Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 237: Tim đau như cắt
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:41:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhà họ Văn.
Một cuộc tranh cãi đang diễn .
Trung tâm của sự tranh chấp là chiếc áo và đôi bốt da mà Chí Viễn để .
Hai chị dâu nhà họ Văn, mỗi giật một chiếc giày, giờ đang giằng co từng ống tay áo khoác.
"Con gái nhà chị lớn thế , mặc cái áo ?"
"Sao mặc ? Vừa đúng tới ngang hông! Con gái gầy! Con nhà chị béo thế mới mặc !"
"Chị... Thế còn đôi giày thì ? Đôi giày mà chị cũng tranh?"
"Đây là giày con trai mà! Con gái nhà chị ?"
"Nhà chị đẻ cũng là con gái, , chị định lấy cho cháu trai nhà chị hả? Mơ ! Lấy đồ của nhà họ Văn chúng đem cho cháu trai nhà chị, đó là ý gì?"
"Đủ đấy, đứa bé Chí Viễn ngoài như thế, các lo nó lạnh , đưa đây, mang trả cho nó!" Giọng của bà ngoại họ Văn chen ngang giữa.
giọng chìm nghỉm trong tiếng cãi vã của hai chị dâu, chẳng ai thèm để ý, tiếng của hai đàn bà càng lúc càng to, cuối cùng hai con trai nhà họ Văn cũng nhập cuộc, trong nhà vì một cái áo một đôi giày mà tranh cãi loạn cả lên.
Hai vợ chồng già họ Văn lắc đầu bất lực, Văn Hiểu giờ vẫn hồn cơn khiếp sợ, đang run rẩy dựa đàn ông Hương Cảng, để ý đến vẻ mặt bất mãn của đàn ông .
Lâm Thanh Bình bước ngay trong lúc cuộc tranh cãi đang hỗn loạn như .
Cô quấn kín Chí Viễn trong chiếc áo khoác lông vũ, bảo nó ở chỗ tránh gió ngay cổng khu tập thể.
Áo khoác của cô dài, nửa cô gấp kê đất, bảo Chí Viễn lên , đừng để chân chạm đất.
"Đứng ngoan ở đây, lấy quần áo cho con ngay." Lâm Thanh Bình dặn dò, Chí Viễn còn nhỏ, hơn hết đừng để chứng kiến một hành vi bạo lực...
Trong nhà họ Văn, cuộc cãi vã đang nóng hổi, giờ tranh đến cả tổ yến và hải sâm .
Bỗng "ầm" một tiếng vang lớn, cửa nhà họ Văn từ ngoài đập trong, đổ sập xuống...
Không khí lạnh tràn , thổi đến khiến thấy lạnh buốt.
Cùng với khí lạnh, thứ khiến thêm rùng là Lâm Thanh Bình, như một nữ chiến bần, tay cầm chiếc rìu, ngay cửa, mái tóc dài gió lạnh thổi tung bay.
Nhà họ Văn cánh cửa đất, cô, hít một lạnh toát.
Cánh cửa nhà họ, Lâm Thanh Bình một rìu c.h.é.m đổ...
Môi bà ngoại họ Văn run rẩy, "Cái... cái là gì ? Đồng chí Lâm..."
"Các gì Chí Viễn?" Lâm Thanh Bình cầm rìu bước , mặt lạnh như tiền, còn lạnh hơn cả khí bên ngoài hôm nay.
Bà ngoại họ Văn , rốt cuộc nhà là thế nào , một đứa thì mang di ảnh , một đứa thì trực tiếp cầm rìu xông , đều là đưa hết, đều tại ông già c.h.ế.t tiệt , trêu chọc nhà gì chứ!
Ông ngoại họ Văn cũng khổ sở than trời, họ dám gì Chí Viễn chứ, chỉ cần Chí Viễn gì họ là A-di-đà-phật !
Lâm Thanh Bình quanh một lượt, phát hiện quần áo và giày của Chí Viễn đang ở trong tay hai phụ nữ họ Văn, liền cầm rìu từng bước tiến gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-237-tim-dau-nhu-cat.html.]
Hai chị dâu nhà họ Văn chiếc rìu trong tay cô, theo phản xạ lùi , trong lòng tiếng : Ánh mắt giống hệt Chí Viễn lúc nãy... Họ còn bảo Chí Viễn nhỏ tuổi thế mà cái vẻ hung dữ , học từ ai, hóa nguồn gốc là ở đây...
Ý nghĩ trong lòng kịp chuyển, Lâm Thanh Bình cầm rìu đến mặt họ, những còn trong nhà họ Văn đều sợ c.h.ế.t khiếp, ngay cả Văn Hiểu cũng rời khỏi chồng, dù vẫn run, nhưng sự căng thẳng và sợ hãi khiến cô tỉnh táo hơn nhiều.
Lúc , trong lòng nhà họ Văn đều chung một suy nghĩ: Không lẽ định g.i.ế.c ?
Lâm Thanh Bình mặt hai họ, lạnh, " bảo Chí Viễn chân chân đất, mặc áo mà chạy ngoài, hóa các dám chuyện như ? Trời lạnh thế , các lột quần áo giày dép của nó đuổi ? Các còn mặt mũi gì nữa?"
"Ầm" một tiếng, theo lời chất vấn của Lâm Thanh Bình, tay cô vung rìu lên, c.h.é.m luôn cái bàn nhà họ Văn, hạt dưa, lạc, kẹo vung vãi khắp nơi. Hai phụ nữ nhà họ Văn tranh quần áo đồng thanh hét lên, quần áo và giày trong tay rơi xuống đất.
Nhìn cái bàn c.h.é.m thành hai nửa, hai chị dâu nhà họ Văn run như cầy sấy.
Chị dâu cả nhà họ Văn còn chút lý trí, vội vàng thanh minh, run rẩy cúi xuống nhặt hết quần áo và giày dép, trả cho Lâm Thanh Bình, "Thật... thật chúng lột ... Là... là đứa bé tự quên... thật mà..."
Những còn trong nhà họ Văn cũng gật đầu lia lịa.
Vân Vũ
Gió lạnh thổi ào ào, ông ngoại họ Văn lạnh mà vã mồ hôi, "Chúng ... cũng bạc đãi Chí Viễn... thật mà... là Chí Viễn tự nó ở ..."
Chuyện bức ảnh của đời dọa sợ thật mất mặt, nhưng trong tình huống thể , cứ để Lâm Thanh Bình hiểu lầm thêm nữa, chừng cô sẽ c.h.é.m , nhưng cái nhà tám phần mười sẽ cô phá tan...
Lâm Thanh Bình lời giải thích của ông ngoại họ Văn, nửa tin nửa ngờ, một đám sống mà một tấm ảnh dọa sợ?
Ông ngoại họ Văn chỉ còn thiếu thề độc, "Thật, nếu dối một lời, hôm nay cô cứ vung rìu c.h.é.m đầu ."
Ông ngoại họ Văn bất chấp tất cả, chỉ đầu .
Lâm Thanh Bình lúc mới tin, cầm lấy quần áo và giày, thấy tổ yến và hải sâm, liền cầm luôn một thể!
Nhà như thế , xứng nhận đồ của cô!
Chí Viễn mặc quần áo, giày chạy ngoài, cả nhà lo đứa trẻ lạnh, còn ở nhà tranh quần áo? Đây là nhà ?
Sắc mặt Lâm Thanh Bình vẫn lạnh như băng, một tay xách đồ, một tay cầm rìu qua mặt từng nhà họ Văn, thẳng cửa.
Cô , cả nhà họ Văn, lạnh giọng , "Các cho kỹ, Chí Viễn chúng thủ tục nhận nuôi, chính thức là con trai chúng ! Hôm nay, là cuối cùng các gặp mặt Chí Viễn, từ nay về , đừng xuất hiện mặt chúng nữa, bằng , đừng trách khách khí!"
Nói xong, tay cô ném chiếc rìu "rầm" một tiếng trúng cửa sổ nhà họ Văn, vỡ tan mấy ô kính, mắc chặt khung cửa sổ.
Nhà họ Văn cảnh tượng những mảnh kính văng tung tóe, run rẩy, mật cũng nứt tư.
Động tĩnh lớn thế ở nhà họ Văn, hàng xóm trong khu tập thể đều chạy xem, thấy cảnh kính vỡ, thực sự chấn động.
Lâm Thanh Bình Chí Viễn đang giữa sân khu tập thể, trong lòng bảo tiêu , hình tượng đập kính của cô nó thấy , tuổi nhỏ tiết chế, đừng bạo lực mà phạm sai lầm lớn, về nhà chuyện nghiêm túc với nó mới ...
Đối mặt với những lời bàn tán xôn xao của hàng xóm khu tập thể, Lâm Thanh Bình giơ cao quần áo trong tay, lớn tiếng lên án, "Các bác các chị hàng xóm, nóng tính, mà nào tham lam vô độ, tâm địa độc ác như thế ?"
Cô chỉ Chí Viễn, "Đứa trẻ chơi Tết, lịch sự mang quà biếu đến, kết quả thế nào? Lột sạch quần áo giày dép của đứa trẻ đuổi về, trời lạnh thế , đến đón con, thấy con chỉ mặc mỗi áo trong, chân giày bước trong gió lạnh, ... tim đau như cắt..."
Lâm Thanh Bình , nức nở.