẫn run, nhưng nghĩ đến Vân Kỳ, trong lòng nóng bừng: Người đàn ông của Thanh Vân , thể lấy năm ngàn, thì cũng thể lấy năm vạn! Là con cán bộ thủ đô mà!

"Con đợi đấy! Mẹ tìm chị con!" Ngô A Tú tin trị nổi hai đứa con gái c.h.ế.t tiệt !

Lâm Gia Quý giường nát, hừ một tiếng, "Mẹ mà moi tiền từ tay chị con thì mới lạ!"

Một câu , châm ngòi cho sự quyết tâm của Ngô A Tú, "Mẹ thì ? Mẹ là của chúng! Những thứ từ ruột chui , chúng còn dám loạn ?"

Ngô A Tú nhớ những nỗi nhục chịu ở chỗ Lâm Thanh Bình, càng tức nghiến răng, "Mẹ dạy dỗ chúng ngay bây giờ!"

Ngô A Tú xông đến cửa, giật mạnh cánh cửa gỗ mục nát của căn nhà tồi tàn, hít một thật sâu chuẩn đến mặt các con gái "thị uy", trút một trận giận dữ, nhất định dẫm lên hai đứa con gái nghiền nát vài cho hả!

Thế nhưng, luồng khí , mới mở cửa xì hết ngoài...

Bên ngoài là màn đêm đen kịt, bà với vẻ mặt như thấy ma, trợn tròn mắt, chằm chằm ngoài cửa, lùi liên tục, "Anh... ... ..."

"Anh" mãi mà cũng "" cái gì.

Lâm Gia Quý giường vô cùng sốt ruột, "Không tìm chị con ? Thế nào? Sợ ?"

Lâm Gia Quý ngoảnh đầu ngoài cửa, trong khoảnh khắc đó, cũng đờ ở đó, miệng há hốc.

Ngoài cửa là màn đêm đen như mực, Cố Quân Thành sừng sững ngay cửa, hình cao lớn, mặt lạnh như sắt, vẻ uy nghiêm giữa đôi mày, tựa như Diêm Vương đến đòi mạng, đôi mắt đen, trong đêm tối sáng đến kinh , ánh mắt hướng tới, tựa như lưỡi đao lạnh lẽo.

Cố Quân Thành bước tới một bước, bước trong căn nhà tồi tàn, đóng cửa .

Trong nhà ngay cả ngọn đèn cũng , lập tức tối om.

Ngô A Tú lùi kiềm chế , chân mềm nhũn, theo từng bước chân Cố Quân Thành tiến lên, bà lùi từng bước, cuối cùng lùi đến sát chiếc giường nát thì thể lùi nữa, hai chân mềm nhũn, tuột xuống đất.

Vân Vũ

"Anh... còn dám đ.á.n.h ?" Ngô A Tú run rẩy hỏi, đều run lên, "Anh... tìm đến đây bằng cách nào? Anh đừng coi trời bằng vung!"

Nghe thấy bốn chữ "coi trời bằng vung", Cố Quân Thành lạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-192-tim-tao.html.]

Rốt cuộc ai mới là kẻ coi trời bằng vung?!

Cố Quân Thành bước lên một bước, Ngô A Tú tưởng Cố Quân Thành định đ.á.n.h bà, liền vật xuống đất hét thất thanh, âm thanh chói đến nhức nhối màng nhĩ.

Thế nhưng, ngay đó vang lên một tiếng t.h.ả.m thiết khác.

Ngô A Tú đang nghi hoặc tại nắm đ.ấ.m nào rơi xuống bà, thì chỉ thấy một bóng đen vụt qua đầu bà, tiếng thét t.h.ả.m thiết bắt đầu từ lúc .

"Họ Cố ! Anh thả con trai !" Ngô A Tú hét lên.

Một tiếng ầm vang lớn, Lâm Gia Quý Cố Quân Thành ném mạnh bức tường căn nhà nát, khung cửa sổ ọp ẹp sắp đổ đổ vỡ tan tành, Lâm Gia Quý theo đó rơi xuống đất một cái rõ mạnh, trong tiếng rên t.h.ả.m thiết, cựa quậy đất như con giòi, gượng dậy nổi.

"Họ Cố, đ.á.n.h con trai , ... c.ắ.n c.h.ế.t !" Ngô A Tú xông tới.

Cố Quân Thành nhẹ nhàng tránh né, túm lấy Lâm Gia Quý đất lên một nữa, trong căn nhà nát, chỉ còn tiếng đ.ấ.m đá và một tràng tiếng rên la t.h.ả.m thiết, kêu la t.h.ả.m thiết là Lâm Gia Quý, lóc là Ngô A Tú.

Lâm Gia Quý đ.á.n.h đến mức căn bản sức phản kháng, lúc đầu còn kêu la , về ngay cả kêu cũng kêu nên lời.

Ngô A Tú sợ mất mật, ngừng hét thất thanh, "Anh đ.á.n.h c.h.ế.t nó ! Anh đ.á.n.h c.h.ế.t nó ! Anh đền mạng cho con trai !" Cố Quân Thành , "Hắn c.h.ế.t."

Ngô A Tú nước mắt nước mũi nhễ nhại, chỉ ôm lấy Lâm Gia Quý đ.á.n.h đến mức thốt nên lời mà . Đứa con trai cưng của bà, bản bà còn nỡ động một ngón tay, ngay cả lão già nhà mắng một câu, bà cũng liều mạng với lão già, mà giờ đây đ.á.n.h thành cái dạng .

Thế nhưng, lời tiếp theo của Cố Quân Thành, khiến tiếng của bà khựng .

Giọng lạnh lùng của Cố Quân Thành vang lên, "Nếu như, thật sự đ.á.n.h c.h.ế.t một , thì sẽ để vết thương nào thể thấy ."

Toàn Ngô A Tú lạnh toát, tiếng lập tức đóng băng.

Một lúc lâu , bà mới run rẩy cảnh cáo Cố Quân Thành, "Anh dám, g.i.ế.c là phạm pháp!"

"Vì , sẽ g.i.ế.c ." Cố Quân Thành lạnh, đó bất ngờ quát lớn, ", cờ bạc? Nợ nần? Cái dạng của , bà đánh, đánh, sớm muộn gì cũng ngoài đ.á.n.h c.h.ế.t!"

Ngô A Tú mới chứng kiến quyền cước của Cố Quân Thành, giờ quát một tiếng, run rẩy ôm chặt lấy Lâm Gia Quý , "Họ Cố, là rể nhà họ Lâm, đối xử với em vợ như ? về kể cho trong làng , coi chừng chỉ trích!"

" quan tâm." Cố Quân Thành lạnh, " chỉ quan tâm, Lâm Thanh Bình các bắt nạt , Lâm Thanh Bình vì các vui , trận đòn hôm nay, chính là để cho các , các an phận thủ thường, gây chuyện, thì chúng yên , bằng , đừng trách bạc tình bạc nghĩa!"

Cố Quân Thành xong, mở cửa định , đến cửa đầu thêm, "Từ nay về , cho phép các xuất hiện mặt Lâm Thanh Bình, bất kỳ chuyện gì, tìm tao!"

lúc Ngô A Tú định điều gì đó, Cố Quân Thành ngắt lời bà , "Đương nhiên, nếu là chuyện như hôm nay, tìm tao, cũng đồng nghĩa với tìm đòn thôi! Vì , nhất hãy an phận cho tao! Các cũng nhớ kỹ, tao tìm một , chuyện tìm thấy!"

Ngô A Tú trong lời cảnh cáo của Cố Quân Thành vốn run rẩy, đợi đến khi Cố Quân Thành mở cửa, Ngô A Tú nữa hét thất thanh.

Ngoài cửa bốn gã đàn ông to lớn, đối diện với Cố Quân Thành.

"Quả nhiên trốn ở đây!" Gã đầu , một chân bước , "Trả tiền!"

Hắn chú ý đến còn một đàn ông quen ở đó, hiệu cho ba ngoài cửa chặn , ánh mắt quét qua căn phòng tối om, "Ai trả?"

 

Loading...