Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 208: Lâm Thanh Bình sẽ không vui
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:40:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bầu khí lập tức trở nên khó xử.
Trần Hạ thì vẫn mỉm , "Vậy canh cá hầm xong , cứ để đây cùng uống nhé. Hôm nay nhiều ở đây thế, Bình Bình cũng về, phiền chuyện, cũng ảnh hưởng bệnh nhân nghỉ ngơi nữa, về đây."
"Không cần cần, cô cầm về ! Trời nóng, bên uống hết, chiều hỏng mất thì phí lắm." Cố Hữu Liên nhét bình giữ nhiệt tay Trần Hạ.
Trần Hạ thở dài, "Chị, chị cần khách sáo với em thế . Trước , bác thương em khác gì con gái ruột, em cũng là để báo đáp thôi. Thành T.ử và Bình Bình đều nhà, em giúp phần hiếu thuận một chút cũng cả. Hơn nữa hôm qua bác ăn cá, sáng nay em cố tình sông bắt đấy…"
Lưu Phân , mặt lộ vẻ bất nhẫn, "Thôi thôi, cũng là tấm lòng của Tiểu Hạ, cứ để đây , thực sự cũng uống vài ngụm canh cá."
Trần Hạ thế, vui mừng, "Vậy em về đây, bác dưỡng bệnh cho nhé, ngày mai em tới thăm bác, ngày mai bác ăn gì, em nấu cho bác."
Lần , Cố Hữu Liên để lên tiếng, tranh , "Không cần , em trai và em dâu đều về , với còn ở đây nữa, dám phiền cô chứ, thực sự cần ."
Trần Hạ vẫn nở nụ rạng rỡ, "Vậy , về đây."
Sau khi Trần Hạ rời , Cố Hữu Liên , "Mẹ, con , với Trần Hạ là ăn cá? Mẹ đặt Thành T.ử và Bình Bình ?"
Lưu Phân con gái , tỏ ấm ức, "Đây là do hai đứa họ đều nhà ?"
"Vậy thì chẳng còn con đây ? Mẹ phiền một ngoài thì ?" Cố Hữu Liên .
"Thế con lấy chồng ? Con cứ chăm lo cho mãi, nhà họ Đỗ sẽ nghĩ ?" Lưu Phân vẫn vẻ đang suy nghĩ cho Cố Hữu Liên.
"Con là con của ! Mẹ là của con! Dù lấy chồng thì cũng hơn một ngoài chứ!" Cố Hữu Liên trách .
Lâm Thanh Bình thấy, chỉ thốt lên: Chị ơi, chị đúng là cái miệng của em .
Trong lòng cô nghĩ đến chuyện khác, bèn , "Mẹ, chị, con ngoài xem Cố Quân Thành mua cơm lâu thế vẫn về."
Nói xong, cô liền chuồn ngoài.
Trong phòng bệnh, Cố Hữu Liên và cô vẫn tiếp tục chuyện.
"Mẹ, giờ em dâu về , đừng gọi Trần Hạ tới nữa, lát nữa em dâu trong lòng thoải mái." Cố Hữu Liên dặn .
Lưu Phân thở dài, "Mẹ cũng là bất nhẫn thôi. Trần Hạ cũng sai, xem cô như con gái , lúc đó cứ nghĩ cô sẽ kết hôn với con trai , ai ngờ xảy biến cố chứ? Giờ Trần Hạ sống cũng , trai chị dâu nhà ngoại chê cô , thấy cũng thấy tội nghiệp, nếu lúc đó cô theo Thành Tử, thể nông nỗi ?"
Cố Hữu Liên dễ mềm lòng, nhưng ngờ mềm đến thế, tức c.h.ế.t , "Mẹ là ! Như thể Thành T.ử chúng phụ cô , rõ ràng là cô phụ Thành Tử! Có gì đáng thương chứ, đều là do cô tự tự chịu cả!"
"Cô , đó là ý của bản cô , mà là do bố cô ép." Lưu Phân .
Cố Hữu Liên thực sự tức đến nỗi c.h.ế.t vì , chẳng lẽ lý cũng thông ?
"Dù thì, cho phép cô đến nhà chúng nữa!" Vì thông, thì trực tiếp lệnh thôi! "Nếu cô còn đến, con sẽ giữ nể mặt nữa !"
Lâm Thanh Bình bước khỏi phòng bệnh, đến đầu cầu thang thấy tiếng Trần Hạ và Cố Quân Thành chuyện. Quả nhiên đúng như cô dự đoán, Trần Hạ lúc ngoài, gặp lúc Cố Quân Thành mua cơm về.
"Thành T.ử ca." Trần Hạ gọi , giọng ngọt ngào, cuối cùng còn gọi cả Chí Viễn.
Cố Quân Thành chỉ "ừ" một tiếng.
Trần Hạ liền , "Thành T.ử ca, em từ phòng bệnh của bác Cố , bác ăn cá, sáng sớm em bắt cho bác hai con, hầm xong kịp bữa trưa."
Chỉ giọng Cố Quân Thành , "Cô để tâm . Cảm ơn."
"Anh với em còn khách sáo thế ? Chúng quen từ hồi còn mặc quần thủng đ.í.t , bác xem em như con dâu..." Có lẽ cô nhận , bèn đổi giọng, "...như con gái nuôi , em ơn tấm lòng của bác với em ."
Cố Quân Thành "ừ" một tiếng, "Đó là chuyện , bây giờ tiện phiền cô nữa."
"Không , phiền..."
"Phiền đấy." Cố Quân Thành ngắt lời cô .
"Hả?"
"Chú Cố của cháu sẽ phiền, đến lúc đó Lâm Thanh Bình chắc sẽ vui." Chí Viễn đột nhiên chen ngang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-208-lam-thanh-binh-se-khong-vui.html.]
Lâm Thanh Bình đang lén trộm: ...
Không khí đông cứng trong một giây.
Trần Hạ ấp úng hỏi, "Thành... Thành Tử, ý là ?"
" là ý như ." Cố Quân Thành , "Cô sẽ hiểu lầm, đến lúc đó sẽ phiền."
"Còn vòng tròn nữa!" Chí Viễn chen .
Lâm Thanh Bình: ... Cô khi nào bắt Cố Quân Thành vòng tròn chứ?
Trần Hạ ngớ , "Đứng vòng tròn nghĩa là?"
"Nghĩa là nếu chú Cố của cháu phạm , sẽ vẽ một vòng tròn đất, nghiêm tư thế quân đội trong vòng tròn một tiếng đồng hồ." Chí Viễn lớn tiếng giải thích cho cô .
"Đây..." Giọng điệu của Trần Hạ vẻ choáng váng.
Chí Viễn , "Kiểu như là tại cô cứ tìm chú Cố của cháu mãi, cháu đoán là nếu chờ ba tiếng thì e là xong !"
Lâm Thanh Bình thấy thấy buồn , Cố Quân Thành cứ để mặc thằng nhóc bậy ?
Trần Hạ thấy nhưng khó chịu, gượng , "Thành T.ử ca, ngờ kết hôn xong trong nhà khổ sở thế, Lâm Thanh Bình cũng quá thô bạo vô lễ chứ? Anh là quân nhân mà, cô cũng tôn trọng ?"
Vân Vũ
"Không ." Cố Quân Thành lập tức phủ nhận, "Cô , cô đối xử với thế nào cũng là tự nguyện, vì mới với cô, để tránh những rắc rối cần thiết, từ nay về đừng đến nữa."
" chúng là bạn mà!" Trần Hạ nghẹn ngào, "Những tình cảm ngày xưa đó, kết hôn là vứt bỏ hết ?"
"Cô cũng , đó là quá khứ." Cố Quân Thành đáp.
"Thành T.ử ca, vô tình vô nghĩa như , Lâm Thanh Bình cũng sẽ thích ?"
"Không ! Lâm Thanh Bình thích chú Cố của cháu, cô còn dấu lên chú Cố cháu nữa kìa, chỉ cô xem, cho khác xem!" Chí Viễn vội vàng chen .
Lâm Thanh Bình: ... Thằng nhóc suốt ngày, nó đang nghĩ gì thế nhỉ?
Lần ngay cả Cố Quân Thành cũng gì.
Trần Hạ càng nổi những chuyện , "Thôi, Thành T.ử ca, chúc và Lâm Thanh Bình hạnh phúc ."
Trên cầu thang vang lên tiếng bước chân lộp cộp, chắc là Trần Hạ bỏ .
Sau đó, tiếng bước chân của Cố Quân Thành và Chí Viễn liền lên.
"Cháu thực sự là giỏi lắm đấy!" Đây là Cố Quân Thành đang với Chí Viễn.
Chí Viễn mặt là láu, "Cảm ơn chú Cố khen."
"Đây là khen cháu ?"
"Cháu cứ coi như là khen! Cháu thông minh như , chẳng lẽ đáng khen ?"
"Cháu thông minh, cháu là tay sai của Lâm Thanh Bình!"
"Vậy thì ? Cháu hướng về cháu, chẳng lẽ hướng về phụ nữ bên ngoài?"
"Lần đừng bịa chuyện quá lố? Anh vòng tròn ba tiếng? Anh khi nào chứ?"
"Ồ, chú cứ qua với họ Trần thêm vài nữa, cháu thấy chú sắp vòng tròn đấy!"
"Về thủ đô cháu sẽ ba tiếng cho xem!"
...
Lâm Thanh Bình hai họ cãi , khẽ mỉm , lặng lẽ lẩn , giả vờ như từng trộm.