Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 376: Chỉ Có Anh Và Em

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:47:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngọn đồi nhỏ cao, Cố Quân Thành kéo cô, một lúc lên đến đỉnh đồi.

Đứng đỉnh, phóng tầm mắt xa, chỉ thấy biển cả mênh mông, như lời Chí Viễn , bờ bến, điểm kết thúc.

“Thấy ?” Cố Quân Thành bên cạnh cô, lòng bàn tay đặt đầu cô, ấn nhẹ đầu cô một vòng, “Hòn đảo của chúng , giữa biển khơi, xung quanh là nước biển mênh mông, biệt lập với thế giới bên ngoài.”

yên lặng, gì, ngụ ý: Em thấy .

Cố Quân Thành thấy cô chẳng một chút gợn sóng, tiếp tục, “Không thể mở cửa hàng, công việc, giao lưu, tụ tập bạn bè, sàn diễn thời trang, cuộc sống đèn xanh rượu đỏ, thậm chí, rời đảo trong một năm cũng đếm đầu ngón tay.”

Lâm Thanh Bình thấy, ánh mắt dần trở nên nghiêm túc.

Cố Quân Thành cúi đầu chằm chằm mặt cô, tiếp tục bổ sung, “Chỉ nước biển, hải âu, và sự cô đơn vô bờ bến.”

Lâm Thanh Bình ngẩng đầu .

Ánh mắt càng thêm trịnh trọng, “ , cô đơn, tẻ nhạt, sẽ nhốt ở đây cả đời bởi biển khơi .”

Lâm Thanh Bình gật đầu.

Anh sững sờ, “Gật đầu ý gì?”

“Cảm ơn thông báo.” Cô nhẹ nhàng .

Cố Quân Thành một nữa sửng sốt, chỉ thôi ?

đợi phản ứng kinh ngạc như mong đợi từ Lâm Thanh Bình, nhưng phản ứng với cũng coi như đủ , nghĩa là đó Lâm Thanh Bình hiểu những điều , thực sự là mang theo sự mộng mơ lãng mạn về biển cả mà đến.

“Còn gì nữa ?” Lâm Thanh Bình hỏi.

“Tạm thời còn nữa.” Ánh mắt dừng cổ và khuôn mặt đỏ ửng của cô, “À, hôm nay về nhà, cổ em thể sẽ bong da, sẽ đau.”

Lâm Thanh Bình liền lạnh, “Vậy là, rõ sẽ bỏng bong da, vẫn còn dắt em đây phơi nắng, Cố Quân Thành, ý gì?”

Cố Quân Thành với khuôn mặt nghiêm túc, “Chính như em , cho em trải nghiệm cuộc sống khác biệt.”

“Bây giờ trải nghiệm xong hả?” Lâm Thanh Bình trừng mắt chằm chằm .

Vân Vũ

“Ừ.” Vẫn là nghiêm túc, khuôn mặt lạnh lùng.

“Nếu hôm nay em bất kỳ khó chịu nào, là trách nhiệm của ?” Lâm Thanh Bình chỉ cái cổ đỏ ửng của , chất vấn.

Việc đùn đẩy trách nhiệm, bao giờ thể là phong cách của Cố Quân Thành, đáp dứt khoát, “Đương nhiên!”

“Được, Cố Quân Thành, bây giờ, em khó chịu, em về nổi nữa …” Hai chân cô mềm nhũn, thể uốn éo, liền đổ gục xuống đất.

“Ái! Lâm Thanh Bình!” Cố Quân Thành vội vàng đỡ lấy cô, ôm trọn lòng, khuôn mặt đỏ bừng của cô, và những giọt mồ hôi lớn trán, đột nhiên nhận một điều: Lâm Thanh Bình say nắng ?

Trong lòng giật , vội vàng cõng cô lên lưng, vác cô nhanh trở về.

Nói là , nhưng chạy.

Lâm Thanh Bình thể nóng bừng, Cố Quân Thành cõng cô, như đang cõng một đống lửa, trong lòng càng thêm lo lắng, chỉ lập tức bay về phòng y vụ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-376-chi-co-anh-va-em.html.]

Trên đường, gặp Lão Trần, còn gặp nhiều đồng chí, thấy , đều tươi, hỏi những câu giống , “Ôi, Cố Sư trưởng thương vợ thế ?”

Đặc biệt là Lão Trần, với tư cách là Chính ủy, còn nhấn mạnh một câu, “ thấy gì !”

Cố Quân Thành đành giải thích với họ: Bị say nắng, đồng chí Lâm ngoài say nắng .

Thế là, câu chuyện đến tối hôm đó truyền thành một phiên bản khác: Cố Sư trưởng và vợ hai tối biển dạo chơi, Cố Sư trưởng vợ mệt đến mức say nắng luôn

Cố Quân Thành ngày hôm câu chuyện phiên bản : ????

Đương nhiên, lúc , chỉ lo đưa Lâm Thanh Bình về phòng y vụ.

Bác sĩ thấy cũng lắc đầu, “Cố Sư trưởng , chuyện cho rõ , dù phê bình , cũng . Khí hậu nhiệt đới của chúng , chị dâu từ phương Bắc đến, quen ngay, thời tiết như thế , nên nghỉ ngơi ở nhà mới , thì…”

Cố Quân Thành còn thể gì?

Được , đều là của , .

Lâm Thanh Bình dựa dựa ghế trong phòng y vụ, yếu ớt , càng thêm dằn vặt, linh cảm, tối nay sợ còn khó qua hơn cả lúc cô say rượu nữa…

Lấy t.h.u.ố.c xong, khi Lâm Thanh Bình dậy từ ghế, mềm nhũn như sợi mì đổ xuống.

Cố Quân Thành hứng chịu ánh mắt như kim châm của bác sĩ, cúi cõng Lâm Thanh Bình lên, về nhà.

Lúc cuối cùng cũng đến giờ hoàng hôn, nhiệt độ hạ xuống, khu đất trống ở khu gia đình dựng màn chiếu, hóa chuẩn chiếu phim ngoài trời.

Trên khu đất trống, các gia đình mang ghế , chờ sẵn từ sớm, bọn trẻ con còn chạy nhảy bãi đất trống, đùa nghịch đùa, trong đó Chí Viễn, chơi với con trai Lôi Tố Phương là Trần Lôi .

Cố Quân Thành xuất hiện lúc , cõng Lâm Thanh Bình, tình huống , tất cả gia đình và trẻ con đảo thấy rõ ràng.

“Cố Sư trưởng thương vợ thật đấy!”

“Màn hấp dẫn kém gì phim !”

“Ơ, nhà chị Lý cõng chị bao giờ ? Không đúng ? Thật ghen tị với đồng chí Lâm quá!”

Cố Quân Thành cứng đầu tiếp giữa những lời bàn tán như .

Mặt đỏ sắp tía cả lên!

Chí Viễn lo lắng cho , thấy lo, hiếm khi để khác cõng, chẳng lẽ khó chịu ?

“Mẹ!” Cậu hét to chạy tới.

Kết quả, Lâm Thanh Bình lưng Cố Quân Thành, nháy mắt với .

Thôi , Chí Viễn cảm thấy thể tiếp tục chơi , chỉ là, hứa mang đồ ăn ngon về cho thì ? Lại lừa trẻ con hả?

 

Loading...