Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 391: Đồng chí Cố lão, anh cố ý đúng không

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:49:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7Kq3X8wB6O

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại học Thủ đô.

Giải đấu bóng rổ sắp bắt đầu – Đội bóng của lớp nghiệp trường Cố Quân Thành lập một đội, đến thi đấu giao hữu với đội tuyển bóng rổ của Đại học Thủ đô.

Mai Lệ hào hứng, thậm chí còn chạy đến cổ vũ, và mang theo một máy phim.

Trong thời buổi , món đồ quả thực là thứ hiếm , Lâm Thanh Bình , chỉ thấy buồn .

Mai Lệ , "Tớ giúp thước phim oai phong lẫm liệt khi đồng chí Cố lão nhà chơi bóng, chắc chắn từng thấy chơi bóng ."

Lâm Thanh Bình cho là đúng, "Thôi , đến để ai thì tớ trong lòng chả ?"

Mai Lệ hi hí, lẩm bẩm, "Lần cuối cùng tớ xem chơi bóng, vẫn là hồi cấp ba đó! Từ khi nhập ngũ, tớ từng thấy nữa!"

Đã là của đứa trẻ , nhưng nhắc đến Vũ Thiên Bình vẫn mang tính cách trẻ con.

Lâm Thanh Bình mỉm , véo nhẹ mặt cô .

Mai Lệ và Vũ Thiên Bình thường xuyên xa cách, nhưng ảnh hưởng đến tình cảm, hai quen từ nhỏ, thanh mai trúc mã, trong lòng nghĩ gì, căn bản cần đoán, nhắm mắt cũng .

là một đôi hạnh phúc.

Mai Lệ cũng tò mò, Vũ Thiên Bình , đồng chí Cố lão cho Lâm Thanh Bình một bản kiểm điểm, Vũ Thiên Bình , cô thực sự rốt cuộc những gì.

"Ê, giữa hai các , còn cả kiểm điểm ? Viết gì thế? Kể tớ xem?" Mai Lệ với vẻ mặt trêu chọc cúi sát .

Lâm Thanh Bình đẩy mặt cô , "Thế xem nhà thế nào ?"

Mai Lệ hi hí, đương nhiên là tiện .

"Đi thôi, phim nhanh lên, thì bỏ lỡ khoảnh khắc xuất thần của đồng chí Vũ nhà đó!" Lâm Thanh Bình trêu cô .

"Đi , nhanh lên!" Mai Lệ tếu với cô nữa, nắm tay kéo cô chạy.

Trên sân bóng rổ, trận đấu thực bắt đầu, hàng cổ vũ xếp lớp đến lớp khác.

Vũ Thiên Bình kéo Cố Quân Thành bên cạnh, , "Cậu đang tìm Lâm Thanh Bình ?"

Cố Quân Thành trợn mắt, "Làm gì ? Cô việc của cô bận, đến xem là đương nhiên, chỉ đang quan sát chiến thuật của đối phương thôi."

Vũ Thiên Bình ha hả, chỉ một chỗ, "Nhìn xem, chỗ kìa!"

Cố Quân Thành theo hướng tay chỉ, quả nhiên thấy cô ở một góc mấy nổi bật.

"Bây giờ thể tập trung đ.á.n.h ?" Vũ Thiên Bình chòng ghẹo.

"Lúc nào tập trung?" Chẳng lẽ Vũ Thiên Bải đang chất vấn thái độ của ?

"Được , tập trung, lúc nào cũng tập trung, họ đến !"

Vì Cố Quân Thành bọn họ cũng là cầu thủ nghiệp dư, nên thi đấu Đại học Thủ đô cử đội tuyển trường, thành viên đội bóng rổ chuyên thể thao, và trong đội tuyển trường, một , cũng coi như là quen của Cố Quân Thành – Vu Thành Trí.

Không chỉ là quen, mà còn coi như hiềm khích.

thi đấu thì đối với Cố Quân Thành mà , chính là đ.á.n.h cho thật trận đấu, ân oán cá nhân gì đó, để sang một bên.

Trình độ đội tuyển trường thực cao, là những thành viên xuất sắc chọn từ các khoa, nhưng Cố Quân Thành bọn họ cũng ưu tú, hơn nữa, chiếm ưu thế hơn về thể lực và tốc độ.

Trận đấu trôi qua một nửa, Cố Quân Thành bọn họ dẫn với ưu thế rõ rệt.

Mai Lệ trong đội cổ vũ, vốn đang phim, nhưng vác cái máy , cản trở cô hò hét cổ vũ, thế là, máy đến tay Lâm Thanh Bình.

Lâm Thanh Bình bình tĩnh trận đấu, ống kính theo sát hai sân, Mai Lệ thì bên hét lớn, vỗ tay đỏ cả bàn tay, cũng nhảy lên.

Hết hiệp một, giải lao giữa giờ.

Mai Lệ ôm chai nước, khăn mặt chạy lên, đưa nước, lau mồ hôi cho Vũ Thiên Bình, nhiệt tình thôi, vì phấn khích và vui mừng, mặt đỏ bừng, mắt sáng ngời, ngớt lời khen ngợi Vũ Thiên Bình.

Một tình cảm bộc lộ rõ ràng và mãnh liệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-391-dong-chi-co-lao-anh-co-y-dung-khong.html.]

Vũ Thiên Bình thích ứng, quen .

Bên cạnh Cố Quân Thành trống trơn, so với Vũ Thiên Bình, quả thực khác biệt quá rõ rệt.

Không nhịn liếc về phía đám đông, một nào đó đó, đang chuyện với bạn học bên cạnh, bất động.

Chẳng lẽ, bức thư đó của , cô nhận ?

Hay là, đúng như Vũ Thiên Bình , bản kiểm điểm đó của quá tệ?

"Cho đây, uống nước ." Vũ Thiên Bình đưa chai nước của cho .

Cố Quân Thành vung tay từ chối.

Vũ Thiên Bình "chẹ" một tiếng, "Đâu từng uống chung nước của !"

Cố Quân Thành cũng uống của .

Vũ Thiên Bình , Lâm Thanh Bình đằng xa, thầm cảm thấy buồn , lớn tiếng gọi Mai Lệ, "Vợ ơi, vợ ơi..."

"Gì thế?" Mai Lệ hiểu ý .

"Không gì, chỉ là cảm thấy vợ thật , hi hi." Vũ Thiên Bình lưng Cố Quân Thành, dù thấy mặt , nhưng Vũ Thiên Bình thể tưởng tượng mặt một nào đó đen sì đến mức nào .

Mai Lệ lúc mới hiểu, trừng mắt liếc , "Anh đừng ở đây thêm rối!"

Vũ Thiên Bình , "Vợ ơi, đ.á.n.h bóng xong chúng chơi nhỉ? Xem phim? Nghe nhạc hòa tấu? Chỉ hai chúng lén ăn ngon, để con trai ở nhà thét lên thế nào?"

Mai Lệ vỗ một cái tay , , "Anh nghĩ kìa!"

Từng câu từng chữ rơi tai Cố Quân Thành, Cố Quân Thành nhịn ngoảnh đầu , nào đó vẫn đang chuyện với khác.

Không nhịn ngoảnh đầu Vũ Thiên Bình, Mai Lệ đang lau mồ hôi cho , lau mười lượt , còn mồ hôi nữa ? Vũ Thiên Bình như kẻ ngốc, gì mà vui chứ?!

Cố Quân Thành bèn thổi một tiếng còi.

Anh là đội trưởng, tiếng còi ý nghĩa tập hợp , thảo luận chiến thuật cho hiệp hai.

Vũ Thiên Bình cũng đến bên , Mai Lệ vẫn lưu luyến, lau mồ hôi cho , đưa chai nước cho uống một ngụm, mới ôm chai nước về.

Cố Quân Thành giảng một nữa chiến thuật thống nhất đó, giảng mãi đến lúc giải lao kết thúc, hiệp hai sắp bắt đầu.

Các thành viên khác xong đều gật đầu, biểu thị nhớ, đội trưởng yên tâm, chỉ Vũ Thiên Bình, khi các thành viên vị trí, thì thầm bên tai Cố Quân Thành, "Cậu đây là thèm đấy chứ? Cố ý đấy! Đồng chí Cố lão!"

Cố Quân Thành mặt lạnh như tiền, " là lo kiêu ngạo, sợ hiệp hai giữ nổi."

Vũ Thiên Bình dù cũng tin, "hừ" mãi, lên sân!

Hiệp hai bắt đầu, trận đấu càng trở nên kịch liệt.

Mà Vu Thành Trí, bắt đầu dần dần áp sát Cố Quân Thành.

Suốt cả hiệp một, Cố Quân Thành đều chuyên tâm thi đấu, trong mắt chỉ sự khác biệt giữa thành viên đối phương và thành viên đội , căn bản để bụng Vu Thành Trí.

Việc Vu Thành Trí áp sát, trông giống chiến thuật của đối phương, chuyên phòng thủ thành viên chủ lực Cố Quân Thành.

Và ngay khi Cố Quân Thành phá vỡ vòng vây của đối phương, ba bước lên rổ, thì, bóng, rổ, , cũng ngã xuống.

Vân Vũ

Người ngã xuống, đương nhiên là Vu Thành Trí.

Vu Thành Trí đất, co quắp dậy nổi, đất một vũng màu đỏ.

Trận đấu lập tức tạm dừng, thành viên hai bên, trọng tài, cổ động viên đều vây , xem xem rốt cuộc xảy chuyện gì.

Vu Thành Trí chỉ ôm lấy , trông đau đớn.

Một thành viên bên cạnh Vu Thành Trí hướng về Cố Quân Thành hét lớn, "Đánh ! Quân nhân cố ý đ.á.n.h ! tận mắt trông thấy, chính là cố ý!"

 

Loading...