Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 273: Không Biết Xấu Hổ
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:44:30
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Quân Thành gượng gạo cả buổi, dù bịt mắt vẫn thể thấy vành tai đỏ ửng.
Giọng lạnh lùng trách cô, "Cô là một con gái, thể những lời hổ như ?"
Được , trở về như cũ !
Lúc cô mới trọng sinh trở về, luôn cô như , về , cũng cô lôi kéo mà trở nên " hổ", giờ đây đảo ngược trở .
Lâm Thanh Bình lạnh, "Em chính là hổ như đó, nếu em với , đây chính là thích em hổ như thế , sẽ ? Có cắt luôn da mặt của ?"
Cố Quân Thành: ...
"Không thể nào." Anh chắc nịch, "Cô chính là giỏi lừa dối khác như ? Vì thế mới lừa gia đình vây quanh cô?"
Lâm Thanh Bình gì nữa, trong lòng đang nén một luồng tức giận, quanh một lượt, hai bệnh nhân khác trong phòng bệnh xuất viện, chỉ còn , cửa phòng bệnh lúc cô mới đóng .
Cô đột nhiên cúi đầu, hôn lên môi .
Ban đầu, là do tức giận.
Dù thì bây giờ cũng thấy gì, mặc kệ cô gì thì !
Về , cô c.ắ.n môi , khóe mắt dần dần ướt át.
Cứ coi như, đó là nụ hôn chia tay .
Cố Quân Thành, chăm sóc đến khi xuất viện, em sẽ biến mất khỏi cuộc sống của , cũng coi như trả ơn đối xử với em ở kiếp , đến lúc đó, chúng sẽ bao giờ gặp nữa...
Cô mơn trớn lâu, nhưng vẫn luôn cứng nhắc.
Trong lòng cô vô cùng khó chịu, mắt cay xè, nhưng lúc thấy, dù cô rơi bao nhiêu nước mắt, cũng .
Cũng may là ...
Cô hy vọng, ấn tượng lưu trong lòng , là sự yếu đuối của cô.
Dù là hổ, cũng vẫn hơn là yếu đuối...
Vì , khi rời môi , cô khôi phục vẻ hổ, màng đến của .
Đối diện với vành tai đỏ bừng, đôi môi mím chặt của , cô nén nỗi đau trong lòng, khóe mắt đầy nước mắt, nhưng dùng giọng điệu bỡn cợt, "Họ Cố , em chính là hổ như đó!"
Nói xong, cô thực hiện triệt để sự hổ, thậm chí, còn đưa tay sờ soạng một cái.
Kết quả...
Phát hiện một chỗ quen thuộc nào đó của cứng lên...
Cô ha hả, mang theo chút chế nhạo và lạnh, "Cố Quân Thành, mức độ hổ của , cũng kém gì em !"
Cố Quân Thành lúc chút tức giận vì hổ.
Tay Lâm Thanh Bình chặn lên môi , cho , "Không cần , cũng cần tức giận, em ngay đây."
Cô múc canh gà và thịt gà , đưa cho , "Uống , em sẽ đút cho ."
Cũng cô đút, mà là, cho phép ?
Cô như Chí Viễn, nắm lấy tay Cố Quân Thành, đặt bát tay , thúc giục uống nhanh.
Anh do dự một chút, với tư thái như đang uống thuốc, uống hết một bát canh, bên trong còn khá nhiều thịt.
Lâm Thanh Bình bất chấp, dùng tay cầm thịt nhét miệng .
Anh rõ ràng sửng sốt.
Lâm Thanh Bình chút giọng, lệnh, "Ăn nhanh lên, em ! Đừng lề mề với em! Em cũng thời gian để lề mề với !"
Cố Quân Thành hình như gì đó, nhưng mở miệng, Lâm Thanh Bình nhét một miếng thịt, cả thịt lẫn xương.
Cố Quân Thành sững sờ tại chỗ, một điều Lâm Thanh Bình nắm chắc tuyệt đối, nhà họ Cố nào lãng phí lương thực, Cố Quân Thành thể nhổ miếng thịt trong miệng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-273-khong-biet-xau-ho.html.]
Anh ngậm trong miệng một lúc, cũng nhai ngấu nghiến cho xong.
Lâm Thanh Bình cầm miếng thịt tiếp theo nhét tới.
Cứ như , rốt cuộc ăn hết một bát thịt.
"Em đây, ngày mai gặp ." Lời "ngày mai gặp " của Lâm Thanh Bình chút lưu luyến tình cảm.
Chỉ là, khi lưng , những vệt ướt đầy mặt mới lộ cô đau lòng đến nhường nào.
Tuy nhiên, lời hẹn "ngày mai gặp " của Lâm Thanh Bình thực hiện .
Giữa trưa ngày hôm , ngay khi Lâm Thanh Bình đang ở cửa hàng chuẩn cùng chị Triệu hầm món ăn chiều nay để đưa đến bệnh viện, thanh niên ở cửa hàng của lão Trịnh tới.
Anh mang tin tức về Trần Hạ.
Lâm Thanh Bình suy nghĩ một chút, "Cậu đưa ."
Lâm Thanh Bình và Trần Hạ gặp nữa.
Cô hứng thú với việc Trần Hạ hiện tại đang gì, tại rời khỏi cửa hàng của lão Trịnh, cô chỉ hỏi Trần Hạ, "Cố Quân Thành nhập viện , cô ?"
Trần Hạ cô từ xuống , trong ánh mắt đầy sự phòng , "Ý cô là gì?"
"Ý là, Cố Quân Thành thương nặng, nhập viện, cô định thăm ?" Lâm Thanh Bình .
Trần Hạ , nụ đầy chế nhạo, " thăm thì liên quan gì đến cô? Cô tư cách gì để hỏi ? Cô là thế nào của ? Anh ly hôn với cô !"
" ." Lâm Thanh Bình nghiêm túc , " chỉ là vợ cũ, mà còn thương nặng nhập viện, cô ?"
Trần Hạ lạnh, "Làm ? Không ai với , thì ?"
Đầu óc Lâm Thanh Bình cũng khá rối, nghĩ xem hiện tại giữa Cố Quân Thành và Trần Hạ rốt cuộc thế nào, chỉ lên giấy tên bệnh viện, khoa và giường Cố Quân Thành đang , "Bây giờ cô , cô thăm ."
Trần Hạ cô kỳ lạ, "Lâm Thanh Bình, tại cô với chuyện ? Đây chẳng là cơ hội để cô quyến rũ với cô ? Hay là âm mưu đen tối gì ở đây?"
Lâm Thanh Bình thế nào đây?
Cô tuyệt đối sẽ với Trần Hạ: Là vì Cố Quân Thành nhớ cô là vợ cũ, chỉ nhớ Trần Hạ.
Vân Vũ
"Cô cứ là ." Lâm Thanh Bình xong liền dậy rời .
Nhiệm vụ của cô, coi như thành sớm nhỉ?
Cố Quân Thành, thôi , vẫn cảm ơn từng chăm sóc và bao dung cho em trong một kiếp ngắn ngủi.
Lâm Thanh Bình tưởng rằng từ đó, bệnh viện và Cố Quân Thành sẽ liên quan gì đến cô nữa, ngờ Vũ Thiên Kiều đến cửa hàng tìm cô.
Thì , nhà họ Vũ cũng nhận tin Cố Quân Thành thương, đến bệnh viện thăm .
"Chỉ một , ngoài giờ thăm bệnh chỉ chúng , ai đến thăm cả, hai ... cãi ?" Vũ Thiên Kiều khẽ hỏi cô.
Người nhà họ Vũ vẫn họ ly hôn.
Điểm quan trọng của Lâm Thanh Bình ở chỗ đó, mà là, Trần Hạ đến thăm ?
Trong lòng nghĩ về vấn đề , rốt cuộc cô giấu bạn nữa, chuyện cô và Cố Quân Thành ly hôn.
Vũ Thiên Kiều gật đầu, "Thế thì đúng , cũng cần thiết đến nữa, , chuyện lớn như mà cũng với tớ."
Lập trường của Vũ Thiên Kiều rõ ràng, hai thành vợ chồng cũng chuyện gì to tát, Cố Quân Thành là bạn của em trai cô, cô và Lâm Thanh Bình là bạn , mỗi chơi với bạn của là .
" mà, Cố Quân Thành hình như chút , nhớ chúng nữa." Vũ Thiên Kiều nhíu mày , đây mới là mục đích cô đến, thể quên chuyện chứ?
Lâm Thanh Bình kinh ngạc, ngay cả nhà họ Vũ cũng nhớ nữa ?
Xem , đúng là quên những quen khi kết hôn với cô, bắt đầu từ cô.
"Không lẽ ngay cả cũng nhớ luôn?" Vũ Thiên Kiều chợt hiểu .