Thập Niên 70: Anh Quân Nhân Bị Vợ Trêu Chọc Đến Đỏ Mắt - Chương 435: Con vui lắm
Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:50:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCTWaPiJo
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phòng bệnh lập tức yên tĩnh trở . Chí Viễn bên giường, ánh mắt chằm chằm bụng Lâm Thanh Bình, hai tay đặt ở cho , thận trọng hỏi: "Mẹ, đau ?"
Lâm Thanh Bình khẽ mỉm : "Không đau, thật mà, bây giờ một chút cũng đau."
Chí Viễn gật đầu, nhưng vẻ căng thẳng gương mặt nhỏ vẫn hề đổi.
Lâm Thanh Bình khẽ : "Chí Viễn, từ nay về , nhà chúng sẽ bốn ."
Giọng nhẹ nhàng, cất lên câu khiến cô trở nên dịu dàng và ấm áp lạ thường.
Chí Viễn ban đầu còn ngẩn , đó nghĩ , bốn cũng bao gồm cả ...
Khoảnh khắc , trong lòng bé ấm áp khôn tả, ngay cả khóe mắt cũng nóng ran.
Cậu dùng dặng gật đầu: "Ừm, !"
Lâm Thanh Bình đưa tay, nhẹ nhàng lau vết bẩn mặt , là vì vội vã cả ngày hôm nay mà vương , lao : "Con sắp trai đấy."
"Mẹ..." Chí Viễn nghẹn ngào, "Con vui lắm."
Hai con khẽ trò chuyện, tình cảm ấm áp. đảo, là một cảnh tượng khác.
Lần nhiệm vụ , Phó đoàn Phương tham gia.
Chiều tối, khi Phó đoàn Phương về nhà, phát hiện con trai đang bậc thềm cửa, bất động, mắt chằm chằm về phía cổng.
"Phương Dực! Con đây gì ?" Hơn nữa còn đất, lát nữa nó trách nó giữ vệ sinh mất.
Phương Dực gì, mắt đỏ hoe, trông như . Thực , bé ở đây gần cả ngày . Kể từ khi dì Lâm nhà bên khiêng , dắt về nhà, đây nhúc nhích.
Phó đoàn Phương phát hiện con trai , liếc trong nhà, cúi xuống hỏi nhỏ: "Mẹ con mắng con ?"
Phương Dực , nước mắt đang đọng trong khóe mắt lập tức rơi xuống. Cậu thật sự mong rằng chuyện hôm nay chỉ là việc mắng một trận mà thôi.
"Sao ? Nói chứ! Nói với bố, bố sẽ giúp con hộ." Phó đoàn Phương dỗ dành con trai.
Phương Dực nắm lấy tay bố, gương mặt nhỏ lấm tấm vết nước mắt: "Bố, từ đảo ngoài, thuyền mất bao lâu ạ?"
Phương Dực vẫn đến tuổi học, ngay cả đếm cũng rành.
"Con hỏi cái đó gì?" Phó đoàn Phương nghi hoặc, là thằng nhóc định trốn khỏi đảo?
"Thế..." Phương Dực nghĩ một lúc, đổi cách hỏi: "Từ khi ăn cơm trưa đến giờ, bao lâu ạ?"
"Phương Dực, rốt cuộc con gì ?" Phó đoàn Phương những câu hỏi của con trai cho mù mịt.
Phương Dực cúi đầu, hỏi nữa.
Thực bé cũng đại khái.
Trước đây từng xin phép nghỉ cùng Chí Viễn chạy khỏi đảo, cũng là ngoài bữa trưa, và thể kịp về khi bố tan . bây giờ, bố tan , dì Lâm và Chí Viễn vẫn về?
Cậu đây cả ngày, chính là để đợi họ trở về.
dám với bố, sợ bố cãi ...
Phó đoàn Phương hỏi con trai kết quả, đành nhà hỏi Thư Tiểu Văn.
Vừa bước cửa, ông thấy . Hôm nay Thư Tiểu Văn chủ động chào đón ông, hơn nữa còn nở nụ thiện.
"Hôm nay xảy chuyện gì ?" Ông trực tiếp hỏi.
Nụ của Thư Tiểu Văn khựng , lập tức càng rạng rỡ hơn: "Có thể chuyện gì chứ?"
Nói xong, cô trợn mắt: "Ý là gì? Đối xử với một chút là nghi ngờ đủ thứ ? Đáng đời, nên đối xử hung dữ hơn với mới !"
Phó đoàn Phương: ...
Dù nữa, ông vẫn cảm thấy .
"Ăn cơm , chỉ chờ tan thôi, cơm nấu xong lâu ." Thư Tiểu Văn hướng ngoài gọi: "Tiểu Dực, ăn cơm !"
Phương Dực nhúc nhích.
"Phương Dực?" Phó đoàn Phương gọi một tiếng, con trai dường như vẫn thấy, ông bước ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-anh-quan-nhan-bi-vo-treu-choc-den-do-mat/chuong-435-con-vui-lam.html.]
Phương Dực thực sự thấy. Bởi vì bộ sự chú ý của đều dồn con đường dẫn đến khu gia đình. Lúc , vài bóng đang về phía , cao thấp lẫn lộn, giống lớn và trẻ con cùng .
Trẻ con đảo chỉ nhiêu đó, bé nghĩ, chắc chắn là Chí Viễn và !
Cậu sốt ruột như lửa đốt, thể hét to, đành dậy chạy về phía họ.
Tuy nhiên, chạy nửa đường, đột nhiên nhớ : họ thích ?
Nghĩ đến đó, buồn. Trước đây, và Chí Viễn, Trần Lôi chơi với ...
, lời cũng thể , là vì lợi ích của ...
Phương Dực chạy nửa đường dừng . Phó đoàn Phương đuổi theo con trai từ phía , lúc đuổi kịp.
"Phương Dực, ăn cơm , con chạy ?" Phó đoàn Phương nắm lấy con trai hỏi.
Phía , Đinh Ngọc Dung và Cung Tiểu Mai dẫn theo mấy đứa trẻ trở về, bên cạnh còn bác sĩ Dương.
Phương Dực từng một, hai , đều thấy Lâm Thanh Bình.
Mặt mày Phương Dực tái nhợt.
Phó đoàn Phương còn chào hỏi . Khi đến mặt, Phương Dực bất ngờ xông , nắm lấy tay bác sĩ Dương, nghẹn ngào lời: "Dì... dì Lâm... dì Lâm..."
"Đồng chí Lâm nhập viện theo dõi , vài ngày nữa mới về." Bác sĩ Dương với Phương Dực.
Phương Dực sững sờ.
Nhập viện? Về ư?
Vậy nghĩa là, dì Lâm c.h.ế.t !
Phương Dực oà lên .
Thật quá! Dì Lâm c.h.ế.t! Thật quá!
Trước đây khi về quê cùng bố, bà nội , ai đó sinh con sinh , đau bụng dữ dội c.h.ế.t mất...
Dì Lâm c.h.ế.t, thật là quá !
Chỉ là, biến cố khiến Phó đoàn Phương mù mịt, rốt cuộc là chuyện gì ?
"Đồng chí Lâm ?" Phó đoàn Phương hỏi bác sĩ Dương.
"Ồ, đồng chí Lâm tin vui ." Bác sĩ Dương rõ chuyện, nhưng tiện với Phó đoàn Phương!
Những khác cũng tiện gì, lượt về nhà, hướng về nhà Lâm Thanh Bình, thu xếp một ít đồ đạc, sáng mai mang theo.
Phó đoàn Phương càng mù mịt hơn. Đồng chí Lâm tin vui, chẳng là chuyện ? Tại kỳ lạ thế? Với , con trai cái gì ?
"Phương Dực? Làm ?" Phó đoàn Phương nhíu mày, cúi xuống hỏi con trai.
Phương Dực chỉ , gì.
Vân Vũ
Phó đoàn Phương liên hệ những chuyện xảy , lập tức nghĩ tới, chỉ sợ, chuyện liên quan đến Thư Tiểu Văn.
Ông dắt Phương Dực, lập tức về.
Những chuyện xảy bên ngoài, thực Thư Tiểu Văn vẫn luôn để ý.
Cô thấy Phương Dực và Phó đoàn Phương chạy ngoài, cũng thấy họ chuyện với bác sĩ Dương và những khác, chỉ là rõ gì. Nhìn thấy Phó đoàn Phương mặt lạnh lùng trở về, trong lòng cô lập tức thắt .
"Thư Tiểu Văn!" Phó đoàn Phương bước nhà với giọng điệu .
Thư Tiểu Văn là toi , những chắc chắn mách với Phó đoàn Phương , lập tức tự biện hộ cho : " cô thai? cố ý!"
Hay lắm, vấn đề quả nhiên là xuất phát từ cô ...
Ông còn hỏi gì cả!
"Bố... bố ơi, bố đừng mắng... , đều là do con... con !" Vốn đang , Phương Dực nấc.