Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 242: Khi nào thì anh...?
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:41:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần Chí Viễn ốm khỏi khá nhanh, ngày hôm còn sốt nữa, cũng tỉnh táo, khỏe khoắn hơn nhiều.
Lâm Thanh Bình và Cố Quân Thành còn dẫn cùng Thanh Vân đến nhà họ Vũ chúc Tết.
Hai vợ chồng họ đều quan hệ với hai chị em nhà họ Vũ, các bậc trưởng bối nhà họ Vũ cũng quý họ, Tết Mai Lệ cũng trở về, hai nhà náo nhiệt ăn một bữa cơm tại nhà họ Vũ.
Vũ lão còn cùng Chí Viễn đ.á.n.h hai ván cờ, cuối cùng, gọi Cố Quân Thành lên thư phòng chuyện.
Vì việc , Vũ Thiên Kiều còn trách bố: "Tết nhất cũng để nghỉ ngơi chút nào!"
Đáp là một ánh mắt trừng thẳng của bố cô.
Vũ Thiên Kiều bên ngoài tinh minh năng cán, nhưng ở nhà nhăn mặt lè lưỡi với bố, còn một vẻ mặt xí, ngược khiến Vũ lão bật : "Sao nuôi dạy một tính cách như mày thế."
Vũ Thiên Kiền liền cùng Lâm Thanh Bình, Mai Lệ, Thanh Vân một chỗ, bốn phụ nữ chuyện.
Lâm Thanh Bình đang kinh ngạc, , nên là, bước nhà họ Vũ kinh ngạc , chỉ là đến lúc mới thể .
Mai Lệ t.h.a.i , mà bụng, đến tháng lớn .
Vì , mục đích chuyện của ba phụ nữ mà Vũ Thiên Kiều cũng thành, chỉ vì Vũ Thiên Bình cứ dính chặt lấy vợ , chịu rời .
Vũ Thiên Kiều đều gì: "Trong nhà khách, em cũng tiếp chuyện một chút, cứ dính với chúng gì thế?"
Vũ Thiên Bình trả lời chị: "Bố đang tiếp ?"
Vũ Thiên Kiều đều : "Em thật là 'tài' lắm đó!"
Chị em trong nhà đùa giỡn là chuyện thường, nhưng Vũ Thiên Kiều cũng , Vũ Thiên Bình và Mai Lệ ít thời gian bên , thời gian chắc chắn sẽ dính chặt lấy , huống chi bây giờ Mai Lệ còn em bé nữa.
"Được mấy tháng ? Trước đó giấu kín mít, một chút cũng !" Lâm Thanh Bình trách Mai Lệ.
Mai Lệ he hé: "Bảy tháng hơn ."
Lâm Thanh Bình kinh ngạc: "Vậy là sắp sinh ?"
"Còn sớm! Sao mà nhanh thế?" Mai Lệ nắm tay Lâm Thanh Bình: "Chỉ là tớ về, sẽ một thời gian thể đến xưởng nữa."
"Đương nhiên là thể ! Em bé là quan trọng nhất!" Lâm Thanh Bình nghĩ, cùng lắm thì xưởng giảm sản lượng, Mai Lệ sinh con ít nhất cũng hai năm để ý đến xưởng, cô sẽ rút thời gian để giám sát một chút.
Mai Lệ : " nghiệp vụ trong xưởng quản lý , yên tâm."
Lâm Thanh Bình gì yên tâm, cô chỉ tò mò đó là ai: "Ai ?"
"Đỗ Căn." Mai Lệ : "Tớ đang định bàn với , đề bạt Phó xưởng trưởng, thấy thế nào?"
Lâm Thanh Bình Đỗ Căn năng khiếu kinh doanh, hơn nữa, bây giờ là thời đại , cũng là thời cơ , tục ngữ , ngọn gió, lợn cũng thể cất cánh, huống chi Đỗ Căn là lợn.
"Anh , đây ở xưởng may Nhuê Tường theo chạy nhiều nghiệp vụ, nên khi đến xưởng , tớ trọng điểm quan sát và bồi dưỡng , đến bây giờ, đảm đương một mặt còn vấn đề gì nhiều nữa." Mai Lệ : "Hơn nữa là nhà , giao cho nhà vẫn yên tâm hơn giao cho ngoài."
"Cậu thấy thì thôi." Lâm Thanh Bình trải qua kiếp , cảm thấy trong vấn đề dùng liên quan đến là thích , đôi khi, thích ngược sẽ là kẻ phá hoại, nhưng Đỗ Căn và Cố Hữu Liên cô vẫn yên tâm, hai về mặt thành tín vấn đề, cũng là nhị tâm và thích tham lam tiện nghi.
Vì , đối với doanh nghiệp mà , cho đến bây giờ Đỗ Căn vẫn là nhân tuyển phù hợp, còn thế nào, ai , nhưng thể vì cái mà sợi dây mà dám thả diều.
Vũ lão thực sự thích chuyện với Cố Quân Thành, một chuyện tới mấy tiếng đồng hồ, ở lầu đồ ăn vặt hoa quả của Lâm Thanh Bình bọn họ lên mấy lượt , Chí Viễn một bên, tháo lắp, lắp tháo chiếc máy bay mô hình mà Vũ Thiên Bình đưa cho chơi, cũng mấy lượt , mới thấy tiếng Vũ lão đang xuống cầu thang.
Vũ lão với giọng đầy tâm huyết: "Tiểu Cố , tương lai, sẽ trông cậy thế hệ các cháu."
Câu , thể hiện rõ sự yêu mến và trọng dụng của Vũ lão đối với Cố Quân Thành.
Lâm Thanh Bình tự hào về Cố Quân Thành, dù cô Cố Quân Thành trong quân đội rốt cuộc gì, cũng học gì ở trường, nhưng cô , năng lực mặt của Cố Quân Thành đều mạnh, nếu , cũng tiến cử đến thủ đô để tu nghiệp học tập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-242-khi-nao-thi-anh.html.]
Khoa học kỹ thuật là sức sản xuất hàng đầu. Quốc phú dân cường, khoa học kỹ thuật quan trọng.
Mà quân đội hiện đại hóa, khoa học kỹ thuật cũng quan trọng.
Trong thời đại khoa học kỹ thuật phát triển cao tốc như hiện nay, xây dựng quân đội hiện đại hóa còn nhiều việc phía , lời của Vũ lão thể là ý nghĩa sâu xa.
Ánh mắt nhiệt thành của Vũ lão Cố Quân Thành, Lâm Thanh Bình cũng cảm thấy sục sôi.
Nếu vì trời quá khuya, cảm giác Vũ lão và thể chuyện thêm ba tiếng nữa, ngay cả Di Từ cũng thấy ngại, với Lâm Thanh Bình: "Tết nhất như thế , cũng tiếp đãi khách chu đáo, bắt khách chuyện với ông ."
"Di Từ, đừng , chuyện với Vũ thúc, thực sự thu hoạch nhiều, hơn mười năm sách." Thực bản Cố Quân Thành cũng thích chuyện với Vũ lão.
Trời thực sự khuya, Vũ lão bảo Vũ Thiên Bình đưa họ về.
Sau khi họ rời , Vũ lão còn khen ngợi Cố Quân Thành: "Cậu bé từng trải qua khổ cực, từng ở cơ sở, từng tiền tuyến, còn học vấn, bây giờ học tập cũng tệ, đứa trẻ , trầm hơn Thiên Bình!"
"Không đứa trẻ thì là gì? Vợ còn đang học, con gái mày, con dâu mày bắt kiếm tiền ." Di Từ .
Vũ lão lẩm bẩm: "Làm sống động kinh tế cũng quan trọng mà!"
"Đằng nào ông cũng lý!" Di Từ ông.
Vũ Thiên Bình đưa Cố Quân Thành bọn họ về đến nhà.
Lâm Thanh Bình dẫn Thanh Vân và Chí Viễn về phòng , Cố Quân Thành ở ngoài chuyện với Vũ Thiên Bình.
Vũ Thiên Bình bây giờ mặt là niềm vui "sắp bố", ở ngoài cửa đ.ấ.m Cố Quân Thành một quyền: "Còn mày? Khi nào?"
"Gì khi nào?" Cố Quân Thành suy nghĩ một chút : "Mấy hôm nữa , mấy hôm nữa sẽ về trường."
"Ai hỏi mày về trường chứ! Tao bố tao!" Vũ Thiên Bình chép miệng.
"Vậy là gì?" Cố Quân Thành hiểu.
Ánh mắt Vũ Thiên Bình lấp lánh: "Khi nào bố chứ?"
Cố Quân Thành: ...
Cố Quân Thành đầu bỏ .
"Đừng mà!" Vũ Thiên Bình kéo : "Mày nhanh lên , tao còn định kết thông gia với mày đây, lúc đó con trai mày còn quá nhỏ, con gái tao sẽ thích !"
Cố Quân Thành "xì" một tiếng: "Mày chắc chắn thế là mày sinh con gái ?"
"Tao cảm giác! Cảm giác rõ!" Vũ Thiên Bình vui vẻ.
"Mày đang mơ giữa ban ngày ?" Cố Quân Thành chế nhạo .
"Ừ, tao mấy đêm liên tục mơ đều mơ thấy!" Vũ Thiên Bình đến mép sắp treo lên tai.
Cố Quân Thành: ...
Thôi , từ khi sắp bố, dường như não đủ dùng lắm, đến lời của khác cũng hiểu.
Vân Vũ
" , một chuyện, tao thực sự với mày." Cố Quân Thành .
"Gì thế?" Thấy nghiêm túc như , Vũ Thiên Bình là chuyện quan trọng.
Cố Quân Thành nhỏ vài câu bên tai .