Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 258: Nhớ Sớm Nộp Báo Cáo

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:42:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Quân Thành từ nhà bếp bước .

Trần Hạ thấy , mắt sáng rỡ, lớn tiếng : "Anh Thành, thật sự ở đây !"

Cố Quân Thành cô, "Có việc gì ?"

"Không ... chỉ là, hôm nay đến thăm em... , thăm tổng Trịnh, tổng Trịnh nhớ... nhớ ."

Thăm tổng Trịnh gì chứ? Tổng Trịnh nhớ ? Cái vẻ e lệ, lời , đơn giản như đang : Sao đến thăm em? Em nhớ !

Lâm Thanh Bình cảnh họ diễn xuất, một lời.

Đặc biệt là, Cố Quân Thành còn liếc cô một cái.

Có gì mà chứ?

thì cũng sắp ly hôn !

Trần Hạ vẫn đang đôi mắt đầy e lệ, thẹn thùng Cố Quân Thành, khẽ gọi: "Anh Thành?"

Ánh mắt của Cố Quân Thành theo tiếng gọi mà dồn về phía cô.

"Anh Thành, tổng Trịnh mời qua đó dùng bữa trưa, chứ?" Nói là tổng Trịnh mời, nhưng đôi mắt đầy mong đợi là Trần Hạ.

Lâm Thanh Bình nhịn lạnh lùng thầm, từ lúc nào, những trong cửa hàng trở thành một mắt xích trong vở kịch của họ ?

Cố Hữu Liên chịu nổi cảnh , cũng Lâm Thanh Bình sắp ly hôn với em trai , lập tức nổi giận: "Ý gì đây? Lão Trịnh mời nó ăn cơm? Thật là kỳ lạ, lão Trịnh mời nó ăn cơm mà sai đến mời, rốt cuộc là em ăn với nó, lão Trịnh mời?"

Trần Hạ Cố Hữu Liên quát một tiếng, mắt đỏ hoe: "Chị..."

"Đừng gọi là chị! chị của em!" Cố Hữu Liên giận dữ Cố Quân Thành: "Em đang cái gì ? Coi Bình T.ử như cái gì chứ? Hôm nay chị cho em , em dám bước khỏi cửa hàng một bước thử xem!"

Cố Quân Thành khó xử chị: "Chị..."

"Chị cái gì chị!" Cố Hữu Liên đập bàn một cái, giận dữ quát: "Hôm nay em cho chị rõ! Lựa chọn cho rõ ràng! Là ăn với con hổ , là ở cửa hàng!"

vẻ mặt đầy giằng xé của Cố Quân Thành, trực tiếp hạ liều t.h.u.ố.c mạnh: "Hôm nay em dám theo nó , thì đừng gọi chị là chị nữa!"

Trần Hạ , đôi mắt càng đẫm lệ: "Anh Thành, ... thôi , em... em về đây."

"Thu cái bộ dạng đó !" Cố Hữu Liên cảm thấy nhức mắt, "Em ở trong thôn, cãi chí chóe với chị dâu em, là bộ dạng !"

Trần Hạ , càng thêm ủy khuất, Cố Quân Thành, giọt lệ lăn dài: "Anh Thành, mà, nếu yêu thương dù chỉ một chút, ai cãi vã với chị dâu chứ? Anh Thành, nếu tiện ăn thì thôi , em về đây..."

Nói xong, mắt đỏ hoe.

"Khoan ." Cố Quân Thành gọi cô .

"Cố Quân Thành!" Cố Hữu Liên tức giận đến mức ngất.

Cố Quân Thành thèm để ý đến chị, chỉ Trần Hạ : "Anh ."

Cố Hữu Liên lùi hai bước, suýt nữa tức đến ngất, chỉ : "Em... em là em trai của chị, em ..."

dù cô , Cố Quân Thành vẫn bước ngoài, cùng Trần Hạ.

Cố Hữu Liên tức giận đến mức bất lực, đầu Lâm Thanh Bình: "Bình Tử! Em xem..."

Trong lòng Lâm Thanh Bình c.h.ế.t lặng, vì quá đau, đau đến tê liệt, cô bước nhanh về phía , hô một tiếng: "Đứng !"

Cố Quân Thành dừng bước, nhưng đầu .

Ngược là Trần Hạ, đầu Lâm Thanh Bình, vẻ sợ sệt, mắt đẫm lệ: "Lâm Thanh Bình, thì... em cùng bọn ?"

Bọn ...

Hừ, là "bọn " !

Lâm Thanh Bình thèm để ý đến cô, chỉ hướng về phía lưng Cố Quân Thành : "Anh với lão Trịnh, đổi giao hàng khác, thì đừng hợp tác nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-258-nho-som-nop-bao-cao.html.]

Trần Hạ lập tức đỏ mắt: "Lâm Thanh Bình, đừng như mà, tổng Trịnh mở cửa hàng ở thủ đô dễ dàng gì, còn là chiến hữu cũ của Thành, em thể vì thích em mà..."

Lâm Thanh Bình thể nhịn nổi nữa: "Trần Hạ, em cũng là chị thích em, những chuyện em chị còn chẳng thèm , nên em ít , đừng để chị mắng em!"

"Lâm Thanh Bình, em cần gì như ?" Cố Quân Thành , lập tức đỡ lời, "Hợp tác ăn là hợp tác, quan hệ cá nhân là quan hệ cá nhân, em phân biệt ?"

Lâm Thanh Bình , bắt đầu bênh vực Trần Hạ ? "Em cần gì như ? Em như thế nào? Có hèn hạ, chị chỉ là thích thấy kẻ hèn hạ thôi, vấn đề gì ?"

Vân Vũ

Trần Hạ òa lên: "Lâm Thanh Bình, em ai hèn hạ?"

"Ai nhận lời thì đó hèn hạ chứ ?" Lâm Thanh Bình .

"Lâm Thanh Bình!" Cố Quân Thành nhíu mày, "Người sai là , em gì cứ với , cần gì khó Trần Hạ?"

Lâm Thanh Bình tưởng sẽ đau nữa, thế nhưng, khi thấy câu , nỗi đau như ngọn sóng lớn vẫn cuồn cuộn ập tới, nhấn chìm cô.

Cô sẽ để rơi nước mắt lúc , chỉ : " đàn ông trách nhiệm! Vậy thì nhớ về với lão Trịnh, để đừng ai điều giao hàng đến cửa hàng, nếu cây chổi trong cửa hàng của chị cũng sẽ điều!"

Cố Quân Thành gương mặt âm trầm: "Anh ."

"Cố Quân Thành." Lâm Thanh Bình đột nhiên tò mò, "Có từng với em, Trần Hạ từng m.a.n.g t.h.a.i con của , chuyện là thật giả?"

Cô cũng sợ hỏi vấn đề mặt Trần Hạ nữa, dù thì bản Trần Hạ còn thèm giữ thể diện, cô giữ gì?

Sắc mặt Trần Hạ lập tức biến đổi.

Còn Cố Quân Thành thì nhíu mày: "Chuyện cũ , cần nhắc ."

"Khoan !" Lâm Thanh Bình buông tha, "Em , năm 78, rốt cuộc về ? Anh nhất suy nghĩ kỹ hãy trả lời!"

"Có." Cố Quân Thành trả lời dứt khoát.

Lâm Thanh Bình lùi một bước: "Thật ."

Cố Quân Thành cúi đầu với Trần Hạ: "Em phía đợi ."

Trần Hạ do dự bỏ .

Cố Quân Thành đợi Trần Hạ xa, một nữa khẳng định với cô: "Anh về, khi Trần Hạ kết hôn với khác."

Hả...

Ha ha ha...

Một tiếng cuồng nổi lên trong lòng Lâm Thanh Bình.

Nhớ bản ngày ở thôn Cố, cố sức giữ thể diện cho Cố Quân Thành, đúng thật là một tên hề!

Còn bây giờ, cô con phố bên ngoài cửa hàng, bóng lưng dần mờ , càng giống một tên hề hơn.

Chỉ may là đoạn đối thoại cuối cùng diễn ở bên ngoài cửa hàng, khách hàng nào thấy, nếu , mặt mũi cô cũng giữ .

Năm 78, Trần Hạ m.a.n.g t.h.a.i năm 78...

Cố Hữu Liên xuất hiện lưng cô, thấy câu , sốt ruột ôm lấy Lâm Thanh Bình: "Bình Tử, đừng suy nghĩ lung tung, chuyện chị còn thấy! Nhất định là !"

, chuyện cũng ai huyênh hoang tuyên truyền.

Lâm Thanh Bình nghiến chặt răng, cố gắng : "Không , Cố Quân Thành, cút , nhớ sớm nộp báo cáo."

Nói xong, cô lập tức chui tót cửa hàng.

thể, rơi nước mắt, nhưng, cô chịu nổi nữa ...

"Lâm Thanh Bình!" Cô thấy tiếng gọi của Cố Quân Thành lưng.

 

Loading...