Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 356: Cô ấy thích gì
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:47:24
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Sáng ngây thơ, nhưng nghĩa là ngốc, khí trường mạnh mẽ mà lạnh lùng của Cố Quân Thành khiến sợ, khi kính Vũ Thiên Bình một chén, cầm ly rượu liền chút do dự.
Vũ Thiên Bình một tiếng, vỗ vai Cố Quân Thành, "Lão Cà ah, chỉ là nghiêm túc, nhưng con , với là sinh tử, cần sợ."
Lục Sáng hì hì, "Ca, em sợ, em chỉ sợ quá đường đột là bất lịch sự, ca em yên tâm , là sinh t.ử của Thiên Bình ca, cũng chính là sinh t.ử của em, tiếng 'ca' , em gọi nhất định !"
Nói xong, liền xích gần chỗ Cố Quân Thành, mỉm, "Cố ca, mong ca chiếu cố nhiều."
Sau đó, một ly rượu liền kính đến mặt Cố Quân Thành.
Cố Quân Thành một khuôn mặt một chút tình cảm, toát lên vẻ " lạ tránh xa", nhưng Lục Sáng cảm thấy gì , cho rằng đây chính là sự nghiêm túc mà Vũ Thiên Bình , nghiêm túc thì bình thường mà! Vị Cố ca là chỉ huy binh lính! Không nghiêm túc thì chỉ huy nổi binh lính chứ? Nghĩ , trong lòng càng thêm kính trọng Cố Quân Thành.
"Cố ca, tiểu thật lòng ngưỡng mộ những như các ca, nào, hai em chúng thế nào cũng chạm một ly!" Lục Sáng lấy cho Cố Quân Thành một ly rượu, đưa đến mặt Cố Quân Thành, "Cố ca, , tiểu em kính ca một ly."
Cố Quân Thành: ??? Chẳng lẽ ý mặt thể hiện đủ rõ ràng ? Hay là mắt vấn đề? Ai là với ?
Cố Quân Thành chỉ thể đem "ý mặt" thể hiện rõ hơn nữa: Chúng chính là chạm ly với !
Đương nhiên, cũng nhận lấy ly rượu từ tay Lục Sáng.
Cố Quân Thành trong lòng: Bây giờ hiểu ý ?
Lục Sáng: Không hề.
Vũ Thiên Bình bên xem náo nhiệt sợ chuyện lớn, còn thêm dầu lửa, "chỉ điểm" Lục Sáng, "Cố ca của là hải lượng, đây là xem thường cái chén nhỏ ly nhỏ của kìa! Phải dùng bát mới !"
"Cái ..." Sắc mặt Lục Sáng lộ vẻ khó xử, nhưng thể thấy rõ là, lập tức hạ quyết tâm, "Em lấy bát to!" Hôm nay chén rượu , nhất định uống!
"Không cần." Cố Quân Thành rốt cuộc lên tiếng, ý là, cần lấy, uống rượu với .
Lục Sáng , vui mừng khôn xiết, "Cố ca thương em đó! Biết em tửu lượng !"
Cố Quân Thành trừng mắt : ???? Ai thương chứ?
Vũ Thiên Bình thấy, ha hả to, tiếp tục chọc giận, "Không , Cố ca của , bình thường quen là sẽ uống rượu bằng bát, uống, tức là biểu thị quen đó!"
Vân Vũ
Lục Sáng , ôi trời, chứ? Phải quen ngay mới !
Tửu lượng của Lục Sáng cũng chỉ bình thường, tạm , nhưng tối nay uống vài ly , lúc vốn say, Vũ Thiên Bình , cái tính hiếu thắng kỳ quặc liền trỗi dậy! Cũng vì hôm nay nhất định quen , nhưng lúc , trong cảnh , cứ thế thể phục cái thua một cách vô lý!
Lục Sáng hai lời liền dậy, lấy bát.
Cố Quân Thành thấy "thằng ngốc" , cũng định dậy, nhưng Lục Sáng ngoảnh , thấy định , ! Lập tức chạy về, ca ơi ca ơi gọi liên hồi, "Cố ca, ca đợi em! Không , em bảo lấy giúp, em ở đây cùng ca, em cùng chứ?"
Cố Quân Thành: ??? Không, tỉnh táo ?
Bát nhanh chóng lấy đến, Lục Sáng rót đầy hai bát, đưa cho Cố Quân Thành một bát, "Cố ca, em trai hôm nay cùng ca uống hết!"
Cố Quân Thành vẫn đầy não nghi vấn, tiên em trai của ai? Thứ hai, cùng uống hết là thế nào? Từ đầu đến cuối uống với ?
Vũ Thiên Bình bên cạnh châm chọc , "Lão Cà, sợ mặt trẻ con chứ?"
Lục Sáng say ba phần, căn bản giấu nổi lời, "Thiên Bình ca, em trẻ con ! Em thích !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-356-co-ay-thich-gi.html.]
________________________________________
Được , dứt lời "em thích ", Lục Sáng tay buông lỏng, chiếc bát đầy rượu ai đó lấy .
Lục Sáng còn đang ngơ ngác, chỉ thấy đối diện ngửa đầu lên, một bát rượu ừng ực cứ thế đổ miệng, như uống nước, thoáng cái cạn trơn.
Cố Quân Thành lật ngược bát xuống, còn một giọt.
"Tùy ." Cố Quân Thành vốn thói quen ép khác uống rượu, "thằng ngốc" là tửu lượng , cần thiết uống với .
"thằng ngốc" câu "tùy " thành coi thường , lập tức phục!
"Cố ca, ca đang xem em là trẻ con hả? Em em trẻ con mà!" Lục Sáng hừ một tiếng, bắt chước Cố Quân Thành, ngửa đầu uống cạn một bát rượu, cũng lật bát cho Cố Quân Thành xem.
Chỉ là, lật bát xuống, bát liền rơi xuống đất, Lục Sáng cũng bắt đầu lảo đảo, còn he hé chỉ Cố Quân Thành, "Cố ca, ca đừng lung lay, em... em chuyện t.ử tế với ca..."
Cố Quân Thành: ...
Anh đây bất động, rốt cuộc là ai đang lung lay?
Một bát rượu bụng, Lục Sáng càng thêm tự nhiên như quen từ lâu, đến cọ Cố Quân Thành, thuận tiện còn vòng qua vai , "Cố ca, ca là ca của em, ca nhất định giúp em?"
Vũ Thiên Bình bên cạnh, cảm thấy màn kịch càng lúc càng , ngại vai hùa theo, "Giúp gì?"
"Giúp em đuổi theo nhà thiết kế Lâm !" Ánh mắt Lục Sáng tràn đầy mơ tưởng, "Cố ca, ca và nhà thiết kế Lâm là đồng hương, ca chắc chắn hiểu cô , ca xem cô thích gì? Em tặng quà cho cô ."
Mặt Cố Quân Thành đen sầm, gỡ tay Lục Sáng .
Lục Sáng lập tức vòng lên, tiếp tục , "Cố ca, ca xem, cô sẽ thích kiểu nam đồng chí nào?"
"Đằng nào cũng kiểu như !" Cố Quân Thành cả tối chẳng mấy chữ, giờ buông một câu dứt khoát.
Lục Sáng nửa tỉnh nửa say, rõ lời nhưng nhận sắc thái, lập tức ủy khuất, trực tiếp dính Cố Quân Thành, "Cố ca, ... em ? Rốt cuộc cô thích kiểu nào? Em thể sửa!"
Cố Quân Thành chán ghét giũ giũ , cảm giác như kẹo mạch nha ngày nhỏ dính , giũ thế nào cũng .
Sau khi giũ hơn chục , gã trực tiếp ôm lấy , dựa vai ngủ ...
Vũ Thiên Bình bên cạnh đến nỗi thẳng lên nổi, Cố Quân Thành liếc cho một ánh mắt lạnh băng.
"Nhìn gì?" Vũ Thiên Bình , "Đồng chí Lâm Thanh Bình bây giờ độc , quyền bất kỳ ai theo đuổi, đều định hàn gắn với nữa , còn cho phép khác đuổi theo cô ?"
Sắc mặt Cố Quân Thành càng khó coi, ánh mắt quét qua chiếc bát bàn.
Vũ Thiên Bình vui vẻ, "Sao? Muốn mượn rượu giải sầu hả? Tiểu cùng uống! Nào, lão Cà!"
Vũ Thiên Kiều thỉnh thoảng liếc phía , kết quả, vài , em trai và Cố Quân Thành uống rượu với ?
Cô chạm Lâm Thanh Bình, bảo cô .