Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 377: Cho uống thuốc như thế nào
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:47:46
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Quân Thành phát hiện , thằng nhóc Chí Viễn chẳng sợ chút nào nữa, lúc nào cũng tìm cơ hội để chòng ghẹo .
Anh giương khuôn mặt cau , về nhà.
Về đến nhà, khuôn mặt vẫn còn nhăn nhó...
Anh đặt Lâm Thanh Bình xuống chiếc sofa mới tự của cô, Lâm Thanh Bình liếc mắt thấy ngay vẻ mặt khó ưa của .
Mặt Lâm Thanh Bình lập tức xịu xuống, "Anh giương mặt cáu với em? Anh dám giương mặt cáu với em? Anh dựa cái gì mà giương mặt cáu với em ?"
"Không , gì ? Anh nào ..." Anh nào dám, cô nương ơi!
chữ "dám" cùng còn kịp thốt , Lâm Thanh Bình ngắt lời, "Anh ư? Anh tự soi gương mà xem cái bộ mặt của ! Trẻ con thấy cũng thét!"
Cố Quân Thành sờ sờ mặt , ? Thật sự thể dọa trẻ con, mà Chí Viễn vẫn như thế?
bây giờ trọng điểm là dọa Chí Viễn .
Lâm Thanh Bình thuận tay cầm lấy một chiếc gương nhỏ soi cho , hình ảnh trong gương, thấy giọng của Lâm Thanh Bình vang lên, "Xoa xoa mặt ! Doạ ai thế!"
Cố Quân Thành , chút bất lực, "Anh doạ em, chỉ là..."
Anh thở dài, "Em quen lâu như , lẽ nào vốn mỗi cái mặt đen thui thôi ?"
"Em ! Cố Quân Thành! Em !" Chữ " " bao hàm quá nhiều ý nghĩa...
"Uống t.h.u.ố.c nhé?" Cố Quân Thành dám tiếp nữa, mở t.h.u.ố.c cho cô.
Đó là một loại chất lỏng màu nâu, mở cô ngửi thấy mùi quen thuộc, đúng là t.h.u.ố.c dành cho say nắng, nhưng, là loại t.h.u.ố.c cô sợ nhất!
Loại mà bóp mũi uống vẫn thể nôn ...
Huống chi, cô say nắng...
Lập tức cô ngoảnh mặt , "Em uống!"
Cố Quân Thành hết lời ngon ngọt, chỉ thiếu đổ t.h.u.ố.c miệng cô thôi, nhưng Lâm Thanh Bình vẫn chịu uống một giọt.
Anh tối nay sẽ khó khăn, nhưng ngờ khó đến thế...
"Lâm Thanh Bình..." Anh thực sự hết cách , "Thật sự đắng , uống ba ống, em uống một ống ?"
Nói , thật sự ngửa cổ uống cạn ống thuốc.
Lâm Thanh Bình ngây , trong lòng càng tức hơn, "Cố Quân Thành, trong một việc, phàm là sự kiên định như lúc uống t.h.u.ố.c , thì đến nỗi như !"
Cố Quân Thành mặc kệ cô , dùng hai ngón tay kẹp một ống t.h.u.ố.c mở nắp, đưa cho cô, "Bây giờ đến lượt em uống ."
"Anh tưởng đang uống rượu ? Anh ba chén em một chén?" Lâm Thanh Bình đẩy tay , mắt chợt chớp chớp, "Cố Quân Thành, những yêu khác cho uống t.h.u.ố.c như thế nào ?"
Nói đến đây, những "kiến thức lý thuyết" Lâm Thanh Bình học từ kiếp sắp đem vận dụng !
Đọc nhiều tiểu thuyết mạng như , nam chính cho nữ chính uống thuốc, mười quyển đến chín quyển, đều là cho uống bằng miệng!
Cố Quân Thành ánh mắt cô, chẳng chuyện gì , "Không , cũng ."
Lâm Thanh Bình vẫy vẫy tay, bảo gần, cầm lấy cuốn sổ và cây bút bàn , vẽ cho một hình minh họa.
Mặt lập tức sa sầm xuống, "Lâm Thanh Bình! Em học cái với ai? Ai dạy em ?"
"Cái còn cần dạy? Anh tưởng ai cũng giống ? Đồ đầu gỗ một cục!" Lâm Thanh Bình ném cuốn sổ , hừ một tiếng.
"Có thằng nhóc đó dạy em ?" Sắc mặt hề ấm lên chút nào.
"Thằng nhóc đó" chỉ Lục Sáng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-377-cho-uong-thuoc-nhu-the-nao.html.]
"Anh thôi , nếu đúng là , thì lớn tuổi như , bao chuyện hổ đều , mà sự khôn ngoan còn bằng một đứa trẻ, thấy hổ ?" Lâm Thanh Bình "xì" một tiếng, "Em tắm!"
Cố Quân Thành bất lực với cô, "Thật... thật sự cho uống như thế ư?"
"Anh tưởng !" Lâm Thanh Bình hừ hừ, "Anh em còn thích cơ!"
Người bình thường nào bệnh mà uống t.h.u.ố.c chứ?
Vân Vũ
Ôi, Cố Quân Thành uống .
Lâm Thanh Bình là say nắng, dù thật sự say nắng cô cũng uống loại t.h.u.ố.c , mùi thực sự quá nặng...
Tuy nhiên, mặc dù say nắng là giả, nhưng cháy nắng là thật!
Cô thực sự cảm thấy cổ rát bỏng.
"Em tắm, tìm ít đậu xanh về nấu nước cho em uống!" Lâm Thanh Bình dậy từ sofa, ý định bắt tắm cho , loại , ép cũng .
Cố Quân Thành đành chuẩn nước tắm cho cô, đặt phòng tắm tạm bợ đó, tự ngoài tìm đậu xanh cho cô.
Trong nhà ăn thì đậu xanh, nhưng nấu thành nước còn mất lâu, may một gia đình quân nhân trong sư đoàn thấy, vội nhà cô nấu sẵn, cứ đến lấy về là .
Cố Quân Thành liền theo nhà đó lấy một bát nước đậu xanh, trở về nhà.
Lúc ngoài, trời còn sáng, nên bật đèn, lúc , trời tối đen , Lâm Thanh Bình vẫn bật đèn, đang gì.
Anh bước cửa, bật đèn, lập tức giật b.ắ.n .
Cảnh tượng mắt, đủ khiến sợ đến mức giữ nổi chiếc bát nước đậu xanh trong tay, rơi vỡ ngay lập tức.
Đây là chuyện gì ?
Anh kịp dọn dẹp mảnh vỡ đất, lao thẳng đến, phục xuống cạnh Lâm Thanh Bình , trong mắt đầy hoảng hốt, "Lâm... Lâm Thanh Bình..."
Anh thử gọi một tiếng, đưa tay định nâng mặt Lâm Thanh Bình, khi sắp chạm , đầu ngón tay vô ý chạm nhẹ, chỉ cảm thấy một vệt dính nhớp.
Anh vội vàng rút tay , các ngón tay đều run rẩy.
"Lâm Thanh Bình... Em... Rốt cuộc em ?" Giọng cũng theo đó run lên.
Rốt cuộc cô ?
Trên mặt phủ một lớp trắng xóa, như trát một lớp bột vôi , tay chạm còn thấy dính dính, hơn nữa, cô còn nhắm mắt nữa!
Hiện tượng , thực sự vượt quá phạm vi hiểu của ...
Anh bế cô ngoài, nhưng chợt nghĩ, một bệnh nặng thể tùy tiện di chuyển, là một ngoại đạo, đừng để hại thì khổ!
Thế là dậy, vội vàng chạy ngoài, trong lòng tính toán vô ý nghĩ: Bác sĩ đảo lẽ chắc chữa bệnh của cô , nếu như, các bác sĩ bó tay, thì thuyền ngoài kịp ? Thực sự , thể báo cáo xin trực thăng ...
Từ sofa đến cửa, cách mấy bước, xoay chuyển bao nhiêu ý nghĩ, giọng của Lâm Thanh Bình lười biếng vang lên phía , "Anh đang gì thế?"
"Anh... gọi bác sĩ, Lâm Thanh Bình, em đừng sợ, hôm nay là của , nên dẫn em lang thang, em bây giờ..." Anh vô cùng áy náy, quy bệnh "nhổ bọt trắng đầy mặt" của Lâm Thanh Bình cho bản .
Lâm Thanh Bình: ??
"Em sợ cái gì?" Lâm Thanh Bình thấy chằm chằm mặt , mặt đen của cũng biến sắc, dường như đoán điều gì, tay nhẹ nhàng ấn lên mặt xem, "Đừng bảo là sợ chứ?"
Cố Quân Thành: ... Anh sợ, chỉ lo lắng, đây là chứng bệnh nan y gì ! Xem ?
Lâm Thanh Bình to, một tiếng lập tức dừng , hết sức kiềm chế biên độ , "Đừng hại em nếp nhăn đó..."
Cô chằm chằm mặt Cố Quân Thành, chợt lóe lên ý tưởng, "Anh đây, nhanh đây xuống, em cũng thử cho dùng, Cố Quân Thành, em cho , chỉ cần dùng cái , đảm bảo thể trắng lên một bậc... , nền tảng của kém, ít nhất trắng lên ba bậc!"