Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 359: Nhớ Một Đời
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:47:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Thanh Bình: ……
“Hay là, xem phim cùng mẫu nam thì lễ phép hơn?” Anh nắm lấy vai cô.
Trong bóng tối, Lâm Thanh Bình rõ mặt , nhưng cô thể cảm nhận lực tay , xuyên qua lớp áo ngủ mỏng manh, mang theo ấm rực cháy, từng chút một thấm cơ thể cô.
Dù vệ sinh cá nhân, mùi rượu vẫn còn nồng, cô nín thở cũng ngăn thở hòa lẫn mùi rượu của luồn mũi .
Anh say .
Lâm Thanh Bình thể .
Anh là chừng mực, nếu say quá, trở nên thiếu lý trí như .
Chỉ là, hỏi câu dựa tư cách gì? Không từng ? Anh với cô nữa?
Ừm, cô chính là hẹp hòi như đấy, những lời, cô nhất định sẽ nhớ một đời!
Lâm Thanh Bình lạnh lùng khẽ, “Thì ? Em xem phim với ai, quản ?”
Bàn tay nắm lấy vai cô càng thêm chặt, thở của nào đó cũng theo đó mà gấp gáp hơn, “Thế em nữa?”
Lâm Thanh Bình mím chặt môi đáp.
Anh cũng lạnh theo, “Là vì theo sẽ phiền hai các ?”
Lâm Thanh Bình mím môi, kiên định, “Phải!”
“Lâm Thanh Bình!” Tiếng quát thấp của vang lên trong bóng tối.
“Đây.” Cô lùi bước, đáp thẳng.
“Em còn dám hùn hạ với nữa! Lâm Thanh Bình, em thấy bây giờ gì em nên mới dám như ?” Giọng càng thêm nghiêm khắc.
“ !” Cảm nhận lực nắm vai và thở nồng mùi rượu càng lúc càng đến gần, cô thẳng , “Cố Quân Thành, với tình hình hiện tại, thể gì em?”
“Lâm Thanh Bình! Đừng ép !” Trong giọng bắt đầu mang theo tức giận.
Cô chỉ lạnh, “Cố Quân Thành, thể gì em? Anh là thế nào của em? Anh dựa cái gì để căn phòng ? Dựa cái gì để quản em…”
Rốt cuộc, những lời còn kịp hết sự nóng bỏng mang theo mùi rượu chặn , thể cô cũng giam cầm, ép sát một bức tường rực cháy, xuyên qua lớp áo ngủ mỏng manh, thậm chí thể cảm nhận đường nét cơ bắp của .
“Em bảo dựa cái gì?!” Sau cơn cuồng phong mãnh liệt nuốt trọn, hỏi cô bằng giọng khàn khàn.
Tuy nhiên, đợi cô trả lời, cúi đầu, là một cơn cuồng nhiệt mãnh liệt và nồng cháy hơn ập tới.
Lâm Thanh Bình khẽ cứng , hai tay chống lên vai , nhưng nhanh cuốn .
Những chén rượu uống, dường như theo thở của mà bốc , cả căn phòng đều mùi rượu bao trùm, mỗi hít thở, ý thức mờ một phần, dần dần, bắt đầu chút choáng váng như ngạt thở…
Cô theo bản năng nắm chặt lấy áo …
Bỗng nhiên, thở nhẹ nhõm, là buông cô .
“Cố Quân Thành… A -” Cô tưởng rốt cuộc cũng thức tỉnh lương tâm, nào ngờ đột nhiên chân cô chạm đất, vác cô lên và nhanh chóng về phía lầu .
Bộ đồ cô mặc trong tiệc tối hôm nay, vẫn treo giá treo quần áo trong phòng, bước cửa là thể thấy.
Anh ném cô lên giường, mắt hiện lên hình ảnh cô mặc chiếc váy đó thon thả, duyên dáng lúc tối, tay giật mạnh, cởi phăng chiếc áo .
Sau đó, là quần.
Lâm Thanh Bình mắt tròn xoe, “Cố Quân Thành, đang gì ?”
Ánh đèn tối nay, sáng chói mắt đến lạ.
Dù chói mắt, cô cũng hề tránh ánh .
Thật , Lâm Thanh Bình kiếp thực sự từng xem show diễn mẫu nam, dù ngoài đời xem, nhưng mạng thông tin phong phú, cũng xem qua, cô nhớ những ứng dụng giới trẻ dùng, còn đùa về cái gọi là “mèo háng”…
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-359-nho-mot-doi.html.]
Cô những mẫu nam sân khấu cao bao nhiêu, trong video cao đến mức rõ rệt như , nhưng Cố Quân Thành ít nhất cũng một tám lăm hoặc hơn, ngoài đời, chiều cao như tính là thấp, trọng điểm là, tỷ lệ hình của nào đó thực sự thua kém mẫu nam!
Cơ bắp , đường nét …
Cô thực thích lắm kiểu hình cơ bắp quá phát triển, như Cố Quân Thành là , mặc áo thì gầy, cởi áo thì cơ, thêm đó là eo ong m.ô.n.g cong…
Đương nhiên, những thứ vẫn là trọng điểm.
Trọng điểm là…
Thật sự đừng trách hội “mèo háng”, từ chất vấn mèo háng, đến thấu hiểu mèo háng, trở thành mèo háng, quá trình chuyển đổi cực kỳ nhanh.
Tức là, Cố Quân Thành phương diện hình như cũng thua kém…
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, trong đầu Lâm Thanh Bình chuyển qua vô ý nghĩ.
Bỗng nhiên, mắt thoáng một cái, bộ phận cô đang biến mất, mắt xuất hiện một khuôn mặt lớn, đối diện thẳng với cô là đôi mắt sâu thẳm như vũng nước tối của nào đó.
Lâm Thanh Bình trong lòng giật , kìm đưa hai tay chống giường lùi về phía , kết quả, một tiếng “cộp” vang lên, phía đầu đập tấm chắn đầu giường bằng gỗ, đau đến mức cô “xì” một tiếng.
Trên mặt lập tức lộ thêm một chút sát khí, nghiến răng nghiến lợi gọi tên cô, “Lâm Thanh Bình!”
“Làm… gì?” Cô ôm lấy đầu, cuối cùng cũng bắt đầu tránh ánh mắt của .
“Sao nữa?” Hai tay ôm lấy đầu cô, “Buổi biểu diễn mẫu nam em xem, cũng như ?”
Lâm Thanh Bình: ……
“Cũng mặc đồ như ?” Hai tay dùng lực, cho ánh mắt cô trốn tránh, buộc cô .
Điều bảo Lâm Thanh Bình thế nào đây…
“Có mặc như , cũng mặc…”
“Còn mặc?!” Đột nhiên một tiếng quát tháo bùng nổ.
Lâm Thanh Bình: ……
“Anh nghĩ ?” Lâm Thanh Bình lúc nhất định minh oan cho , “Không mặc đồ thì ‘quét vàng đ.á.n.h phi’ bắt !” Chuyện phạm pháp cô ! Ý cô là “cũng mặc như ”!
Quét vàng đ.á.n.h phi là cái gì?
đây là trọng điểm Cố Quân Thành hỏi, “Thế em xem cái gì? Lúc em xem những mẫu nam đó, cũng chằm chằm chỗ của ?”
Lâm Thanh Bình: ……
“Em lúc nào chằm chằm ?” Chuyện dám nhận, giữ thể diện!
Anh lạnh, “Em còn chằm chằm? Mắt em còn chớp! Lâm Thanh Bình a Lâm Thanh Bình, ngờ em kiến thức rộng đến thế!”
Lâm Thanh Bình: ……
Cô khí tối nay trở nên thế , cho nên , với say, thật sự, đừng chuyện!
“Em !” Cô một mực khăng khăng, “Em thấy bao giờ, cần gì chằm chằm của ?”
“Lâm Thanh Bình!”
Được, thực sự nổi giận .
“Em còn thấy của ai nữa?” Trong mắt hai ngọn lửa đang nhảy múa, “Em quả nhiên là từng trải rộng khắp! Anh đây vẫn đ.á.n.h giá thấp em !”
“Không …” Lâm Thanh Bình cảm thấy, dù cô từng thấy của khác đây cũng gì sai, then chốt là, chuyện cô , cô thể chịu tiếng oan, “Ý em là, em thấy , chán , em còn thèm chằm chằm ?”
Sự kiêu ngạo và khinh miệt, đều nắn chỉn hảo trong giọng điệu đó.
Bản uống rượu, giờ đang nổi lửa, cồn trong vốn đang hỗ trợ cháy, câu , trực tiếp như quạt thêm gió.