Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 430: Em nói xem phạt thế nào
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:50:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Được , Lâm Thanh Bình, em lắm đấy.” Cố Quân Thành vài vòng quanh phòng, “Là em với , nghiêm khắc quản giáo con cái, giờ em tự nghĩ xem, em đang gì?”
Lâm Thanh Bình thừa nhận thực sự mềm lòng, “Vâng, em là nghiêm khắc quản giáo, nhưng em là nghiêm khắc về mặt phẩm hạnh, chứ cứng nhắc trong chuyện phạt chép nhỏ nhặt . Cháu là , em tin cháu thể sửa…”
“Chuyện nhỏ? Em cho rằng phạt chép là chuyện nhỏ? Sao em hỏi tại cháu phạt chép?”
“Em mà, cháu .” Lâm Thanh Bình nhanh chóng đáp.
“Thế thì ? Em vẫn cho là chuyện nhỏ?” Cố Quân Thành xuống cô, “Được, chúng hãy về chuyện ‘hình phạt’ nhỏ nhặt .”
Lâm Thanh Bình cảnh giác, “Ý là ?”
“Giúp con trai chép phạt, em xem, nên phạt em thế nào?” Cố Quân Thành cúi thấp hơn chút nữa, mang theo ý vị áp sát từng bước.
Lâm Thanh Bình liếc , “Anh định bắt em trong vòng tròn nữa ?”
“Em cứ xem mấy tiếng ! Cùng với Chí Viễn! Hai con hôm qua chép mấy tiếng, thì mấy tiếng!” Trên mặt hiện rõ sự ngay thẳng công minh, con trai và vợ cùng phạt! Tuyệt đối mềm lòng!
Lâm Thanh Bình kêu trời !
Đêm qua cô chép thông đêm đó!
Lại bắt thông đêm ?
“Anh sợ em đến sảy t.h.a.i ?” Lâm Thanh Bình buột miệng .
Cố Quân Thành lập tức biến sắc, hai tay đỡ lấy cô, “Em thật ? Em t.h.a.i ?”
Lâm Thanh Bình thực thai, cô rõ, nhưng, thử dùng cái cớ để thoát nạn ?
Thế nhưng, ý nghĩ nảy lên, Cố Quân Thành bế cô lên.
“Làm… gì ?” Lâm Thanh Bình hoảng hốt.
“Đi kiểm tra, xem con thế nào.” Anh hối hả cuống quýt.
“Không … cần ? Giờ còn là hạt đậu nhỏ xíu mà! Nhìn gì chứ!” Mà kiểm tra, lời dối vu vơ của cô chẳng lật tẩy ?
“Vẫn ! Phải hỏi bác sĩ, bình thường cần chú ý những gì.”
Cố Quân Thành quyết tâm, nhất định , Lâm Thanh Bình hết cách, đành thú nhận, “Cố Quân Thành, , em bừa đấy…”
Cố Quân Thành cứng , khuôn mặt gần ngay mắt cũng đơ , “Lâm Thanh Bình!”
“Dạ…” Cô yếu ớt đáp , liếc trộm, sắc mặt thực , vội vàng khoanh tay ôm lấy cổ , thì thầm bên tai, “Bây giờ thì , thà… cho em một đứa .”
Cố Quân Thành: …
“Anh định phạt em ?” Cô c.ắ.n nhẹ cổ , “Đổi cách phạt khác ? Sao cứ bắt em trong vòng tròn? Chẳng lẽ chúng thể cùng xoay vòng tròn ?”
Cố Quân Thành: …
Cô đang cái gì thế !
“Lâm Thanh Bình, em hãy giữ chút điềm tĩnh .” Anh giữ khuôn mặt gỗ.
“Em !” Cô ôm lấy mặt , chạm nhẹ một cái lên môi .
Thế nhưng, mới chạm một cái, cô cảm thấy xoay tròn vùn vụt.
Là ôm cô xoay , đá sập cánh cửa đang mở, xoay , ép cô phía cánh cửa.
Sau lưng là cánh cửa gỗ cứng, mặt là hình áp sát, cô kẹt ở giữa, thể nhúc nhích.
“Lâm Thanh Bình, đây là do em tự chuốc lấy!” Giọng mang theo sức uy hiếp.
là do cô tự chuốc lấy mà…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-430-em-noi-xem-phat-the-nao.html.]
Thời tiết trưa hè nóng bức, quạt điện bật lớn nhất cũng xua tan cái nóng, trong phòng nóng bốc lên, chỉ còn sự ngột ngạt khó nguôi và thở gấp gáp.
Trong cái nóng như thiêu, tiếng kêu xin tha của Lâm Thanh Bình lúc lúc .
“Cố Quân Thành, em đói bụng …”
“Cố Quân Thành, thôi, em trong vòng tròn …”
“Hoặc, em chép phạt cũng , hả…”
Cố Quân Thành thèm để ý, chỉ dùng hành động với cô: Không !
Cách phạt là do cô tự chọn, cũng chịu phạt xong…
Cuối cùng, cô mềm nhũn như bùn, chìm giấc ngủ, còn ngủ say hơn lúc , Cố Quân Thành ngoài tắm rửa một nữa, nấu bát mì, bưng cho cô ăn, gọi thế nào cũng dậy, gọi đến mức cô phát bực, cô suýt nữa vung tay đ.á.n.h văng bát mì.
Thôi , Cố Quân Thành bỏ cuộc, để cô ngủ bù cho ngon, còn thì đến văn phòng.
Lâm Thanh Bình thực sự quá mệt , cô cảm thấy sắp đ.â.m vỡ tan, trong mơ vẫn chìm nổi chập chờn, vẫn đang lẩm bẩm mê tên Cố Quân Thành…
Giấc ngủ kéo dài đến tận lúc Cố Quân Thành chiều về, kéo cô dậy ăn chút gì đó.
Lâm Thanh Bình mắt lơ mơ ngái ngủ, cảnh giác .
Anh nhịn bật , “Nhìn như gì?”
“Sợ một đằng một nẻo!” Cô chịu phạt xong ! Bắt cô trong vòng tròn nữa thì cô chịu !
Lúc Cố Quân Thành hình như khá dễ chuyện, khác với bộ mặt lạnh lùng cứng nhắc lúc trưa, “Ra ngoài ăn cơm, cả ngày ăn gì còn cứng đầu với .”
Lâm Thanh Bình thực sự cũng đói, từ sáng đến giờ cô và Chí Viễn chỉ uống vội cốc sữa, ăn vài cái bánh quy.
“Chí Viễn ?” Lâm Thanh Bình chợt nhớ , chuyện lúc trưa bắt bẻ còn kịp với Chí Viễn! Ôi, quả nhiên chữ ‘sắc’ thật lỡ việc!
“Em ăn , gọi .” Trên thực tế là, thằng bé Chí Viễn hai hôm nay mệt quá , cuối cùng cũng buông lỏng ngủ , Cố Quân Thành gọi mấy , thằng bé nhắm mắt miệng dậy ngay dậy ngay, nhưng thực tế lật ngủ tiếp, thật cách nào.
Bữa tối là Cố Quân Thành mua từ nhà ăn tập thể về, sườn, tôm, rau, Lâm Thanh Bình đói khát lắm , ăn hết một bát cơm to, uống thêm một bát canh sườn, cả sảng khoái, dài sofa, xoa xoa bụng, hỏi , “Anh vẫn định phạt Chí Viễn ? Anh định phạt thế nào?”
Cố Quân Thành đang ăn cơm: “Em còn rảnh rang quan tâm khác? Xem là phạt đủ, thêm mấy tiếng trong vòng tròn ?”
Lúc Lâm Thanh Bình cả thoải mái vô cùng, kìm miệng, “Không, thì vẫn xoay vòng tròn sướng hơn…”
“Hứ hứ…” Cố Quân Thành lập tức canh sườn sặc, ho một tràng dài mới đỡ, cô, giọng chậm rãi, “Lâm Thanh Bình, em đúng là…”
Lâm Thanh Bình liếc , “Chẳng lẽ sướng?”
Cố Quân Thành mới đỡ, nữa ho dữ dội.
“Lâm Thanh Bình! Anh thật phục em!”
Chí Viễn lúc từ trong phòng bước , lo lắng, ngơ ngác cảnh tượng mắt: Cố… Cố Ba về ? Anh phát hiện gì ?
Cháu lén hiệu với .
“Đừng nháy mắt nữa, nháy nữa chuột rút đấy, Cố Ba con hết !” Lâm Thanh Bình thở dài.
“Thế… thế thì…” Chí Viễn căng thẳng, “Con…”
Vân Vũ
“Con cái gì?” Cố Quân Thành mới hết ho, nghiêm mặt , “Cháu vẫn nghĩ xem lúc phạt thì thế nào !”
Chí Viễn lo lắng Lâm Thanh Bình, “Vậy, phạt con thôi, đừng phạt con, là con cầu xin …”
Cố Quân Thành và Lâm Thanh Bình hẹn mà cùng , câu “ phạt ” trong lòng thật thể nào …