Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 195: Rốt cuộc sai ở chỗ nào?
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:39:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Quân Thành nửa đời nghiêm túc cổ hủ, thực sự phụ nữ thể tinh nghịch mê hoặc lòng đến thế.
Lâm Thanh Bình còn hỏi thích …
Anh thế nào đây?
Anh trực tiếp dùng hành động để …
Cố Quân Thành bảo cô đừng hối hận, Lâm Thanh Bình hối hận tạm bàn, dù thì Cố Quân Thành, những vết cô cào, cô cắn, dấu vết nhiều vô kể.
Vân Vũ
Cuối cùng, cô mềm nhũn trong chăn, một chút sức lực cũng còn.
Cố Quân Thành chỉ lên những vết tích , bảo cô , "Đây gọi là lập công chuộc tội ? Anh thấy thương là ?"
Câu hiểu chút cảm giác thập niên 90, Lâm Thanh Bình xong bật , gượng gạo giơ tay lên, xoa xoa những vết tích đó của , "Em đ.á.n.h dấu , là của em, khác thấy sẽ chủ ."
Cố Quân Thành vỗ một cái tay cô, "Còn ai thể thấy chứ?"
"Em chỉ thôi mà…" Lâm Thanh Bình lăn lòng , ôm lấy eo .
Mùa hè , nóng.
Cô nàng vốn sợ nóng sợ lạnh, mùa đông còn đỡ, ống sưởi, mùa hè, bây giờ vẫn điều hòa, cô bật quạt thông gió cả đêm, nhưng quạt thổi thẳng lạnh.
Như thế là nhất, bật quạt, ôm , thoải mái, lạnh.
"Cố Quân Thành…" Lâm Thanh Bình cảm thấy như đang ngủ mây, mềm mại dễ chịu, cả như bay bổng, "Lúc nãy bảo em sai, em sai chỗ nào ?"
Không nhắc tới chuyện thì thôi, nhắc tới, Cố Quân Thành lôi cô dậy nghiêm .
"Anh cho rõ ràng!" Lâm Thanh Bình ôm chặt buông.
"Lâm Thanh Bình." Giọng vô cùng nghiêm túc, "Anh phát hiện em một tật đặc biệt ."
"Là gì?" Lâm Thanh Bình ngước mắt mơ màng lên , "Không kiên trì ? mà, khi tắm em vẫn kiên trì mà…"
Cố Quân Thành cô cho phì , hai tay bóp lấy mặt cô, định dùng sức ấn một cái, nhưng rốt cuộc nhẹ nhàng véo nhẹ, "Én hết mấy thứ tạp nham đầy màu sắc của em cho !"
"Vậy, rốt cuộc, gì chứ?" Môi Lâm Thanh Bình véo chúm chím, năng rõ ràng.
"Lâm Thanh Bình." Trong bóng tối, cô, ánh mắt lấp lánh, "Em phát hiện , bất kỳ chuyện gì em cũng bao giờ chủ động với ? Gặp khó khăn, em thà cầu cứu khác cũng với ? Em bệnh gì ? Anh đáng để em tin tưởng đến ?"
"Em lúc nào cầu cứu khác mà cầu cứu ?" Lâm Thanh Bình cảm thấy oan.
"Được, hôm nay chúng sẽ sắp xếp , một hai ba bốn liệt kê rõ ràng." Cố Quân Thành đây là chuẩn mở một cuộc họp dài ! "Lần cửa hàng của em thiếu nguyên liệu, em với ? Em tìm cái tên bán thịt bò !"
Lâm Thanh Bình bật , "Người là mở tiệm bít tết, bán thịt bò!"
"Em đừng đ.á.n.h tráo khái niệm! Có khác biệt gì?"
Khác biệt lớn lắm chứ…
Lâm Thanh Bình lười tranh cãi với chuyện , kiên nhẫn giải thích với , "Em tìm , thật mà, chủ động tìm , lúc đó nguyên liệu thực sự thiếu, cần gấp, cửa hàng sắp trụ nổi, là tự phát hiện , tiệm ở ngay đối diện tiệm em, bên em động tĩnh gì thể giấu . Em cũng đường nước bước, ở trong quân đội thời gian đóng cửa nhiều, em nghĩ và mấy buôn bán ngoài xã hội qua , nghĩ rằng, dù với , cũng giúp gì, khiến sốt ruột, nên…"
"Vậy ?" Cố Quân Thành ngắt lời cô, "Thế thì ? Chuyện lớn như , băng nhóm xã hội đen đòi nợ đến tận cửa hàng, em với ? Tối qua còn hỏi em, em chuyện với , em ."
"Chuyện …" Lâm Thanh Bình lục tung ruột gan tìm lý do, "Bởi vì là chuyện nhà đẻ em gây , liên quan gì đến , a—"
Cô hết kêu nhẹ một tiếng, bởi vì Cố Quân Thành véo m.ô.n.g cô một cái, véo khá mạnh.
"Không liên quan đến ?" Cố Quân Thành trong lời toát lên sự tức giận, "Anh là thế nào của em? Không liên quan đến ? Chỉ dựa bản em, em đối phó với mấy tên xã hội đen đó ? Em tưởng bọn chúng giống như mấy buôn bán , thể chuyện t.ử tế với em ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-195-rot-cuoc-sai-o-cho-nao.html.]
"Em… em thể báo cảnh sát mà… bây giờ là xã hội pháp trị, gần trường em đồn cảnh sát, bọn chúng dám gây rối, em sẽ báo cảnh sát thôi…"
"Bọn chúng chặt mất một ngón tay của Lâm Gia Quý." Anh trầm giọng .
Lâm Thanh Bình: …
"Anh thể ngăn cản, nhưng ." Anh xoa xoa mái tóc dài của cô rũ rượi gối, "Em sẽ trách ?"
Lâm Thanh Bình lắc đầu.
"Chỉ cần mạng còn…" Cố Quân Thành , "Anh sợ em nghĩ vô tình."
"Không." Lâm Thanh Bình , "Đó là cái giá trả."
Kiếp em trai cô Lâm Gia Quý cũng như , bức trả nợ, bức đến đường cùng, lúc đó việc kinh doanh của cô gặp vấn đề, thực sự thể lấy nhiều tiền như để trả nợ cho , cô ngày ngày bức cô, cô chỉ thể ngoài tìm vay mượn.
Vay tiền gì dễ dàng như ?
Một phụ nữ đơn ngoài vay tiền, chịu bao nhiêu ánh mắt khinh miệt, đó còn điều khó chịu nhất, khó chịu nhất là, một gã đàn ông trung niên bụng bia cầm xấp tiền ném lên bàn, bảo cô ngủ với , ngủ một bao nhiêu tiền, giá cả rõ ràng…
Đó là khoảnh khắc nhục nhã nhất của cô.
Cô chạy khỏi phòng riêng, nghĩ đến những cô đơn vất vả một gánh chịu đường đời bật nức nở, nhưng ai thương hại, cô trở về nhà, cô túm lấy tóc cô đ.á.n.h một trận, c.h.ử.i bới thậm tệ, khó gì c.h.ử.i nấy, bảo cô vô dụng, hại Lâm Gia Quý chặt mất một ngón tay.
Lúc đó, cô ôm lấy một nào đó giãi bày nỗi khó khăn của , ôm cô an ủi, dù chỉ là một câu "Lâm Thanh Bình, em vất vả "…
Không, một như .
Lúc đó, Cố Quân Thành còn, Thanh Vân bản cũng đang trong cảnh khốn cùng, Chí Viễn… Chí Viễn đang trong tù.
Ừ, , đó, ngày thăm nuôi, cô tù thăm Chí Viễn.
Không hiểu , trong quãng thời gian thấp nhất của cuộc đời, cô nghĩ đến việc thăm Chí Viễn.
Chí Viễn song sắt cô, một câu, "Thím, hình như thím gầy ."
Cô thực sự cô đơn bước một quãng đường dài …
Chỉ nhận một câu "Thím, thím gầy " .
Chỉ một , phát hiện cô gầy …
Khoảnh khắc đó, cô bên ngoài song sắt như mưa.
Trong làn nước mắt mờ mịt, Chí Viễn , "Thím, đừng , cháu sẽ cố gắng giảm án, đợi cháu ."
Cô Chí Viễn đợi để gì, để bầu bạn với cô? Phụng dưỡng cô? Hay cùng cô mở tiệm?
Sau đó, Chí Viễn thực sự giảm án tù, chỉ là, lúc đó, cô trở ăn, mà việc kinh doanh ngày càng lớn, Chí Viễn đến thăm cô một biến mất khỏi cuộc sống của cô, chỉ thỉnh thoảng còn gặp , thỉnh thoảng đến thăm cô, bầu bạn, phụng dưỡng, cũng cùng cô phấn đấu.
Mãi đến lúc sắp qua đời kiếp , cô mới chợt nghĩ đến vấn đề , cô hiểu vì , tại Chí Viễn đó xa cách cô…
"Đang nghĩ gì thế?" Cố Quân Thành hỏi cô.
"Em… đang nghĩ về Chí Viễn." Trong mắt cô chút ánh lệ.
Cố Quân Thành: …
Cô mơ hồ cảm thấy, Cố Quân Thành sắp nổi cơn thịnh nộ nữa …