Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 209: Đứa con dâu nhà cô
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:40:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Thanh Bình bình thản phòng bệnh, cuộc trò chuyện giữa hai con trong phòng cũng kết thúc. Cố Hữu Liên thấy cô bước , liền hỏi: "Thành t.ử mua cơm về hả?"
"Ừ, về , đang ở đằng ." Lúc , tâm trạng Lâm Thanh Bình vô cùng , dù là Trần Hạ chồng, tất cả những phiền phức cô đều để bụng nữa.
Vừa lúc đó, Cố Quân Thành tới.
Anh mua về mấy món, đựng đầy trong mấy cái ca men, cùng với hai hộp cơm, và Chí Viễn xách đầy hai tay.
"Sao nhiều ca men thế ?" Lưu Phân hỏi.
"Mượn tạm của chủ quán, ăn xong sẽ trả." Cố Quân Thành lấy thêm vài cái bát, đều là đồ mượn, đưa cho Lâm Thanh Bình một bát một đũa, "Ăn nhanh ."
Nói chị gái, "Chị còn ăn nữa ?"
"Chị ăn , ba đứa các tự ăn , ở đây gà chị hầm cho ." Cố Hữu Liên .
Lâm Thanh Bình, Cố Quân Thành và Chí Viễn bắt đầu dùng bữa với đồ ăn Cố Quân Thành mua về.
"Có canh cá, Thành t.ử con ăn một chút ." Lưu Phân bỗng lên tiếng.
"Thôi, con thích ăn cá." Cố Quân Thành gắp một miếng thịt nạc bỏ bát Lâm Thanh Bình.
Lưu Phân nghẹn lời, : "Vậy Chí Viễn và Bình t.ử ăn ?"
Chí Viễn sớm thấy nồi canh cá nguồn gốc thế nào , nếu nó ăn thì còn đối đãi phép với nó ? Ngay cả Cố thúc còn ăn, lẽ nào nó kém nhận thức hơn Cố thúc?
Chí Viễn lắc đầu như bổ củi, "Không ăn ăn, cháu thích ăn cá."
Lưu Phân tin, "Hồi ở trong làng, ngày nào mày chả sông bắt cá ăn! Giờ mày bảo thích ăn cá?"
"Đó là hồi ." Chí Viễn học ngay câu để đối đáp.
Cố Quân Thành đang ăn cơm suýt nữa thì nghẹn.
Lâm Thanh Bình sắp vỡ bụng, với Lưu Phân: "Mẹ, cũng thích uống canh cá mà? Mẹ cứ uống ."
Lưu Phân thầm nghĩ: Nồi canh cá thơm phức , hiểu dù bà uống thì cũng thấy mất ngon, hơn nữa, còn nồi gà hầm của con gái ! Nếu uống, con gái buồn ?
Lâm Thanh Bình : "Chị, chị hầm bao nhiêu gà ? Cho em một bát nhé?"
Cố Hữu Liên đương nhiên vui lòng cho cô uống, tình hình thì trưa nay cũng chỉ nước uống canh cá thôi, nếu thì nồi canh cá hôm nay xử lý thế nào. Thế là chị gắp thịt múc canh, cho Lâm Thanh Bình một bát lớn.
Sau đó chợt nghĩ, chi bằng cho cả em trai và Chí Viễn mỗi một bát lớn, chia hết luôn nồi gà hầm, cũng quan tâm còn uống nữa , dù thì ? Đáng đời! Ai bảo bà thích chuyện bao đồng!
Ăn cơm xong, Cố Hữu Liên liền thúc giục ba họ về: "Về hết , ở đây cần các , chị đây ! Các từ thủ đô về, xe hai ngày, mệt lắm , về nghỉ ngơi ."
Lâm Thanh Bình còn định ở thêm một lúc, Cố Hữu Liên khách khí nữa: "Chị rõ ràng như , các xe hai ngày, cả cần đồ ! Trong bệnh viện cần chú ý vệ sinh, các về tắm rửa sạch sẽ !"
Lâm Thanh Bình nhịn , bà chị !
"Thôi , phiền chị, chúng em về đồ tắm rửa ." Lâm Thanh Bình .
"Tắm rửa xong thì ở nhà nghỉ ngơi, hôm nay cần tới nữa, tình hình vẫn , tối cần ai trông, chị ở cùng tiêm hết t.h.u.ố.c cũng về." Lần Cố Hữu Liên căn dặn nghiêm túc.
Lâm Thanh Bình đồng ý, chào tạm biệt Lưu Phân và những cùng phòng, cùng Cố Quân Thành và Chí Viễn ngoài.
Cố Hữu Liên ở cùng Lưu Phân tiêm hết thuốc, đợi đến bốn giờ chiều, nhà ăn bệnh viện cơm tối, liền mua cơm về cho , giúp lau cũng về.
Lưu Phân trưa nay ăn hết một phích cá, giờ vẫn tiêu hóa hết, nên cơm mua từ nhà ăn để đấy ăn, bà lão giường bên cạnh liền hỏi: "Tối nay ăn món thôi ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-209-dua-con-dau-nha-co.html.]
Lưu Phân gật đầu, "Cũng đói."
Bà lão giường bên bĩu môi, : "Phải thì vẫn là cô gái hơn."
"Hả?" Lưu Phân hiểu bà đang ai.
"Chính là đứa mang canh cá cho cô ."
"Ồ, cô Hạ Hạ ?" Lưu Phân chợt hiểu, "Nó thì ?"
Bà lão vẻ mặt tò mò, "Bây giờ mới hiểu , cái Hạ Hạ con gái cô? Là yêu cũ của con trai cô?"
Lưu Phân thở dài: "Đâu ? Lớn lên cùng , vốn tưởng chắc chắn mười phần, cũng coi nó như con trong nhà mà thương từ nhỏ, đó, thằng Thành nhà lính, cô gái lấy chồng ."
"Vậy là vì ?" Bà lão kinh ngạc.
"Nghe là do bố nó ép, nó cũng cách nào."
"Vậy thật đáng tiếc, một cô gái như ." Bà lão tiếc nuối, "Nói , đứa con dâu cô cưới , tốn bao nhiêu tiền ?"
Lưu Phân giơ một ngón tay.
"Mười đồng?"
"Một trăm."
"Cái gì? Một trăm? Nhiều tiền thế ?" Bà lão lè lưỡi.
"Ừ, một trăm, còn một cái máy khâu nữa."
Bà lão chép miệng: "Chịt chịt chịt, cô thật là... tốn một đống tiền cưới một... Thôi, chị cả, tính thẳng thắn, cô đừng giận."
"Cô ." Đàn bà ở tuổi rảnh rỗi với , chẳng chỉ chuyện đông tây nam bắc ?
"Phải , con dâu nhà cô thật sự bằng cô gái Hạ Hạ . Cô xem Hạ Hạ kìa, quan tâm hàn hỏi cô, bóp vai vỗ lưng cho cô, một ngày ba bữa thì mang tới hai bữa, cô ăn gì liền nấu cho cô đó, tìm cô gái chu đáo như chứ. Còn con dâu nhà cô, tới thì chẳng gì, ở đó, còn để con trai cô mua cơm, mua cơm về còn đưa tận tay bát cơm, con trai cô còn gắp thức ăn cho nó. Sao nó gắp thức ăn cho con trai cô? Toàn là ông chồng hầu hạ nó!"
Lưu Phân bà đến mức trả lời .
Bà lão : "Coi bộ , chẳng lẽ ở nhà còn để đàn ông việc nhà hầu hạ nó nữa? Để con trai cô nấu cơm chăng?"
Lưu Phân hồi tưởng một chút, "Cũng con trai nấu, nhưng nhặt rau, thái rau, rửa bát đều là nó ."
"Vậy con dâu cô chỉ việc cầm xẻng đảo qua vài cái?"
Lưu Phân gì.
"Ối giời ơi!" Bà lão tức giận, như thể Lâm Thanh Bình là con dâu bà , "Đó là do cô chồng quá hiền lành đó, , nhất định đặt quy củ cho nó! Phải hầu hạ chồng, ngoan ngoãn lời mặt ! Cô xem , cô xem , bảo về là thật về luôn, cũng chẳng tới thăm cô nữa, ngay cả cơm tối cũng mang cho cô..."
Vừa dứt lời, ba bóng xuất hiện ở cửa phòng bệnh.
"Mẹ, ăn cơm ." Lâm Thanh Bình tươi bước , phía là Cố Quân Thành và Chí Viễn đang xách những chiếc bát men.
Bà lão giường bên cạnh ngượng ngùng ngậm miệng.
Lâm Thanh Bình đến đầu giường bệnh, "Mẹ, con cũng hỏi ăn gì, hầm cho nồi canh vịt già, thêm chút củ cải muối chua, mùa hè ăn cho đỡ ngán."
"Hạt Sen mua cơm ở nhà ăn cho , cần , các con về ?" Lưu Phân thấy ba họ tới, trong lòng vẫn vui, ít nhất thì những lời của bà lão giường bên bà thấy thoải mái, Lâm Thanh Bình tới , cũng coi như tát mặt bà .
Vân Vũ