Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 226: Hắn chính là con trai tôi
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:41:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Hoàn cảnh khó khăn của cô là khó khăn, tổn thương mà chịu đựng là tổn thương ?”
“Khi cha qua đời, mới bốn tuổi, lúc đó cô đang ở ?”
“Khi sốt cao, miệng lảm nhảm đều gọi , lúc đó cô đang ở ?”
“Khi c.h.ử.i là đứa trẻ hoang cha , liều mạng đ.á.n.h với , cô đang ở ?”
Một loạt chất vấn của Lâm Thanh Bình khiến Văn Hiểu lập tức nghẹn ngào, nước mắt trào , “… …” đôi môi run rẩy, thốt nên lời.
“Cô thể lựa chọn cuộc sống , đó đúng là tự do của cô, nhưng, xin cô hãy tiếp tục tự do ! Chí Viễn, cần cô nữa .”
Lâm Thanh Bình mặt lạnh như tiền, nghĩ đến cảnh Chí Viễn ở thôn Cố Gia đ.á.n.h với những đứa trẻ c.h.ử.i là đồ hoang, trong lòng đau như cắt, ánh mắt cũng trở nên sắc bén.
Người thường tình cảm là do ở cùng mà , nếu như lúc mới trọng sinh, cô đối xử với tất cả bên cạnh Cố Quân Thành với tâm ý bù đắp, để đáp chút ít Chí Viễn dành cho cô kiếp , thì đến bây giờ, Chí Viễn trở thành một phần cuộc sống khi cô trọng sinh, trong những ngày tháng chung sống, thời gian Chí Viễn ở bên cô còn lâu hơn cả Cố Quân Thành.
“, là ruột của nó!” Văn Hiểu ngậm nước mắt , “ gặp nó, để nó gặp !”
“Hắn gặp cô!”
Văn Hiểu liền , “Đồng chí Lâm, thực , đưa Chí Viễn ? Bản cô vẫn con, nhưng sớm muộn gì cô cũng sẽ sinh con của chính , đến lúc đó, nuôi thêm một đứa Chí Viễn chẳng là gánh nặng với cô ? Hơn nữa, con rốt cuộc cũng bằng con , cô đúng ? Hơn nữa, Chí Viễn là con trai, , trong việc phân chia tài sản, cô cũng sẽ khó xử, cho Chí Viễn thì thiệt thòi cho con , cho, Chí Viễn trong lòng cũng vui, ?”
Cô vẻ mặt như đang vì Lâm Thanh Bình, thậm chí cho rằng Lâm Thanh Bình cố ý giấu Chí Viễn cho cô gặp.
Đã mang tiếng , thì cứ thật ! Không thể mang tiếng oan!
Lâm Thanh Bình mặt lạnh, hừ một tiếng, “Mơ !”
“Cô…” Văn Hiểu ngờ cô vô lễ như !
Lập tức tức giận, cũng khách khí nữa, sắc mặt biến đổi, “Đó là con trai !”
Lâm Thanh Bình lạnh, “Từ giây phút cô vứt bỏ để chọn tự do và hạnh phúc của riêng thì còn là !”
“Vậy thì nó cũng con trai cô!” Văn Hiểu tức giận, đập bàn dậy.
“Chính là con trai !” Lâm Thanh Bình cũng chịu thua, bật dậy.
Cô cao hơn Văn Hiểu, mang theo phẫn nộ, khí thế lập tức áp đảo Văn Hiểu.
Văn Hiểu thấy tình hình , Lâm Thanh Bình thể nào cho cô gặp Chí Viễn, cô cam tâm?
Trong cơn tức giận quyết định xông , hôm nay dù thế nào cũng gặp cho bằng Chí Viễn!
“Chí Viễn? Chí Viễn! Là đây! Mẹ đến đón con về !” Văn Hiểu gọi xông trong, tìm cho Chí Viễn.
Lâm Thanh Bình chặn mặt cô , tức giận , “Đây là nhà , đến lượt cô oai!”
“Đó là con trai ! Còn đến lượt cô chủ!” Văn Hiểu đưa tay kéo cô.
Câu lập tức chọc giận Lâm Thanh Bình, cô cầm lấy một cái ghế, giáng thẳng xuống đầu Văn Hiểu, “Không con trai ? Không con trai ! Hôm nay sẽ cho cô thấy! Đây là nhà của ai! Chí Viễn là con của ai!”
Lâm Thanh Bình đ.á.n.h thật, một cỗ dũng khí mãnh liệt, Văn Hiểu tránh một ghế, chiếc ghế của Lâm Thanh Bình liền đập xuống bàn, trực tiếp gãy một chân ghế.
Văn Hiểu sợ đến mức mặt trắng bệch, “Cô điên ?”
“ điên ! điên thì cô tưởng là con mèo bệnh ! Muốn con trai ? Cút về tự đẻ !” Lâm Thanh Bình vung chiếc ghế gãy chân tiếp tục đánh, đ.á.n.h Văn Hiểu hét thất thanh chạy ngoài, đến cả áo khoác lông chồu cũng vứt quên mất.
Thanh Vân nhặt chiếc áo lông chồu đất, cầm phong bì đựng tiền bàn, dùng sức ném ngoài, “Cầm đồ của cô !”
Sau đó, cầm cây chổi ở cửa, như ông Thiện ông Ác trấn giữ cửa, “Cút ngay cho !”
Lâm Thanh Bình cũng vung ghế chạy , Văn Hiểu kêu thét cao thấp chạy ngoài, chiếc ghế trong tay Lâm Thanh Bình bay vút , rơi xuống đất cách Văn Hiểu hai bước, nữa gãy mất một chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-226-han-chinh-la-con-trai-toi.html.]
“Đồ điên! Đồ điên!” Văn Hiểu lớn tiếng c.h.ử.i rủa, nhưng dám đầu , nhanh chóng bỏ chạy.
Lâm Thanh Bình bóng lưng t.h.ả.m hại của Văn Hiểu chạy trốn, phụt một cái, cùng Thanh Vân nhà, và đóng sầm cửa .
Trong nhà, Chí Viễn đang im lặng cô.
Cô chợt nhận một chuyện, tất cả thứ xảy Chí Viễn đều thấy.
Cô c.h.ử.i đ.á.n.h ruột của Chí Viễn, Chí Viễn sẽ nghĩ gì.
, cô nghĩ , dù hôm nay cô kẻ ác, cũng chuyện .
“Chí Viễn.” Cô cố gắng mỉm dịu dàng.
Chợt, cô thấy nước mắt Chí Viễn tuôn rơi lã chã.
“Chí Viễn, thực là…”
Cô giải thích với Chí Viễn, nhưng Chí Viễn chợt chạy về phía cô, như một viên đạn nhỏ, xông lòng cô, òa .
Tất cả những giọt nước mắt từng để cô thấy, những giọt nước mắt lén lặng chảy trong đêm tối, đều vỡ òa trong khoảnh khắc .
Cuối cùng cũng như một đứa trẻ, đến trời long đất lở, tất cả ấm ức của .
Lâm Thanh Bình khuyên giải , chỉ nhẹ nhàng ôm , xoa nhẹ gáy .
Hắn lâu, lâu mới thôi.
Khó khăn lắm mới nữa, Chí Viễn vẫn đỏ hoe mắt, nấc lên từng cơn.
Lâm Thanh Bình mới bắt đầu , “Thôi, chúng nữa, Chí Viễn gì với cô ?”
Chí Viễn dựa vai cô, nấc lên .
“Chí Viễn…” Lâm Thanh Bình quyết định vẫn giải thích về hành động lúc nãy, dù Văn Hiểu cũng là ruột của Chí Viễn, “Lúc nãy cô là vì…”
“Mẹ… …” Chí Viễn chợt dính lòng cô nũng nịu.
Đây là chuyện từng …
Đứa trẻ vẫn luôn tỏ độc lập và kiên cường.
“Chí Viễn…” Lâm Thanh Bình đoán, lẽ cần giải thích của cô nữa.
“Mẹ…” Chí Viễn nhỏ, “Con chính là con trai của .”
Lâm Thanh Bình sững sờ, đó mỉm , “Đương nhiên, con còn con trai khác ?”
Chí Viễn bật .
Chuyện vì thế mà kết thúc, Văn Hiểu chắc chắn chịu bỏ cuộc, đó, cô nhiều đến nhà tìm.
Đương nhiên, một đến nữa, mang theo hai già, là ông bà ngoại, còn mang theo bao lớn túi nhỏ, , Lâm Thanh Bình thậm chí cho cửa.
Sau đó, mang theo một đàn ông, đeo đồng hồ vàng, trông giàu .
Tương tự, Lâm Thanh Bình cho cửa.
Mãi đến ngày Giao thừa, Chí Viễn trong sân giúp Lâm Thanh Bình dọn dẹp, “Pháo trú thanh lí nhất tuế trừ…”, chộp lấy.
Vân Vũ