Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 368: Tôi Sẽ Không Thua

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:47:36
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6faOPXua5A

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Quân Thành thấy tiếng bước chân là ngay , gì, tiếp tục sơ chế cá.

Lục Sáng cũng tới, rửa thịt gà.

Trong nhà bếp, hiểu rơi một bầu khí giống như đang thi đấu.

Là bầu khí mà Lục Sáng cứ nhất quyết so kè với Cố Quân Thành.

về khoản việc nhà, Lục Sáng thực sự thể so với Cố Quân Thành.

Chỉ một lát, Cố Quân Thành sạch cá, và chặt thành từng khúc, còn Lục Sáng thì cầm trong tay một sợi lòng gà, vẻ mặt như sắp nôn ọe.

Cố Quân Thành thấy như , thuận tay định qua thịt gà giúp, kết quả Lục Sáng nhất quyết giữ chặt, cho động , còn trừng mắt: "Đây là của !"

Cố Quân Thành tranh với , rửa rau.

Lục Sáng cầm sợi lòng gà, trong bụng một phen cuộn sóng.

Lúc , Chị Triệu bước , vội : "Để , để . Sao để chứ? Cậu là khách mà!"

Lục Sáng chịu thua: " , để , sẽ thua !"

Chị Triệu , thực : thấy , chúng ăn món mùi ...

Lục Sáng nghĩ , nhắm chặt mắt, nín thở, cầm sợi lòng gà đó gắng sức kỳ cọ vòi nước.

Khi cảm thấy gần như xong, mở mắt thì cả tay đều dính nhớp nháp, tường nhà bếp, thớt, cánh tay, áo của đều văng đầy thứ đó.

Vân Vũ

Hắn thứ rửa sạch , cũng rửa đến mức nào mới tính là sạch, trong lòng nghĩ lẽ còn mùi là sạch ? Do dự hồi lâu, cuối cùng cũng lấy dũng khí đưa đống lòng gà bao quanh bởi bọt trắng nhớp nháp đó lên gần mũi.

Chỉ "oa" một tiếng, nhịn nữa, nôn thốc nôn tháo xuống bồn rửa.

Vừa mới hồn, thứ tay khác đón lấy.

Là Cố Quân Thành.

Chỉ thấy bình tĩnh cho thêm chút thứ gì đó lòng gà, hai tay ngừng kỳ cọ, kéo thứ nhão nhoét màu trắng vàng, đưa vòi nước xả, đống lòng gà mà Lục Sáng thế nào cũng xử lý rửa sạch sẽ.

Mặt Lục Sáng cũng căng lên, mang theo sự non nớt đặc trưng của tuổi trẻ, đến bên Cố Quân Thành, giận dữ: "Phần còn để ."

Cố Quân Thành thấy thể nhịn nữa: "Cậu nghỉ , nhà bếp cần ."

"Không!" Giọng Lục Sáng đầy bực bội: "Anh , cũng , , còn thể , và hơn ."

Cố Quân Thành hiểu. Bình thường , cớ gì so với ?

Lục Sáng cho đáp án: " sẽ kém , những gì thể cho đồng chí Lâm, nhất định sẽ cho cô , sẽ mang hạnh phúc cho cô ."

Cố Quân Thành mơ hồ hiểu . Lục Sáng là ai ?

Quả nhiên, tiếp theo Lục Sáng liền : " vẫn thích cô , đúng ?"

Cố Quân Thành đang cắt thịt, con d.a.o dừng , suýt nữa thì cắt tay.

Câu đến quá đột ngột.

"Đều là đàn ông, đừng tưởng đang nghĩ gì." Lục Sáng hừ lạnh: "Nếu thích cô , lúc nào cũng quanh quẩn bên cạnh cô ? lấy cớ gì để cô đồng ý cho tiếp tục ở đây, thể là với tư cách đồng hương, cũng thể là với tư cách bố của con, nhưng trong mắt , đó là sự vô liêm sỉ của ."

Cố Quân Thành cắt thịt, âm thanh d.a.o rơi xuống thớt xen kẽ trong lời của .

" còn coi như đại ca!" Giọng Lục Sáng mang theo phẫn nộ: "Vậy mà từng tổn thương cô . Đừng nhận, cô như , nếu từng tổn thương cô , thể ly hôn với ?"

Cố Quân Thành dừng tay cắt thịt, im lặng.

"Nói , lấy trái tim cô ?" Lục Sáng hỏi một cách hùng hổ.

Cố Quân Thành bỏ d.a.o xuống, : "Liên quan gì đến ?"

"Đương nhiên là liên quan!" Lục Sáng tức giận: " sẽ để đắc ý ! Anh là chồng cũ của cô thì ? Anh vẫn sống trong nhà thì ? Anh là ' cũ' !"

Vẻ mặt Cố Quân Thành bình thản: "Vậy thì cố lên!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-368-toi-se-khong-thua.html.]

Câu trong tai Lục Sáng là sự khinh thường rõ ràng: " sẽ cố, yên tâm, sẽ thua ."

Thì bếp vật lộn với con gà , là để thua ?

"Hai đang ?" Phía vang lên giọng của Lâm Thanh Bình.

"Không gì!" Hai đồng thanh.

Lâm Thanh Bình họ cảm thấy kỳ quặc.

"Đang chuẩn hầm gà..." Lục Sáng chỉ con gà , tay vẫn dính đầy thứ bên trong lòng gà, áo còn sót những thứ nhớp nháp.

Lâm Thanh Bình lắc đầu: "Hai ngoài , để và Chị Triệu ."

" ! giúp cô!" Lục Sáng lớn tiếng.

Cố Quân Thành khẽ.

Lục Sáng tức giận đầu: "Anh cái gì? mà!"

"Vậy ngoài ." Lâm Thanh Bình với Cố Quân Thành.

Cố Quân Thành gì, chỉ lặng lẽ nhặt lên một củ cà rốt, bắt đầu thái rốt rốt.

Một củ cà rốt, trong chớp mắt d.a.o thái thành những lát mỏng.

Thực sự là những lát mỏng, và đao công cực kỳ ngay ngắn, mỗi lát đều dày mỏng như .

Sau đó, những lát mỏng một trận rốt rốt cắt thành sợi, những sợi nhỏ đều tăm tắp, xếp đĩa, vô cùng mắt.

Cố Quân Thành bỏ d.a.o xuống, Lục Sáng, như thể : "Cậu !"

Mặt Lục Sáng tái mét. Hắn thực sự đao công .

"Cố Quân Thành, gây chuyện gì ?" Lâm Thanh Bình tức giận: "Cà rốt của dùng để cắt khúc hầm bắp bò. Anh cắt hết thành sợi để gì?"

Lục Sáng phì , ánh mắt chế nhạo đáp trả .

"Hai cút ngoài cho ! Trì hoãn thêm nữa, bữa trưa sẽ biến thành bữa tối mất!" Lâm Thanh Bình vung tay.

"Vâng, đồng chí Lâm, lời, ngoài." Lục Sáng bỗng tỏ ngoan ngoãn.

"Ừ, , chơi với một lúc, sắp ăn cơm ." Giọng Lâm Thanh Bình trở nên dịu dàng.

Lục Sáng .

Cố Quân Thành chôn chân đó, mãi động đậy.

"Anh còn đó gì?" Giọng Lâm Thanh Bình mang theo chút chán ghét.

Cố Quân Thành "hừ" một tiếng: "Với thì dùng giọng điệu , với thì dùng lời nhẹ nhàng?"

"Thì ?" Lâm Thanh Bình thèm quan tâm.

"Không !" Cố Quân Thành rửa tay: "Thực sự cần giúp?"

"Đi !"

"Sợ ở một với em khiến khác hiểu lầm?" Anh khẽ.

"Tùy gì thì !" Thích thì !

Cố Quân Thành lắc đầu: "Không em, Lâm Thanh Bình, em hợp với mấy đứa em trai ."

"Anh thế là ý gì? vui đấy! Là già ?" Lâm Thanh Bình trợn mắt.

"Không ." Cố Quân Thành : "Cũng em trai , ít nhất thì đứa hợp với em. Lâm Thanh Bình, em mạnh mẽ như em tưởng , em sẽ mệt mỏi, sẽ cô đơn, em cần một ngưỡng mộ em, em cần một thể đồng hành cùng em."

Lâm Thanh Bình sững sờ, trong lòng như thứ gì đó đ.â.m .

 

Loading...